Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Cha tôi là con trai út trong gia tộc họ Lê, nhà chúng tôi đã giàu có hơn ba đời nay và có công ty rất lớn, ba tôi phía trên còn có một ông anh trai cả và hai chị gái sinh đôi, tổng cộng hết thảy là bốn người. Vì bà nội tới tận năm hơn 40 tuổi mới sinh được ba tôi nên hết mực cưng chiều, có thể nói cuộc đời ông ấy kể từ khi sinh ra cho đến khi lớn lên đều vô cùng thuận buồm xuôi gió, ba tôi rất đẹp trai và cả nhà tôi ai cũng đẹp cả, nhưng ông ấy rất ít khi nói cười, vẻ mặt lúc nào cũng nghiêm nghị. Các bác tôi ai ai cũng như thế cả, họ không vui vẻ như những gia đình khác mà tôi biết.Mẹ tôi là một người phụ nữ dịu dàng hiền thục, bà rất xinh đẹp nhưng không được cha, bà nội và các bác tôn trọng yêu thích giống như em gái nhỏ sinh ngay sau tôi vậy, nhà chúng tôi đối với cháu gái và con dâu luôn đặt ra rất nhiều quy tắc khắt khe, dậy sớm làm việc nhà và liên hôn gia tộc kể từ khi còn rất nhỏ tuổi. Tôi không hiểu vì sao bà nội và các bác lại ghét mẹ với em gái tôi như vậy? họ không làm điều gì sai cả mà? nhiều khi mọi người đi vắng mẹ chỉ biết ôm tôi và em gái mà khóc, dĩ nhiên mẹ chỉ dám ôm tôi khóc đơn giản như vậy mà thôi,...dường như khi ấy tôi mơ hồ cảm nhận được rằng bà không hề muốn phản kháng hay chống đối, bà chỉ biết có thế, chỉ biết nuốt ngược uất ức vào trong mà thôi.Từ nhỏ tôi đã phải sống chung với bà nội và rất ít khi được gặp mẹ, bà tôi rất nghiêm và vì là người thời xưa nên bà sống rất quy tắc nề nếp. Vì là cháu đích tôn đầu tiên của dòng họ ở thế hệ này, nên từ nhỏ tôi đã được học và trau dồi rất nhiều thứ, học ngoại ngữ nước ngoài và các lẽ nghi phép tắc ứng sử của giới thượng lưu. Vì cả gia tộc đã định sẵn tôi sẽ là người thừa kế tiếp theo, ngay cả khi đến trường học cũng có người giám sát khiến tôi rất không vui, bà nội, cha và các bác không cho tôi chơi cùng họ vì sợ mất thân phận, cho nên từ nhỏ ngoại trừ việc ăn học và tham gia các bữa tiệc lớn thì tôi không phép làm gì vô ích cả, bao quát cả việc vui chơi bạn bè vì gia đình tôi họ nhận định nó là vô bổ, chẳng giúp ích được gì cho tôi cả.Nhưng tôi thật sự rất muốn chơi mà....Trong trí nhớ của tôi, mỗi lần ăn cơm hay họp mặt gia đình mẹ và em gái không được ngồi chung, họ bắt buộc phải đứng và phục vụ gắp thức ăn cho chúng tôi. Đã nhiều lần tôi xót mẹ mở miệng khuyên can, nhưng nhận lại sẽ chỉ là tiếng hừ lạnh vô tình của bà nội và bà nói

 < Đã làm dâu nhà họ Lê thì phải hiểu biết quy tắc của nhà tôi, cô đừng tưởng làm mẹ ruột của Trường Khởi là nữa đời sau an nhàn sung sướng nghe chưa? cô chỉ là công cụ để duy trì nòi giống cho nhà tôi thôi> ... và sau đêm đó tôi thấy mẹ khóc, bà khóc rất nhiều...có lẽ khóc vì uất ức hay thương cho số phận bản thân mình đi.

Bà nội, cha và các bác từ bé tới lớn chưa bao giờ nặng lời to tiếng với tôi ,thỉnh thoảng họ vẫn sẽ cười nói vui vẻ đùa giỡn đôi chút với tôi. Nhưng khi quay sang gặp mẹ và em gái lại hoàn toàn khác nhau một trời một vực, nếu như hôm đó may mắn không bị họ hạch sách kiếm chuyện là tôi đã đội ơn trời phật rồi. Có thể nói cả gia tộc họ Lê này ,họ chỉ coi trọng đứa cháu trai cả đích tôn là tôi Lê Trường Khởi mà thôi.Cái thứ gọi là cuộc đời tôi nhưng trên thực tế lại chính là cuộc đời của bà nội, của cha tôi của các bác và cả gia tộc họ Lê này. Cho tới tận năm tôi 16 tuổi vẫn chưa thể tự do thoải mái làm điều gì bản thân yêu thích cả, tất cả mọi thứ tôi làm từ quần áo cho đến đồ ăn thức uống đều phải thông qua tay bà nội, nếu bà đồng ý thì tôi mới được phép ăn, thân phận cao qúy nhiều tiền là thế nhưng một chút tự do tôi cũng chẳng hề có được....Không hài lòng thì thế nào chứ? nói ra sẽ ai nghe sao? trong khi bạn bè đồng trang lứa ai cũng đua nhau kể về tình yêu tuổi xuân thì tôi lại nghe không hiểu...và tôi phát hiện bản thân mình rất kì lạ không giống như những người con trai khác, họ thích nhưng cô gái mặc váy và trang điểm xinh đẹp nhưng tôi thì không...bởi vì tôi thích đàn ông, là một tên Gay chính hiệu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro