Chương 3: Không đánh với đồ đần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 3: Không đánh với đồ đần

Nói đùa gì vậy, bảo ta làm đối thủ với Zoro?

Y An chỉ cảm thấy trong lòng có vô số Alpaca phi nước đại mà qua, kịch tình cốt truyện này không đúng có được không!

Tuy Y An biết, hiện tại Zoro căn bản không biết tí kiếm thuật nào, cái gọi là chiến đấu, căn bản là chỉ là trẻ con đánh nhau, đánh loạn xị ngậu mà thôi, tự mình ra tay, dựa vào Kiếm Thuật Trụ Cột đoán chừng cũng có thể đánh đập con hàng này, nhưng vấn đề không phải tính như vậy đâu!

Nếu từ tự mình ra tay, vậy ràng buộc giữa Zoro và Kuina còn xuất hiện thế nào? Không có Kuina, Zoro còn không chịu thua thế nào để trở nên mạnh mẽ nữa?

Bại bởi một thằng con trai, cùng bại bởi một đứa con gái, giữa hai bên là hoàn toàn khác biệt đó!

Cảm thấy lúc này không phải thời điểm mình ra sân, cho nên Y An rất là dứt khoát lắc đầu, nói: "Con không đánh với cậu ta!"

Koshiro kỳ quái nhìn Y An một chút, không rõ anh đang suy nghĩ gì, nhưng ông cũng không nói gì thêm, Y An đã cự tuyệt, như vậy gọi Kuina cũng như nhau.

Kuina rất nghe lời, sau khi nghe được lời Koshiro, liền đứng dậy, nói: "Vâng, phụ thân đại nhân!"

Kết quả Zoro vừa nhìn thấy Kuina, lập tức xù lông, hướng về phía Koshiro kêu lên: "Cái gì a! Không phải ông tới làm đối thủ của ta sao?"

Koshiro cười nói: "Kuina mặc dù là con gái, nhưng ở trong võ đường còn lợi hại hơn người lớn đó nha!"

Zoro buồn bực nhìn Kuina nửa ngày, sau cùng không thể làm gì khác hơn nói: "Biết, tới đi!"

"Như vậy, mời đi vào bên trong!" Koshiro nói xong, quay người đi vào, Zoro và Kuina hai người đi theo sau Koshiro tiến vào võ đường.

Bởi vì nghe nói Zoro là đến thích quán, cho nên thân là đệ tử của Koshiro, Y An cùng một đám các sư đệ đã ngồi xếp bằng xuống ở trong võ đường, ngoại trừ Y An ra, ánh mắt những người khác nhìn Zoro, có hiếu kỳ cũng có không cam lòng.

Không có cách nào, lúc này Zoro thực sự quá rắm thối, mà sư phụ Koshiro lại còn làm thật, cho phép yêu cầu thích quán của cậu ta, cũng không biết thầy nghĩ như thế nào. . .

Trong góc võ đường có để một cái thùng chứa kiếm trúc, Koshiro chỉ vào thùng nói với Zoro: "Chọn một thanh vũ khí đi, dùng thanh nào đều được!"

"Thật sao?" Zoro phun lá cây ngậm trong miệng ra, đi qua soạt một tiếng, ôm ra một nắm lớn kiếm trúc.

Sau đó, thằng nhãi này tay trái cầm ba thanh, tay phải cầm ba thanh, trong miệng còn ngậm ba thanh, xem như chuẩn bị kỹ càng, làm tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn cậu ta.

Đi theo Koshiro tới trước mặt Thần Đàn, lúc hướng Thần Đàn hành lễ, cúi đầu một chút, một thanh kiếm trúc trong miệng Zoro lạch cạch một tiếng rớt xuống, lúc cùng Kuina hành lễ với nhau, lạch cạch một tiếng, lại rớt xuống một thanh nữa.

Hết lần này tới lần khác biểu lộ của thằng nhãi này còn một bộ nghiêm chỉnh. . .

"Làm gì vậy? Gã này đúng là đần!" Nhóm các sư đệ trong võ đường nhìn cậu ta bằng ánh mắt nhìn ngu ngốc.

Y An cũng thấy không còn lời nào để nói, hóa ra cái danh xưng đầu rêu ngu ngốc, từ nhỏ đã có đó a. . .

Sau khi hành lễ hoàn tất, quyết đấu giữa Zoro cùng Kuina cũng bắt đầu, không có chút hồi hộp nào, Zoro rất nhanh liền bại, chỉ với cú chém đầu tiên Kuina trực tiếp đánh cho Zoro chỉ có thể dùng hai thanh kiếm trúc ngăn cản, sau đó đòn thứ hai thế lớn lực mạnh, hoàn toàn chấn rơi hai thanh kiếm trúc trong tay Zoro.

"Đáng. . . Đáng giận!" Zoro nhìn gương mặt tỉnh táo của Kuina, từ mặt đất đứng lên không cam lòng chịu thua, nhặt lên hai thanh kiếm trúc vừa rơi, bày ra tư thế đối mặt với Kuina.

"Ừm?" Thấy cảnh này Koshiro có chút ngoài ý muốn, ông không ngờ rằng Zoro kiên cường đến thế, đối mặt Kuina với khoảng cách sức mạnh cực lớn, lại vẫn có dũng khí chiến đấu.

Kuina cũng có chút ngoài ý muốn, bởi vì tư thế Zoro hiện tại bày ra, lại là tư thế tiêu chuẩn phái Nhị Kiếm, thế là nàng lên tiếng hỏi: "Cậu từng học kiếm thuật phái Nhị Kiếm sao?"

"Mới không phải đâu!" Zoro hung dữ trả lời: "Hôm nay là lần đầu tiên ta cầm kiếm trúc!"

"Lần đầu tiên sao?" Sư phụ Koshiro vẫn là gương mặt mỉm cười, lặp lại một câu.

Y An biết sư phụ Koshiro đang suy nghĩ gì, lần đầu tiên cầm kiếm trúc, vậy mà đã có thể vô sự tự thông bày ra tư thế của phái Nhị Kiếm Thuật, thiên phú tại kiếm đạo của đầu rêu đần độn Zoro, chỉ sợ không phân cao thấp với Kuina đâu. . .

Mà Zoro lúc này, cũng không biết ý nghĩ của Koshiro và Y An, cậu ta nhìn chằm chằm Kuina.

"Đáng giận, ta rất mạnh, ta sẽ còn trở nên mạnh hơn trong tương lai! Làm sao. . . Làm sao có thể bại trong tay một đứa con gái ở đây chứ!"

Ôm suy nghĩ không phục, Zoro hây hô lớn một tiếng, vụt vụt vụt lao về phía Kuina, sau đó. . .

Sau đó bị Kuina hung hăng bổ một kiếm trên mặt!

"Trông. . . Trông thật là đau a. . ." Các đệ tử của võ đường, sau nhìn thấy một cảnh này nhịn không được run một cái: "Cậu ta sao không tránh a?"

Xoạch! Zoro ngã xuống, chấn động khiến mặt đất đều rung lên hai cái.

Y An xem một hồi nhịn không được che mặt, cái đồ đần độn trông như con lợn rừng, mạnh mẽ đâm tới, nghĩ rằng có thể dựa vào man lực đánh thắng Kuina sao? Một chút hàm lượng kỹ thuật cũng không có, không thua mới là lạ đấy.

"Một điểm! Dừng ở đây!"

Sư phụ Koshiro lên tiếng, kết thúc trận tỷ thí, mà Zoro đồ đần đầu rêu này, lúc này đã nghe không được, cậu ta nằm trên mặt đất, bên mặt lộ ra một vệt kiếm hồng hồng, Kuina cắm kiếm trúc ở trước mặt cậu, nói: "Rõ ràng là người ngoài nghề, còn muốn đùa nghịch phái Nhị Kiếm, cậu vẫn còn sớm 10 năm đấy!"

Zoro chậm rãi hồi tỉnh lại, nghe được câu này, nhịn không được một phát nắm chặt kiếm trúc của Kuina, vẫn là dáng vẻ không phục như cũ.

Kuina nhíu lông mày nói: "Thế nào, cậu còn muốn lại so một trận sao?"

Nhưng, không nghĩ tới, Zoro thằng nhãi lưu manh này nói: "Đáng ghét, thua chính là thua!"

Sư phụ Koshiro mỉm cười khen một câu: "Rất thẳng thắn, không tệ!"

"Như vậy, ta liền gia nhập làm học trò của ông được chưa! Có ý kiến không?" Zoro ngồi dậy, ôm hai tay hỏi Koshiro.

"Không có!" Koshiro lắc đầu, xem như nhận cậu người học trò này.

Kuina không thèm để ý tới cậu, quay người muốn đi, kết quả lại ở lúc này, Zoro đột nhiên mở miệng nói: "Ta sẽ liều mạng luyện tập, sau đó nhất định sẽ chiến thắng cô! Cô nhớ kỹ cho ta!"

Lúc nói lời này, trên mũi đầu rêu đần độn còn chảy máu mũi đây. . .

"Sẽ không có một ngày như vậy!" Kuina mặt lạnh nói một câu, quay người rời đi.

"Y An, con dẫn cậu bé xuống dưới, chữa trị vết thương!" Koshiro nói.

Y An gật đầu một cái, đứng dậy đi đến bên người Zoro, nói: "Đi theo ta!"

Xem chừng cái mũi Zoro vô cùng đau đớn, cho nên không sính cường cáu kỉnh, ngoan ngoãn theo sát Y An rời đi.

Đi tới gian phòng phía sau, Y An tìm thuốc, lau sạch sẽ máu mũi cho Zoro, sau đó lấy bông gòn băng mũi cậu lại.

"Đứa con gái kia là ai ?" Zoro mở miệng hỏi Y An.

"Nàng là Kuina, con gái sư phụ Koshiro!" Y An hồi đáp: "Sư muội của ta, sau này sẽ là sư tỷ của cậu!"

"Hừ! Ta còn lâu mới gọi cô ta là sư tỷ!" Zoro ôm hai tay hầm hừ nói: "Ta sớm muộn gì cũng đánh bại cô ta!"

Lúc nói lời này, trong lỗ mũi cậu đút hai cuộn bông gòn, nhìn ngốc manh ngốc manh. . .

Y An cười cười, không nói chuyện, chỉ chuyên tâm bôi thuốc nước cho Zoro, kỳ thực anh cũng không biết nên nói gì với Zoro.

Nhưng, anh không muốn nói chuyện với Zoro, lại không có nghĩa Zoro không nói chuyện với anh, cái đồ đầu rêu đần này không biết nhớ ra gì đó, đột nhiên nói với Y An: "Này, còn có anh! Trước đó vì sao không đánh với ta?"

Y An suy nghĩ thật lâu, mới một bộ đứng đắn nói với cậu: "Bởi vì ta không động thủ với đần độn!"

"Ngươi nói cái gì!?" Zoro lập tức xù lông: "Ngươi nói ai là đần độn ?"

"Cậu đó!" Y An nói: "Nếu như ta đoán không nhầm, cậu lạc đường tới đây nhỉ?"

Zoro lập tức chấn kinh: "Làm. . . Làm sao ngươi biết ?"

Y An thở dài, làm sao ta biết ? Ta đương nhiên biết, ấn tượng lớn nhất của mọi người về Zoro - sama ngài, chính là tên mù đường có được không? Danh tiếng mù đường càng nổi danh hơn kiếm thuật của cậu. . .

Y An dám vỗ ngực đánh cược, thằng nhóc này đến võ đường thích quán, tuyệt đối là lâm thời nảy ý, đoán chừng là lạc đường tới đây, sau đó nhìn thấy có cái võ đường, thế là liền muốn tiến đến khiêu chiến, ai ngờ lơ mơ bị đè xuống một hồi.

Bôi thuốc xong, Y An vỗ vỗ đầu Zoro, nói: "Cậu nghỉ ngơi cho tốt đi!"

"Đáng. . . Đáng giận! Ngươi rõ ràng cũng không lớn hơn ta bao nhiêu, tại sao lại dùng cách đối xử với con nít?" Zoro lại xù lông.

Đối với ta mà nói, cậu bây giờ chính là con nít đó! Y An nghĩ như vậy, xoay đầu ra khỏi phòng.

Zoro nhìn bóng lưng của anh, chỉ cảm thấy cái người tên Y An này thật thần bí, vì sao anh ta lại biết việc mình lạc đường? Rõ ràng mình chưa từng gặp anh ta bao giờ?

Cứ như vậy, Zoro liền ở lại trong võ đường, chính thức trở thành học trò của Koshiro.

Sớm hôm sau, trời chưa sáng Y An đã bò dậy, đi đến bên ngoài võ đường, bắt đầu luyện tập huy kiếm.

Nói thật, lúc trước tuy anh luyện kiếm cũng rất nghiêm túc, nhưng cũng chỉ giới hạn tại lúc tập thể luyện tập, cho tới giờ chưa từng tự luyện thêm, nhưng hôm qua nhìn thấy Zoro sau khi đối chiến thất bại cùng Kuina, biểu lộ vẫn y nguyên không phục, không biết vì sao gây kích thích rất lớn cho Y An.

Một người có thể trở thành kẻ mạnh, cũng không phải là không có nguyên nhân, so với Zoro, Y An phát hiện anh khuyết thiếu một loại tín niệm!

Hôm qua lúc đi ngủ, anh suy nghĩ ròng rã một đêm, cuối cùng ý thức được dù anh không có thiên phú, vẫn còn hệ thống có thể bù đắp, nhưng mà nếu không có tín niệm và kiên quyết, vậy thì chỉ sợ bất luận như thế nào mình cũng không cách nào trở thành một kẻ mạnh chân chính.

Zoro xuất hiện, khơi dậy lòng háo thắng trong Y An, anh cảm thấy mình không thể kém hơn một đứa trẻ vừa tiếp xúc kiếm thuật được.

Cho nên lần đầu tiên, Y An bắt đầu tập luyện sớm!

Mục tiêu sáng hôm nay, vung kiếm một nghìn lần!

Y An tay nắm kiếm gỗ, bắt đầu vung lên có quy luật.

Hôm nay mỗi một lần anh vung động, đều rất chậm, khác biệt hoàn toàn với khi luyện tập ở trong võ đường.

Cái gọi là vung kiếm, cũng không phải đơn giản như vậy, dựa theo lời sư phụ Koshiro sư phụ nói, chân chính vung kiếm cũng không chỉ là làm bộ dáng, mà là tại trong mỗi một lần vung, đều đưa tinh khí thần tập trung trên mỗi một mũi kiếm, cẩn thận thể hội mỗi một lần tiết tấu vung kiếm, lực đạo xuất kiếm, muốn để cái loại vung kiếm này, biến thành một loại ký ức cơ thể, biến thành một loại bản năng!

Ròng rã một giờ, Y An lại ngay cả 500 lần vung kiếm cũng chưa đạt tới, giờ phút này anh đã rơi mồ hôi như mưa, bắp thịt bắt đầu run rẩy, hai tay nặng nề như rót chì.

Trong nội tâm một mực có một âm thanh, nói cho anh biết, không kiên trì nổi, nếu không liền dừng lại ở nơi này đi!

Nhưng mà, nghĩ tới gương mặt kia của Zoro, Y An lại lần nữa xốc lại tinh thần, cố nén đau nhức, tiếp tục vung kiếm.

Kiên trì! Lại kiên trì thêm một chút nữa, ngươi có thể làm được!!

Giờ phút này toàn thân tâm Y An đều tập trung vung kiếm, cũng không lưu ý đến một sự kiện, đó chính là trong đầu anh một mực không ngừng vang lên âm thanh Hệ Thống nhắc nhở.

"Bạn hết sức chăm chú tiến hành luyện tập vung kiếm, Kiếm Thuật Trụ Cột độ thuần thục +5!"

"Bạn hết sức chăm chú tiến hành luyện tập vung kiếm, Kiếm Thuật Trụ Cột độ thuần thục +5!"

"Bạn hết sức chăm chú tiến hành luyện tập vung kiếm, Kiếm Thuật Trụ Cột độ thuần thục +5!"

"Bạn hết sức chăm chú tiến hành luyện tập vung kiếm, Kiếm Thuật Trụ Cột độ thuần thục +5!"

-------oOo-------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro