Chương 4: Tấm thẻ bài đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 4: Tấm thẻ bài đầu tiên

Koshiro vén chăn lên, từ trên giường bò dậy, lấy kính mắt đeo lên, ngáp một cái, sau đó đi ra khỏi phòng.

Lúc đầu ông muốn ra ngoài rửa mặt, nhưng sau khi đi ra cửa, nhìn thấy Kuina đang ghé vào đằng sau cột nhìn cái gì đó, thế là tò mò đi qua.

Vừa muốn mở miệng hỏi, kết quả lại nhìn thấy Kuina xoay người lại, dựng thẳng lên ngón tay suỵt một tiếng với mình, nhỏ giọng nói: "Cha, nhỏ giọng một chút, đừng quấy rầy đến anh Y An!"

Koshiro thò đầu ra, lập tức liền thấy Y An đang rơi mồ hôi như mưa trên sân bãi.

Những tia nắng ban mai chiếu rọi trên thân Y An, mồ hôi lâm ly khúc xạ quang mang ánh nắng, cơ bắp đã hơi hiển hiện hình dáng tản mát ra mỹ cảm lực lượng, Koshiro có thể nhìn ra được, lúc này Y An đã phi thường mệt nhọc, đang thở dốc hổn hà hổn hển, nhưng mà động tác vung kiếm, lại vẫn chưa có dừng lại.

"Anh Y An đây là sao thế? Lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy luyện tập buổi sớm đó!" Kuina hiếu kỳ nói.

Koshiro khẽ mỉm cười, tuy ông cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng ông biết hôm nay Y An luyện tập nghiêm túc hơn bao giờ hết!

"Không nên quấy rầy thằng bé, con đổi địa phương khác luyện tập đi!" Koshiro nói.

Kuina gật đầu một cái, nắm nắm đấm nói: "Đại ca Y An cũng đang nỗ lực mạnh lên, ta càng không thể lười biếng!"

Y An lúc này cũng đang chìm đắm trong thế giới của mình, trên thực tế giờ phút này trong đầu anh đã hoàn toàn trống rỗng, cảm giác mệt mỏi mãnh liệt đánh tới, khiến cả người anh đều vô tri vô giác, sở dĩ còn có thể bảo trì động tác vung kiếm, hoàn toàn là động tác tiềm thức.

Ngay cả chính anh cũng không biết, mình rốt cuộc đã vung kiếm bao nhiêu lần.

Nếu như không ai đến quấy rầy anh, đoán chừng anh có thể một mực luyện đến thoát lực, tuy nhiên ngay lúc này, một âm thanh ù ù ngao ngao đột nhiên truyền đến: "A! Ngươi thật gian trá! Vậy mà cũng không đợi ta đã bắt đầu luyện rồi!"

Y An chầm chậm tỉnh lại từ trong cảm giác lơ lửng, quay đầu nhìn lại, phát hiện ra là Zoro, cậu ta cầm trong tay hai thanh kiếm trúc, đang tức giận nhìn mình.

Mồ hôi từ trên mặt nhỏ xuống, Y An thuận tay lau một cái, thở gấp nói: "Gian trá cái gì? Ta cũng không nhớ rõ ta cần gọi cậu nhỉ?"

Thằng nhóc Zoro này nhìn Y An nửa ngày, đột nhiên chỉ anh nói: "Ngươi cũng là kẻ lợi hại đúng không ? Đến cùng ta một trận quyết thắng bại đi!"

Cái tên nhóc này chính là tên cuồng khiêu chiến,Y An lúc đầu không muốn để ý tới cậu, nhưng mà cậu vừa kêu to đã xông lên, vừa nhìn thấy tư thái khí thế hung hăng của cậu, Y An vô ý thức hướng về cậu bổ ra một kiếm!

Bình! Trúng ngay chính diện, trực tiếp đánh vào trên mặt! Không khác gì Kuina hôm qua đánh cậu. . .

Zoro quẹt mũi, lại chảy máu.

Zoro hiện giờ, nếu không tính đến long quyết tâm kia, hắn hoàn toàn chính là con gà mờ trong kiếm thuật, Y An tốt xấu gì cũng đã luyện tập Kiếm Thuật Trụ Cột lâu như vậy, có thể đánh thắng cậu hoàn toàn không kỳ lạ gì, tuy nhiên ở một khắc vung kiếm kích Zoro, Y An phát hiện mình xuất kiếm hình như có chút khác với lúc trước, mặc dù là phản xạ vô ý thức, nhưng tốc độ và lực đạo đều hoàn mỹ!

Mà càng thêm không hợp lẽ thường chính là, ngay lúc này, anh nghe được trong đầu truyền đến âm thanh.

"Đánh bại đối thủ, thu hoạch được điểm kinh nghiệm +50!"

Tranh thủ thời gian kiểm tra trong đầu một hồi, phát hiện độ thuần thục Kiếm Thuật Trụ Cột tăng một đoạn lớn không nói, vậy mà ngay cả điểm kinh nghiệm cũng đều tăng!

Có đẳng cấp, tự nhiên là có điểm kinh nghiệm, nhưng trước đó Y An vẫn luôn không tìm hiểu được đến cùng là làm thế nào để thu hoạch điểm kinh nghiệm, không nghĩ tới đến bây giờ mới hiểu rõ, phải đánh bại đối thủ mới có thể thu hoạch được tăng lên.

Hết cách, trước kia lúc anh đánh cùng Kuina, tất cả đều là thua, mà anh lại ngại hạ thủ với các sư đệ vẫn còn thò lò nước mũi, cho nên đối thủ anh đối chiến, vẫn luôn bị sư phụ Koshiro sắp xếp thành Kuina, dẫn đến anh chưa từng đối chiến thắng, tự nhiên cũng không biết được tăng giá trị kinh nghiệm như thế nào.

Lúc Y An đang nhìn thuộc tính, Zoro tự xử lý cái mũi của mình, trên mặt cậu dựng thẳng một vết dấu đỏ, còn chưa tan hết đâu, hôm nay lại bị Y An cho thêm một vết.

"Đáng ghét! Đứa con gái kia cũng vậy, ngươi cũng vậy!" Zoro một bên bịt mũi, một bên oán hận nói.

Y An nhún nhún vai, trách ta rồi?

"Cứ chờ xem, sớm muộn gì ta cũng sẽ vượt qua các ngươi!" Zoro nhìn Y An một chút, đi thẳng đến bên cạnh, bắt đầu liều mạng vung kiếm.

Được rồi, trên danh sách của cậu ta lại nhiều thêm một người! Y An không nói gì nhìn kiếm gỗ trong tay, anh không nghĩ tới mình cùng Zoro giao tập, lại phát sinh dưới loại tình huống này.

Ngẩng đầu lên, nhìn Zoro vung kiếm luyện tập, Y An nhịn không được lên tiếng nói: "Cậu tên đần này, tiêu sức lớn chặt chém như vậy, cũng không hiểu được thu lực hả!?"

Zoro mới vừa nhập môn, sư phụ Koshiro còn chưa dạy Zoro bất kỳ kỹ xảo nào, cho nên Zoro luyện tập lúc này, hoàn toàn là làm bừa, hai thanh kiếm trúc căn bản chính là chém loạn một trận, không có kết cấu gì đáng nói.

Nghe được giọng Y An, Zoro sững sờ, ngừng tay hỏi: "Vậy phải làm sao?"

Y An lắc lắc đầu, đi tới đỡ vai cậu, ra sức nhấn một cái bên eo cậu, nói: "Thân trên dựng thẳng! Thu mông lại đầu ngẩng cao, ưỡn ngực! Buông một thanh kiếm trúc xuống, phái Nhất Kiếm vẫn còn chưa nhập môn, cũng đừng nghĩ dùng hai thanh!"

Uốn nắn động tác của Zoro, sau đó Y An lại làm động tác mẫu cho cậu, đây đều là sư phụ Koshiro dạy anh, thân là đại sư huynh của võ đường, hiện tại Y An dùng để dạy cho tiểu sư đệ Zoro.

Không thể không nói, thiên phú Zoro thật vô cùng kinh người, vẻn vẹn chỉ là truyền dạy một lần, cậu liền hoàn toàn nhớ kỹ, vung kiếm luyện tập ra dáng hơn.

"Được rồi, cậu tự tập đi!" Y An bỏ cậu lại, trở về rửa mặt, hiện tại anh toàn thân trên dưới đau nhức vô cùng, còn tràn đầy mùi mồ hôi.

Lúc tắm rửa, Y An nhìn lại thuộc tính của mình, phát hiện độ thuần thục Kiếm Thuật đã tắng lên đến hai mươi nghìn tám trăm, hết sức chăm chú vung kiếm luyện tập, vậy mà có thể gia tăng độ thuần thục nhiều như vậy, đây là Y An không ngờ tới.

Kỳ thực tính ra cũng đúng, dụng tâm và không dụng tâm luyện tập, khẳng định là có chỗ khác biệt đó nha!

Lại nhìn Cửa Hàng Thẻ Bài một chút, Y An đột nhiên phát hiện, đếm ngược vậy mà đã về không!

Cũng chính là nói, Y An rốt cục có thể rút thẻ bài!

Lúc trước anh luôn luôn nghĩ, thẻ bài đến cùng là dùng làm cái gì, nhưng khổ nỗi không có cơ hội nghiệm chứng, mà bây giờ, cuối cùng anh cũng chờ được.

Không kịp chờ đợi, Y An liền muốn lựa chọn tiến hành rút ra, lại nghe được tiếng Hệ Thống truyền đến: "Lần đầu rút thẻ bài, sẽ thu được một Thẻ Tím Ba Sao, lần đầu rút liên tục mười lần, sẽ thu được một Thẻ Cam Bốn Sao, có xác nhận rút không?"

Y An nghe được cạn lời luôn, quả nhiên là điển hình của game thẻ bài nha, rút lần đầu và rút liên tiếp mười lần cái gì, đến cả phân cấp thẻ bài cũng đều cùng một khuôn đúc. . .

Y An đã không có hy vọng gì với mười phát rút liên tiếp rồi, muốn có một lần mười phát rút liên tiếp, anh nhất định phải có một triệu Berries mới được, hiện tại anh chỉ có thể rút một lần, cũng được.

"Xác nhận rút!" Y An yên lặng nghĩ đáp.

Thẻ bài úp lưng, sau khi Y An xác nhận, một đồ án ánh sao huyền ảo ở mặt trái thẻ bài bắt đầu phát sáng, sau đó thẻ bài lật lại trong ánh sáng rực rỡ, tiếp đó một samurai tóc dài xuất hiện trong tầm mắt của Y An.

Tên samurai này có một khuôn mặt soái khí, chải tóc kiểu, mặc trên người một bộ khải giáp samurai thời Chiến Quốc màu đen ánh đỏ, trong tay cầm một thanh kanata - thanh kiếm nhật, điều khiến người ta để tâm là trên giáp tay trái của hắn, lại có một nhãn cầu cực lớn đang nhấp nháy!

"Bạn thu được Thẻ Tím Ba Sao: Akechi Samanosuke Hidemitsu!"

-------oOo-------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro