Cô đơn ? Ừ, chúng ta đều cô đơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô đơn quá lâu, sẽ như thế nào ?

Là mỗi đêm về, mình bạn một chỗ, mình bạn đau, mình bạn khóc. Không ai biết, không ai hay, không ai sẻ chia.

Là mỗi sáng thức dậy, không có nụ cười ngọt ngào của ai đó. Không có mùi đồ ăn thơm ngon tỏa ra từ nhà bếp.

Là mỗi khi tới chỗ làm, bạn chạnh lòng vì không ai đón đưa, không ai hôn lên má bạn, nói những điều tốt đẹp.

Là mỗi khi tan làm, bạn bước dài trên phố đông vội vã, đâu đâu cũng thấy người với người. Nhưng chỉ mình bạn cảm thấy lạc lõng, cô đơn.

Là mỗi khi lễ tết, không một ai cùng ở bên chung vui, cùng đi du lịch ở một nơi nào đó thật đẹp. Không ai ngắm pháo hoa vào đêm giao thừa, trao cho nhau lời Chúc mừng năm mới. Chỉ mình bạn nơi căn phòng tối, loay hoay với nỗi buồn của chính mình.

Vào những ngày tẻ nhạt, mình bạn ngồi thẫn thờ, nhìn qua khung cửa sổ. Thấy đứa trẻ thơ đang bật khóc rồi được ba mẹ vỗ về. Thấy một cô gái giận hờn với bạn trai, nhưng ngay lập tức liền được an ủi. Thấy một bà cụ lẫm chẫm qua đường, được chàng thanh niên tốt bụng dừng lại giúp đỡ.

Tất cả, tất cả, những điều nhỏ nhặt bình dị ấy, đối với họ, vô cùng đẹp.

Nhưng đối với bạn, vô cùng đau.

Bạn ghen tị với hạnh phúc của người khác. Và cố gắng ảo tưởng rằng mình đang vô cùng hạnh phúc. Bạn đang khóc thầm trong đêm tối, chỉ một mình ôm lấy một mình. Bạn đau lòng, tổn thương, vỡ vụn. Rồi tự mình xoa dịu, che chở, chữa lành.

Tôi biết, những ai đã từng đi qua nỗi đau, đối mặt với cô đơn, đều sẽ rèn giũa cho mình một trái tim vô cùng sắt đá, kiên cường chống chọi với bão tố, với tủi hờn đắng cay và tận cùng đau khổ.

Nhưng thật ra, bạn cũng chỉ là một sinh vật yếu đuối, và cần được bảo vệ. Nhưng tiếc rằng, sự cô độc, đơn côi này, ai có thể nghe thấu, ai có thể cảm thông ?

Rồi sẽ có.

Bạn sẽ không phải gặp nhắm nỗi đau một mình nữa. Bạn sẽ không phải thở dài bất lực nữa. Bạn sẽ không phải lau nước mắt đến khô cạn nữa.

Tôi tin, rồi thời khắc ấy sẽ đến. Thời khắc bạn chấm dứt đi nỗi day dứt, khắc khoải và đau buồn của mình, để chôn vùi nó xuống những năm tháng thanh xuân đầy chông chênh và tuyệt vọng.

Không sao, rồi sẽ ổn thôi.

Sài Gòn, đêm u sầu.

Thiên Ai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro