1. Hiện đại cao võ hậu cung văn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đây là một thế giới khoa học hiện đại kết hợp với các loại dị năng võ kỹ.

Không phải tất cả võ giả đều thức tỉnh dị năng, nhưng một võ giả cường đại phần lớn đều có dị năng mạnh, mà khi thức tỉnh dị năng tốt thì không cần thành võ giả cũng có thể hưởng dụng đãi ngộ tốt.

Dị năng cũng được chia từ F đến S, SS, và truyền thuyết hơn ngàn năm chưa xuất hiện SSS cấp.

Đồng thời, thế giới này cũng bị những sinh vật ngoại lai tự xưng là Thiên Ma để mắt đến, chúng đến từ khe nứt không gian, ở giữa là khu vực chiến trường, chúng tàn sát nhận loại, xâm chiến lãnh thổ và tài nguyên.

Nhân loại và Thiên Ma dằn co hơn vài trăm năm, nhân loại tổn thất nặng nề chỉ có thể phòng thủ nhằm thủ hộ những mầm non tương lai.

_____

Nạp Lan liên bang, tại thành phố lớn nhất - Kinh Đô, Thần Đô học viện.

Trong lớp học của một khu vực bỏ hoang.

Một thiếu nữ xinh đẹp, dáng người thanh thoát lại lộ ra vài phần mềm mại, nàng là Thanh Tuyết Nhu của Thanh gia, có vẻ ngoài xuất sắc và S cấp dị năng tại Thần Đô học viện cũng có không nhỏ danh tiếng.

Trước mặt nàng là một thiếu niên anh tuấn, khí chất mang theo tuổi trẻ trương dương. Hắn là Lục Thần, tân học viên mang dị năng SS cấp siêu hiếm Hoả Ngục vừa nhập học không lâu, cũng là nam chính trong tiểu thuyết "Nhận Được Sát Thần Truyền Thừa Sau Ta Vô Địch" hậu cung ngựa giống sảng văn.

Không hổ là ngựa giống văn, hai người ở đây chuẩn bị lau súng cướp cò.

Thanh Tuyết Nhu trong lòng ngực của Lục Thần, khuôn mặt ửng đỏ động tình, âm thanh mềm mại: "Hôn ước là gia tộc quyết định... Chỉ cần chúng ta không để Quân gia phát hiện... Ah... Thanh gia và chúng ta sẽ an toàn."

Lục Thần ôm lấy thân thể mềm mại trong lòng, bàn tay xoa nắn nhũ hoa trắng noãn, quần áo hai người đã xốc xếch không chịu nổi, lộ ra từng mảnh da thịt trong không khí.

"Có hôn ước nhưng lại giấu đến hiện tại mới nói cho ta. A Nhu, hôm nay phải đền bù thật tốt cho ta."

Âm thanh trầm thấp dễ nghe vang lên bên tai khiến Thanh Tuyết Nhu đỏ mặt, ậm ừ thẹn thùng mà gật đầu.

Lúc này, cánh cửa đột nhiên mở ra làm hai người bên trong giật nảy mình, đều là võ giả có dị năng không yếu, đáng ra không nên có người đến gần mà họ không phát hiện được.

Đặc biệt là Lục Thần, không chỉ nhận được truyền thừa của Sát Thần, còn có SS cấp Hoả Ngục dị năng, có thể nói là tân sinh đứng đầu, thậm chí rất nhiều học viên lâu năm cũng không mạnh bằng hắn.

Nhìn thấy người đứng ở cửa, Thanh Tuyết Nhu cả người như rớt vào hầm băng.

Chỉ thấy một thanh niên khuôn mặt tuấn mỹ, đôi mắt xám bạc hẹp dài tà mị, mái tóc dài cùng màu bị buộc lỏng lẻo phía sau, trên mặt còn đeo một khung kính viền hoàng kim mỏng, không kém phần nguy hiểm nhưng giảm đi vài phần tà mị trong ánh mắt lại tăng thêm phần văn nhã bại hoại, lúc này, môi mỏng lãnh bạc nhếch lên nụ cười hứng thú.

"Q... Quân Túc?!"

Thanh Tuyết Nhu run rẩy mà kêu lên, Lục Thần cũng bị người xuất hiện làm cứng đờ người một chút.

Hiện tại, Quân Túc, nói đúng hơn là nhiệm vụ giả khiêm vị hôn thê khiêm luôn trùm cuối. Quân gia không chỉ là thế lực khổng lồ, mà Quân Túc đồng thời cũng là gia chủ tương lai cũng không chút nào tầm thường.

Đáng lẽ Lục Thần vừa nhập học, Quân Túc cao hơn Lục Thần 3 niên cấp cũng không thường xuyên ở học viện nên việc vị hôn thê của mình thành một trong hậu cung của nam chính không hề hay biết cho đến khi hậu kì, Lục Thần dần trưởng thành có chút khả năng chạy trốn Quân gia mới phát hiện.

Còn hiện tại, đừng nói là Quân gia, Lục Thần chưa chắc đối đầu lại với Quân Túc.

[Đinh! Phát hiện nhiệm vụ mục tiêu. Kích phát nhiệm vụ: Ngăn cản nam chính lập hậu cung.]

Quân Túc không quan tâm âm thanh của hệ thống, hắn không nhanh không chậm vỗ tay, không có tức giận vì bị vị hôn thê cho đội nón xanh, mà là cao cao tại thượng như xem kịch.

Không gian xung quanh không biết từ lúc nào bị phong toả, Thanh Tuyết Nhu và Lục Thần bị khí thế của võ giả 7 cấp ép cho khó thở.

Cho dù là nhận được truyền thừa Sát Thần nhưng hiện tại Lục Thần cũng chỉ là võ giả 4 cấp mà thôi, cho dù như vậy cũng đủ hắn nhìn xuống hơn phân nửa học viện nhưng đối với Quân Túc là chưa đủ.

Chưa nói dị năng của Quân Túc cũng là SS cấp hệ không gian. Hắn nhìn hai người bị không gian phong toả không thể cử động, rất hứng thú mà nhìn Thanh Tuyết Nhu cười nhạo nói:

"Ai cho ngươi can đảm? Thanh gia?"

Không đợi Thanh Tuyết Nhu phản hồi, Quân Túc liền chuyển sang nhìn Lục Thần, xám bạc đôi mắt đầy ý vị đánh giá từ trên xuống dưới, tiếu ý không giảm phản tăng.

"Tiểu tình lang không tồi. Như vậy đi, thay mặt 'vị hôn thê' hôm nay ta sẽ 'đền bù' cho ngươi thật tốt."

Quân Túc phất tay đưa Thanh Tuyết Nhu đến đám thuộc hạ dưới lầu, cầm điện thoại phát mệnh lệnh đưa nàng về nhốt lại. Sau đó mới từ tốn nhìn về phía nam chính không thể cử động đôi mắt nhìn chăm chăm vào hắn, không khỏi cảm thán sinh đến thật tốt, rất anh tuấn.

Vì Quân Túc không cho phép Lục Thần mở miệng nên hắn cũng chỉ có thể cử động ánh mắt, cho dù hắn có thể vượt cấp chiến đấu nhưng đối với cao hơn hắn 3 cấp không khác gì cá nằm trên thớt.

Quân Túc đi lại trước mặt Lục Thần, lúc nãy hai người ngồi trên bàn hắn dạng chân ra ôm lấy Thanh Nhu Tuyết, nên hiện tại Lục Thần cũng giữ tư thế như vậy ngồi phía trên.

Quần của Lục Thần chưa kịp cởi lúc nãy, hiện tại bị một lực không gian xé thành mảnh nhỏ, áo trên cũng nhanh chóng theo sau, cả cơ thể bại lộ trước mặt người khác, hai chân còn không khép lại, tư thế không khác gì mời người đến xâm phạm.

Nhìn đôi mắt phẫn nộ của nam chính, Quân Túc cười nhạt móc ra một viên thuốc đưa vào trong miệng của Lục Thần.

Lục Thần muốn phun ra, nhưng không thể cử động, thuốc vừa vào miệng đã tan rồi trượt xuống cổ họng.

Chưa kịp hoảng loạn, một cơn nóng rực trong cơ thể bùng lên, dưới hạ thân của Lục Thần bắt đầu ngứa ngáy khó chịu.

Không giống xuân dược.

Vì dựa vào tường, đầu luôn ngẩng nhìn về phía cửa nên Lục Thần chỉ có thể cảm nhận mà không thể thấy hạ thân của mính biến hoá.

Quân Túc rất thiện tâm mà lấy ra một tấm gương lớn trong không gian đặt trước mặt Lục Thần.

Vừa nhìn thấy hình ảnh trong gương, đôi mắt Lục Thần trừng lớn, không thể tin tưởng.

Vẫn là thân thể cao lớn, cơ bắp hoàn mỹ mà ưu nhã, dương vật lớn còn hơi cương cứng.

Nhưng phía dưới... Còn xuất hiện một âm đạo!

Lục Thần khó thở khó thể tin mà nhìn người đang cười tủm tỉm trước mặt.

Hắn, hắn làm sao dám?!

Nóng rực trong cơ thể của hắn cũng không biến mất, mà sự ngứa ngáy khó chịu đó chuyển dần sang âm đạo và hậu huyệt phía sau.

Trong phòng yên tĩnh đến khó tin.

Chỉ có một Quân Túc rất hứng thú nhìn một màn này, và một Lục Hạo bị âm đạo co rút không ngừng chảy nước khát vọng bị lắp đầy dày vò.

Cuối cùng Quân Túc cũng động, hắn đưa tay sờ lên khe hở vừa mới hình thành.

Cảm giác ma sát lên âm đạo non nớt hồng hào vừa mới hình thành, khoái cảm xông thẳng lên đầu Lục Hạo, dâm dịch từ hoa huyệt càng chảy ra, bờ thịt mấp máy như khát vọng ngón tay tiến vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro