Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày hôm đó cũng như bao ngày bình thường khác, khi tôi đang hoàn thành nét bút vẽ cuối cùng của mình dưới sân trường thì gặp được anh ấy, người đàn ông khiến tôi khắc cốt ghi tâm yêu đến điên dại và cũng là mấu chốt cuối cùng, khiến tôi vương vấn từ bỏ cứu chữa mạng sống của bản thân mình.Anh ấy tên Phạm Đức Tuấn, là giáo viên chủ nhiệm mới được bổ nhiệm đến phụ trách lớp tôi. Anh ấy rất cao, ước chừng cao hơn mét 8 còn rất đẹp trai chững chạc nữa, ngày ấy anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng dài tay được là đến phẳng lì, và chiếc quần tây đen phong cách mới nhất nhất nữa, hàng chân mày của anh ấy khi nhướng lên thật sự rất câu người. Im lặng thì là trai hư mà khi cười lên liền giống như anh trai hàng xóm nhà bên vậy, đặc biệt thân thiện và ôn nhu ấm áp.Là trai Hà Nội chính gốc nên giọng anh rất trầm và ấm, còn nhà tôi là dân miền nam chuyển ra Bắc đã lâu ,nên với phát âm đậm chất ấy vừa nghe đã hiểu. Hình ảnh khi ấy dù chỉ phảng phất lướt qua nhưng tôi đã say mất rồi, đợi đến khi tôi hoàn hồn thì anh ấy đã đi đâu mất tiêu, sui xẻo thay lại trống đánh vào lớp nữa chứ, nhưng khi tôi bước vào thì lại thấy người đàn ông đó đứng trên bục giảng xoay lưng về phía lớp học, một tay chắp sau lưng tay còn lại cầm phấn viết lên bảng đen ba chữ thật to PHẠM ĐỨC TUẤN. Người ta thường nói nét chữ nết người và chữ anh ấy rất đẹp, nó cứng cáp hữu lực giống như chính bản thân anh ấy vậy.

Trong khi tôi lại lần nữa ngây người đứng trước cửa lớp thì anh ấy đã tiến về phía tôi, dùng bàn tay sạch sẽ còn lại nhéo nhẹ lên chóp mũi tôi một cái rồi buông ra, cảm giác nhoi nhói khiến tôi hoảng hốt nhìn lại thì mặt anh ấy đã đối diện sát với mặt tôi, từ khi nhận ra giới tính của mình tôi đã che giấu rất kĩ. Và đây cũng là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi tiếp xúc với một người đàn ông xa lạ ở khoảng cách gần đến vậy,hơn nữa người này còn rất đẹp trai nữa chứ!!!

< Em là Lê Trường Khởi đúng không? thầy là Phạm Đức Tuấn giáo viên chủ nhiệm mới của lớp em,sau này mong thầy trò chúng ta sẽ giúp đỡ nhau trong học tập và cuộc sống nhiều hơn>Anh ấy vừa cười vừa nói với tôi,bằng một thế lực siêu nhiên nào đó đã giúp tôi trở về chỗ ngồi ở cuối lớp của mình,nhìn người đàn ông đang nghiêm túc giảng bài trên kia mà khuôn mặt ngày càng đỏ,trái tim trong ngực cứ bang bang loạn nhịp cả lên,khi ấy tôi biết bản thân mình đã yêu người đàn ông này rồi.

Và khi mỗi lần anh ấy quay xuống tôi đều sẽ chột dạ cúi đầu giống như bản thân làm sai vậy,từ đó về sau mỗi lần nhìn thấy anh ấy làm bất cứ thứ gì cũng đều khiến tôi say mê như điếu đổ.Dù chỉ ăn mặc đơn giản dù chỉ cầm phấn viết bài,nhưng từng bước chân từng cái nhếch môi cười hay nhướng mày cười tươi đều toả ra mị lực,vừa ôn nhu lại phóng khoáng đến vô hạn.

Có một hôm trời mưa rất to,ra về như thường lệ tôi sẽ đứng đợi dưới hiên chờ tài xế chạy xe hơi vào đón,đã rất nhiều lần đám bạn xung quanh không ngừng chỉ trỏ bàn tán nhưng tôi đã quen rồi.Nhưng hôm đó tôi trời mưa rất lâu và tôi đợi mãi vẫn chưa thấy xe nhà tôi vào rước,sui xẻo thay tôi không có thói quen mang ô nên chẳng thể nào ra về cả.Hết cách đang định cầm cặp lên che đầu chạy,thì một bàn tay to lớn ấm áp bất ngờ đặt lên vai tôi.Giật mình quay lại thì phát hiện hoá ra là anh ấy,giáo viên chủ nhiệm kiêm người đàn ông tôi luôn yêu thầm ấy,thầy Phạm Đức Tuấn.

Thấy tôi quay lại thầy vội kéo tay khiến tôi nép sát vào người mình rồi nói <Thầy có mang dù,xe đang ở nhà xe của giáo viên nhà em ở đâu để thầy chở em về>

<Vâng> tôi ngượng ngùng đỏ mặt cúi đầu đáp lại thầy,dạy học cả ngày khiến người thầy hơi nhiễm mồ hôi nhưng vẫn rất thơm,còn có mùi nước hoa khô nhè nhẹ nữa.Một thứ mùi đậm chất phái nam và đầy mị lực nhất mà tôi biết,mưa vẫn rất to tôi định đi trước thì thầy kéo tôi lại rồi ở trước mặt tôi tháo ra đôi dày da đen bóng và kéo ống quần lên cao,tôi thấy thế cũng bắt chước làm theo thầy và rồi thầy bất ngờ nắm lấy tay tôi,bung ra chiếc dù lớn màu xanh dương đậm kia mà cùng tôi đi dưới mưa.

Khi ấy tôi mới hiểu hoá ra vui chơi dưới trời mưa hoá ra lại có thể vui vẻ đến vậy.

Nhà anh ấy là dân trí thức và có điều kiện,xe cũng là một con dream đời mới nhất vừa ra năm 1995 này,từ trong giỏ xe lấy ra hai bộ áo mưa nilông rồi chia cho tôi một cái,mưa hiện tại không to như ban nãy nhưng vẫn khá vừa đủ dể chạy xe lưu thông trên đường.Sau khi nói ra địa chỉ thì thầy bất ngờ nhướng mày ngạc nhiên rồi thốt ra một câu <Trùng hợp vậy? nhà thầy cũng ở khu đó nè,vừa chuyển tới hồi hai tháng trước luôn đấy>Điều đó khiến trong lòng tôi vô cùng vui vẻ,như vậy có nghĩa là sau này tôi sẽ thường xuyên được gặp anh ấy rồi đúng không? vậy là với thân phận mới là anh hàng xóm gần nhà chúng tôi cùng nhau trở về,ngồi ở phía sau ôm chặt lấy eo thầy,chạy được một hồi thì trời mưa nhỏ dần.Mặc dù đã trang bị đầy đủ nhưng trên người tôi vẫn bị ướt khá nhiều chỗ,mưa đầu mùa to lớn như thế kéo tới không ngờ lại lâu như vậy,trước khi rẽ xe vào khu nhà của chúng tôi thì anh ấy dừng lại ở một quán cháo ven đường.<Cô Thu ơi cho con hai chén sữa đậu nành nóng ạ,nhớ thêm ít gừng và đường cô nhé>Đến tận hai chén? vậy là anh ấy muốn mua cho tôi uống cùng nhỉ? khi ấy trong lòng tôi chính là bối rối như vậy đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro