Chương 7 Tổng tài: Sự cố bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên nga đen hoàn toàn đối lập với thiên nga trắng, thiên nga trắng thuần khiết và bất khả xâm phạm, trong khi đó thiên nga đen lại tượng trưng cho sự cô đơn, bóng tối, bất hạnh và bi kịch.

Tuy nhiên, mức độ phổ biến của thiên nga đen vẫn rất cao nên trên thị trường có rất nhiều dây chuyền và vòng tay được trang trí hình thiên nga đen.

Tô Thần có chút khó hiểu, bốn người còn lại lại càng không hiểu. Tuy nhiên, nếu đã là thiết kế trang sức vậy việc mang lại sự sống và ý nghĩa cho nó, đó là việc thuộc về người thiết kế.

Tô Thần tốn rất nhiều thời gian, cuối cùng vào những giây phút cuối cũng hoàn thành được nó.

Trong khi chờ đợi kết quả, Tô Thần rất căng thẳng, có hơi mắc vệ sinh nên đi một lát, không ngờ lại nghe thấy tiếng khóc của một bạn thí sinh đang gọi điện thoại với ai đó.

Tô Thần thở dài, giải quyết xong nỗi buồn, đang định rời đi lại tình cờ gặp phải thí sinh kia mở cửa ra, hai người nhìn nhau, có chút xấu hổ, Tô Thần lễ phép gật đầu.

Không ngờ người kia kéo lại Tô Thần: "Tô Thần, tôi biết cậu là người tốt, cậu có thể giúp tôi việc này được không. Bây giờ, tôi rất cần công việc này, nếu không có được nó, bạn gái tôi nhất định sẽ bỏ tôi mà đi theo người khác."

Tô Thần chặc lưỡi lắc đầu: "Xin lỗi, tôi không thể giúp được, tốt nhất là đợi Tần tổng đưa ra kết quả đi."

"Không, tôi biết, cậu nhất định sẽ có cách."

Tô Thần nhìn hắn: "Tôi đang nợ một khoản tiền rất lớn, nếu bản thân không nhận được công việc này, tôi chỉ có thể nhảy lầu mà thôi."

Tô Thần kéo tay hắn ra rồi rời đi.

Lần công bố kết quả này khá lâu, có lẽ như ban giám khảo cũng đang phân vân không biết nên chọn cái nào.

Năm nhà thiết kế cùng tạo ra tác phẩm Thiên Nga Đen, một chiếc nhẫn rỗng, một chiếc vòng cổ Thiên Nga Đen đơn độc, một chiếc vòng cổ Thiên Nga Đen đơn độc đính thêm một viên ngọc trai, một cái là đôi Thiên Nga Đen đối mặt nhau, một cái là Thiên Nga Đen và Mặt Trời, với ánh sáng đó nó trông giống như một bàn tay đang vuốt ve đầu con thiên nga.

Hai tiếng sau, kết quả cuối cùng cũng được công bố, vị trí thứ nhất là Thiên Nga Đen cùng với Mặt Trời.

Tô Thần thở phào một cách nhẹ nhõm: [Khi nghĩ ra cái ý tưởng này, ta không hề tốn chút xíu nào sức lực.]

Hệ thống 1096: [Còn không phải do thiên phú của nguyên chủ sao.]

Tô Thần: [Khen ngợi ta một chút ngươi sẽ chết hả?]

Tuy nhiên, trên màn hình lớn xuất hiện lại không phải tên của Tô Thần mà là Lâm Tống, Tô Thần đứng hình ngay lập tức: "Chờ đã, chuyện này là sao?"

"Tốt quá, tốt quá rồi, tôi thành công rồi." Một người trong số các thí sinh vui mừng đứng dậy, Tô Thần nhìn sang liền phát hiện, chính là hắn cái người mà cậu đã gặp trong nhà vệ sinh lúc nãy.

Tô Thần bối rối: "Thiết kế này rõ ràng là của tôi, làm sao lại trở thành thiết kế của Lâm Tống?"

Những người khác nhìn Tô Thần nhếch môi.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

Một giọng nói quen thuộc vang lên ở cửa, Tô Thần túm chặt lấy Lâm Tống mà hét lớn.

Tần Húc đã hiểu ra, hắn liếc nhìn thiết kế trên màn hình: "Trước khi bắt đầu, vì để có sự công bằng và với số lượng thí sinh ít, tôi không yêu cầu các bạn viết tên, chỉ ghi số, cho nên người chấm điểm ẩn danh cũng không ngờ tới sẽ xảy ra chuyện rắc rối như thế này."

Lâm Tống có hơi hoảng sợ nhưng vẫn tự tin nói: "Tần tổng, cái này vốn dĩ là do tôi thiết kế. Không ngờ kẻ đạo văn này lại vô liêm sỉ như vậy."

Mọi người dường như đều đứng về phía Lâm Tống, còn về phía Tô Thần, cậu hoàn toàn bị cô lập và bất lực. Nếu không thể tìm thấy được bằng chứng, e rằng cậu sẽ không còn chỗ đứng nào trong cái giới thiết kế trang sức này nữa.

Tô Thần cau mày: "Tô Thần, số của cậu là bao nhiêu?"

"Số một."

"Vậy Lâm Tống nhất định là số bốn."

Lâm Tống do dự: "Tần tổng, anh muốn đứng ra giúp đỡ tên đạo văn này sao?"

Tần Húc hơi nheo mắt: "Vậy cậu nói cho tôi biết, cậu làm sao mà nghĩ ra thiết kế này?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro