Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay ngày hôm sau, Lâm Liên Hoa mở cuộc họp báo, có rất nhiều phóng viên vừa nhìn thấy cô ả liền liều mạng mà hỏi:

- "Lâm tiểu thư, theo như tôi biết, việc cô tiết lộ hạng mục này đã gây ra không ít rắc rối nhỏ cho cả hai bên chứ?"

- "Tôi tất nhiên là biết!"

Cô ả mỉm cười, dịu dàng nói. Tất cả mọi người đều nhìn chăm chú vào cô ả, thấy vậy, cô ả từ tốn nói:

- "Việc này chẳng có gì là lạ cả, chẳng qua gần đây tôi phải xử lí chút việc về em gái mà lơ là nên sơ ý để lộ mà thôi..."

Đây chính là đổi trắng thay đen một cách trắng trợn! Ở giới thượng lưu, không ai không biết việc Lâm gia Lâm tiểu thư Lâm Tú Vi lẳng lơ, câu dẫn vị hôn phu của chị gái mình đâu? Nói như thế, chẳng phải ngầm ám chỉ rằng rõ ràng cô ả bị hãm hại hay sao?

Ngồi ở phía trên, Lâm Liên Hoa âm thầm cười khinh:

- 'Hừ, Lâm Tú Vi, để xem mày sẽ như thế nào khi bị tao hắt nước bẩn!'

Vì lúc này mắt ả đã rơm rớm nước mắt, nâng tay lên chậm nhẹ ở mi mắt, thuận tiện che luôn nụ cười tàn độc của ả.

Nhưng cô ả không biết, hành động lần này của cô ả đã lọt vào mắt của Lâm Tú Vi ngồi cách đó không xa. Đang suy nghĩ cách đối phó, Lâm Tú Vi cô liền nghe thấy âm thanh của hệ thống quân:

Ting~

Mở ra hình thức khiêu chiến đầu tiên thành công, người chơi hãy xem!

Nhìn bảng thông báo màu xanh nhạt trước mặt, cô nhẹ nhàng thời dài...

Hình thức khiêu chiến đầu tiên: Cho tất cả phóng viên biết người chơi vô tội.

Phần thưởng: 1000 điểm thưởng.

Nhìn ở mục điểm thưởng, Lâm Tú Vi thắc mắc, nhưng chưa kịp hỏi thì trong đầu đã có thông tin về điểm thưởng do hệ thống quân cung cấp.

Ở phần điểm thưởng, nếu người chơi đủ điểm thưởng, ngài có thể dùng nó để đổi một vật cần thiết bất kỳ trong siêu thị hệ thống. Lưu ý: siêu thị hệ thống chỉ mở sau khi người chơi hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến ở thế giới đầu tiên, vì vậy mong ngài hãy cố gắng!

Cô siết chặt tay, con mẹ nó, lâu như vậy a! ! !

- "Thân ái, người chơi, quay lại với trò chơi nào."

Hệ thống nham hiểm nói, trong giọng nói ẩn ẩn sự trêu tức.

Ngay lúc này, Lâm Tú Vi bắt đầu lâm vào suy tư. Cách mà chứng minh nữ phụ vô tội thì bây giờ chỉ có một cách - đưa ra bằng chứng buộc tội ả nữ chính!

Nhưng hình như cô nhớ không lầm, bây giờ đã sắp đến đoạn nữ chính sẽ bay đến Anh, tiếp tục hạng mục này với một công ty khác. Và công ty đó là Mục thị, địa bàn của một nam phụ khác - Mục Sở, kết cục của hắn là vẫn là yêu điên cuồng nữ chính trong vô vọng, chỉ có thể từ xa mà trợ giúp ả ta, như Diệp Ân Tầm vậy... Để có thể́ thực hiện nhiệm vụ này, cô phải bay sang Anh một chuyến rồi, có lẽ sẽ gặp được anh bạn trai thân yêu kiêm trúc mã đẹp trai của cô a~

Lâm Tú Vi nhẹ nhàng cười, nhấc tay gọi điện thoại cho Diệp Tuyết, xin địa chỉ chính xác của tên họ Diệp nào đó và nhờ cậy một số việc tương đối 'nhỏ nhặt'.

Sau khi hoàn thành tất cả, Lâm Tú Vi cô phát hiện buổi họp báo đã kết thúc. Tất cả đã ra về, và Lâm Liên Hoa cũng đã phát hiện ra cô. Ả ta nhếch môi cười khinh bỉ, bước đi trên đôi cao gót 15 phân một cách lười biếng, điệu đà mà chậm rãi đến gần Lâm Tú Vi.

- "Ây dà~ Tiểu Vi, hôm nay sao em lại đến đây a?"

Cô cười cười, với khuôn mặt tươi cười dịu dàng ấy của mình, thành công làm cho cả hai người trở thành một cặp chị-em thân thiết với nhau trong ánh mắt của người ngoài. Lâm Tú Vi lắc đầu, chậm rãi đứng lên, yêu yêu nghiệt nghiệt nhìn cô ả, nói:

- "Hoa tỷ tỷ, ta bất giác chỉ là thuận tiện ghé qua đây mà thôi..."_thuận tiện xem cái mặt nạ mà ngươi mang tởm lợm đến như thế nào.

Những câu sau tất nhiên Lâm Tú Vi cô chỉ nói bằng khẩu hình miệng, chỉ đủ cho hai người nghe thấy và hiểu được. Nụ cười trên môi ả Lâm Liên Hoa ngày càng méo mó, tức giận, ả giơ tay định tát cô. Nhưng không may rằng giữa đường đã bị Lâm Tú Vi cô bắt được. Nụ cười trên môi Lâm Tú Vi ngày càng sâu, tiến gần tai của Lâm Liên Hoa, thì thầm đầy mờ ám:

- "Tỷ tỷ này, vu khống là không đúng a~ Nếu bây giờ cô chỉ động vào tôi thôi thì tôi còn bỏ qua cho lần này. Nếu... cô đụng vào Lâm thị thêm một lần nữa... Tôi - Lâm Tú Vi sẽ ra tay trừng-trị cô! ! !"

Làm như không để tâm đến khuôn mặt tái nhợt của cô ả, Lâm Tú Vi kiêu hãnh bước đi, để lại cô ả ở đó một mình với vẻ mặt giận dữ: 'Lâm Tú Vi, mày chờ đó!'

________

Hai ngày sau, tại một nhà hàng cao cấp ở Anh.

- " Lâm tiểu thư, nghe danh đã lâu. Hôm nay sao cô lại ngẫu hứng đi đến sản nghiệp của Mục thị như vậy?"

Nam nhân anh tuấn nhàn nhã tiến lại gần, giơ cao ly rượu tỏ vẻ chào hỏi. Lâm Tú Vi cười cười, đồng thời cũng giơ cao ly rượu, cụng nhẹ vào nhau.

- "Mục tổng, nghe danh đã lâu."

- "Không dám không dám. Nhưng tôi có chút tò mò a. Lâm tiểu thư, mục đích cô đến đây là gì?"

Không sai, nam nhân trước mắt cô bây giờ, chính là Mục Sở - Giám đốc Mục thị và đồng thời là nam phụ số 2. Hắn ta nhìn cô, tựa tiếu phi tiếu hỏi.

Lâm Tú Vi không nói, chỉ ngửa đầu, uống cạn rượu vang trong ly. Sau đó, từ tốn đưa ra một bản hợp đồng.

Mục Sở nhận lấy bản hợp đồng, có chút tò mò mà đọc kỹ. Khi đọc được vài dòng trên đó, hắn ta nghiêm mặt lại, đôi mắt hổ phách kia nhẹ nhàng liếc sang tên thư ký ở bên cạnh, tên đó hiểu ý gật đầu rồi lui ra.

- "Lâm tiểu thư, chuyện này nếu nói trong hoàn cảnh bây giờ có chút không tiện, chi bằng chúng ta vào phòng riêng mà nói đi."

Ánh mắt của hắn nhìn cô càng lúc càng sâu, người phụ nữ này...

Lâm Tú Vi cô nhếch miệng, chậm rãi theo Mục Sở vào phòng riêng dành cho khách V.I.P. Ánh mắt trêu tức thi thoảng liếc nhìn về phía cửa sổ, tràn đầy đắc ý.

Diệp Ân Tầm đứng gần đó, 'bắn' ánh mắt ai oán về phía Lâm Tú Vi cô. Thật ra anh qua đây chỉ để bàn công việc làm ăn với đối tác thì thấy Lâm Tú Vi cô bước vào đây.

Kỳ quái, vật nhỏ sang đây khi nào, tại sao anh không biết? Diệp Ân Tầm lặng lẽ cắn răng. Nhưng anh hiểu, cô có lí do của riêng mình. Âm thầm thở dài, thôi, cứ để cô nháo, anh sẽ tùy thời mà ra tay hủy thi diệt tích hộ cho cô.

___________

Trong phòng V.I.P . . .

Mục Sở nhức đầu, nhìn chằm chằm nữ nhân trước mắt gọi một đống đồ ăn thượng hạng của nhà anh rồi vô tâm vô phế gạt anh qua một bên. Khi nào thì mị lực của anh giảm sút một cách tệ hại như vậy rồi a? Đưa tay lên khẽ ho nhẹ, nhằm lôi kéo sự chú ý của mỗ nữ nhân nào đó...

- "Khụ... Lâm tiểu thư, chúng ta hình như đến đây để bàn việc khác đi?"

Nói xong, chỉ thấy mỗ nữ vô sỉ nào đó ngẩng đầu lên, manh manh gật đầu rồi tiếp tục ăn ăn ăn a~

- "..."
Có chút thú vị nhìn Lâm Tú Vi. Nữ nhân này mặt dày thật đấy...

Trong lúc nghĩ ngợi, hắn ta không để ý, tại một góc độ nào đó, khóe miệng của Lâm Tú Vi khẽ nhếch, trở thành một nụ cười vô cùng gian. Đột nhiên Lâm Tú Vi ngẩng đầu lên, khiến cho Mục Sở hắn có chút đối phó không kịp, nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần, liền bày ra một nụ cười lịch thiệp, nho nhã:

- "Khụ, Lâm tiểu thư, về bản hợp đồng này, là cô có ý gì?"

Cuối cùng cũng đến, Lâm Tú Vi tao nhã chùi chùi khóe miệng, từ tốn nói:

- "Ý trên mặt chữ a~ Mục tổng, chuyện ngài hợp tác với tôi, lời lãi không chỉ có vậy đâu..."

- "Ồ, vậy ý cô là...?"

Mục Sở nhìn cô, khóe miệng có chút nhếch lên. Lời đồn quả không sai, hai đại tiểu thư nhà Lâm gia, không hẳn là chỉ hận thù bình thường.

Lâm Tú Vi liếc mắt nhìn hắn, chậm rãi đưa ly rượu vang đến nơi khóe miệng:

- "Hợp tác với tôi, chặn tất cả đường lui của 'ả ta'. Đổi lại, anh có hạng mục bên Lâm thị và Diệp thị!"

Hai chữ 'ả ta' ở đây Lâm Tú Vi cô cơ hồ là nghiến răng mà nói. Đủ để có thể minh chứng rằng quan hệ của hai người không mấy tốt đẹp... thậm chí có thể đến mức đuổi tận giết tuyệt!

Mục Sở im lặng. Một lúc sau, hắn ta lấy cây bút từ tay gã thư ký, nhanh chóng ký vào bản hợp đồng. Trước khi lần giao dịch này kết thúc, hắn vẫn không quên hỏi:

- "Lâm tiểu thư, tại sao cô lại chọn tôi...?"

Lần này đến lượt Lâm Tú Vi cô im lặng, cho đến khi rời đi, Mục Sở mới nghe thấy câu trả lời của cô. Ngắn gọn, nhưng cũng tràn đầy sự tán thưởng...

- "... Có lẽ, là do năng lực của anh đi..."

_____________

Sau khi về đến khách sạn, cô âm thầm khen ngợi chính bản thân mình.

Hơ hơ, cô giỏi quá đi. Diễn cũng thật sâu, há há.

Hệ thống: . . . Người chơi, mong ngài ngừng hư cấu, không tốt cho trí não vốn bé nhỏ của ngài đâu...

- "Ha ha ha, hệ thống, ngươi cũng biết quan tâm cho sức khỏe... di? Không đúng... Em gái ngươi! ! ! Hệ thống, dám chửi ta là đồ não tàn, đồ não nhỏ hả! ! !"

Lâm Tú Vi chính thức xù lông. Cô phải trả thù! Cô phải trả thù cho tâm hồn yếu ớt của cô! ! !

- "Thân ái, bản hệ thống quân không có em gái. Với lại, người chơi nếu muốn trả thù, thứ lỗi, không thể thực thi."

Mỗ nữ phụ nào đó:... hệ thống, tiết tháo của ngươi đâu a?

- "Di, thân ái, tiết tháo 5 đồng một lúc, ngài muốn?"

- ". . ."






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro