Phần 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sữa đậu nành nóng rất nhanh đã được mang ra,ở hai chén gốm bát tràng cỡ lớn mà toả ra hương thơm nghi ngút, thoang thoảng mùi gừng khiến người ta thoải mái dễ chịu có cảm giác muốn uống,nhất là trong thời tiết mưa gió thế này,nhận lấy chén sữa từ tay anh ấy tôi chu môi nhẹ nhàng thổi rồi uống một hớp. Sữa hơi ngọt và ẩn ẩn cay cay vị gừng,vốn dĩ trong người đang có chút lạnh lẽo nhưng rất nhanh đã ấm áp trở lại.Đang gần cạn chén thì người đàn ông bên cạnh tôi lại bất ngờ bật cười, anh ấy đưa tay qua miết nhẹ lên viền môi tôi rồi đột nhiên cúi người hôn một cái rõ vang lên đó.

Nụ hôn bất ngờ khiến tôi trợn trừng mắt đứng hình không dám tin tưởng,khuôn mặt trắng trẻo rất nhanh ửng đỏ cả lên vì xấu hổ,nó khiến tôi vô cùng ngại ngùng không biết nói gì chỉ có thể cúi đầu nhìn lấy bàn chân mình.

Rồi người đàn ông trước mặt lại đột nhiên giang tay ra ôm tôi một cái thật chặt,cằm anh ấy tựa lên vai tôi giọng điệu nghiêm túc nói với tôi, giống như lúc anh ấy giảng bài trên lớp vậy "Trường Khởi anh thích em,làm người yêu anh nhé được không?"Sung sướng mà mong ước bấy lâu đột nhiên ập tới qúa mức bất ngờ,đánh tôi không kịp trở tay hoàn hồn,Đức Tuấn anh ấy vậy mà lại tỏ tình với tôi sao? anh ấy anh ấy vậy mà lại thích tôi sao? ôi m*ẹ ơi tôi không phải đang nằm mơ chứ?

Có lẽ bản thân tôi im lặng qúa lâu nên anh ấy đã thôi ôm tôi mà thay vào đó nắm tay,dùng ánh mắt tràn đầy thâm tình và dò hỏi nhìn tôi thấp giọng hỏi "Sao vậy? bé không thích anh sao?"

Tôi im lặng mím môi không nói gì chỉ ngẫng đầu nhìn chằm chằm anh ấy,để xác định rằng bản thân có phải hay không là đang nằm mơ? nhưng làm gì có giấc mơ nào chân thật như vậy đâu chứ? vậy là vào một buổi chiều mưa to tầm tã ấy,ở trong một quán cháo nhỏ trên góc phố Hà Nội, anh ấy đã dùng chén sữa đậu nành nóng tỏ tình với tôi,thật sự qúa hạnh phúc mà.Tình yêu hạnh phúc của chúng tôi đã bắt đầu ngọt ngào như vậy đấy.Nhưng rồi theo thời gian dài tôi chợt nhận ra rằng, chúng tôi qúa khó khăn để ngọt ngào âu yếm nhau,khi ra đường chẳng thể nào công khai nắm tay ôm ấp như những cặp tình nhân khác,cũng chẳng thể hôn hay bày tỏ tình cảm,ở trường học lại càng không cần phải nói đến.Bởi định kiến xã hội bây giờ họ cho rằng tình yêu đồng giới là bệnh h*oạn,là đ*iên rồ,là thứ chẳng ra gì.Chúng tôi hiểu nên chỉ có vụng trộm nắm tay nhau hay những cái hôn và lướt qua chớp nhoáng,nhưng tôi thật sự rất vui và hạnh phúc.

Hằng ngày hễ khi rảnh rổi thì tôi đều sẽ kiếm cớ ôm sách vở qua nhà anh ấy,hai bác chỉ có duy nhất một người con trai là ông xã của tôi,đúng vậy bạn không nghe lầm đâu,bắt đầu từ năm thứ hai quen nhau tôi và anh ấy đã xưng hô thân mật như vậy rồi.Tôi gọi anh ấy là ông xã anh ấy gọi tôi là vợ yêu của anh ấy,ừm...nó nghe khá sến xúa đúng không?

Bản thân tôi cũng cảm thấy là nó khá sến,nhưng rồi cũng sẽ quen thôi,mọi chuyện cứ thế êm đềm hạnh phúc trôi qua cho đến một ngày tôi trở về nhà,và thấy tất cả mọi người ngồi trong phòng khách đều nhìn tôi với ánh mắt không thể tin tưởng.Trực giác mách bảo tôi rằng có chuyện chẳng lành đã xảy ra và đúng là như thế,chuyện tôi với một người đàn ông hôn nhau ở ghế đá công viên đã bị hàng xóm vô tình đi qua thấy được,và họ mách gia đình tôi.Cha tiến lên giáng vào mặt tôi một cái tát thật mạnh,nó đau đến nổi khiến tôi ngã nhào ra đất và chảy cả máu miệng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro