Phần 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm đó tôi thẫn thờ ngồi trong phòng mình mà sóng mũi cay cay,trái tim trong lồng ngực co thắt đau đến nổi khiến tôi thở không ra hơi, giọng nói trầm ấm của anh ấy phảng phất như đang vờn bên tai <Trường Khởi là con heo nhỏ ham ăn ham ngủ....Trường Khởi là bảo bối nhỏ của anh...anh thích Trường Khởi rất rất nhiều luôn....>

"Em...em cũng thích anh nhiều lắm..." giọng điệu tôi xúc động đến run,nhưng thứ hiện tại lắng nghe và đáp lại tôi chỉ là bốn bức tường lạnh,và căn phòng đang bị bao phủ bởi đêm đen bóng tối đó.

Tôi cảm thấy bản thân mình giống như một tên đao phủ ác độc vậy,tuyệt tình và lạnh lùng đến thế,tự bản thân chặt đứt tình yêu và làm tổn thương một người đàn ông yêu tôi thật lòng,tôi cứ thế tự ôm bả vai chính mình nức nở khóc, khóc đến đôi mắt đỏ hoe và xưng húp đau đớn cả lên.Hiện tại rốt cuộc tôi cũng hiểu được tình yêu là gì,và tại sao có nhiều lại có thể mù quáng làm nhiều điều không tưởng vì nó như vậy.Mất đi anh ấy giống như có người đang cần dao sẻ thịt tôi vậy...đâm từng nhát từng nhát,đâm mãi vẫn chẳng thấy dừng lại...đâm đến máu chảy đầm đìa đầy đau đớn,nhưng dừng lại thế nào được chứ? hễ chỉ cần nghĩ tới anh ấy đều sẽ giống như có người cầm dao sẻ t*hịt tôi vậy...

Vì anh ấy tôi cam tâm tình nguyện,mặc dù rất yêu anh nhưng sợ ước mơ cả đời anh sẽ bị xã hội dè bỉu mà dập tắt,vì thế em nguyện ý rời xa anh.Chỉ cần anh được hạnh phúc chỉ cần anh sống tốt hơn thì mọi thứ em đều cam lòng chấp nhận.Phạm Đức Tuấn em chỉ muốn cho anh biết rằng em rất yêu anh...chỉ cần vì anh,chỉ cần anh được sống tốt thì cho dù có là cả đời đau khổ em vẫn sẽ nguyện ý chấp nhận.

Chỉ cần...đó là vì anh.

Kể từ ngày đó anh ấy đã chuyển trường chuyển nhà và không còn dạy trường tôi nữa.Nghe thầy cô nói là anh ấy chuyển vào trong nam làm giáo viên,mọi người đều không hiểu lí do vì sao mà anh ấy lại đưa ra quyết định như vậy? trong khi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội...vậy vào trong Nam làm cái gì chứ?

Bọn họ không hiểu nhưng tôi hiểu,vì bản thân tôi đã khiến anh ấy đau khổ tổn thương...có lẽ ngoài trốn tránh ra, thì ngay cả bản thân của anh ấy cũng không biết bản thân nên dùng thái độ thế nào để đối mặt với tôi nữa,bởi bản thân tôi đã vô tình chà đạp tình yêu chân thành mà anh ấy dành cho tôi rồi.

Vì muốn cho bản thân mình triệt để quên đi anh ấy nên tôi chọn cách đi du học,gia đình sau khi biết tôi chia tay thì vô cùng vui mừng,bởi họ nghĩ trận đánh đó đã hiệu qủa và giúp tôi khỏi bệnh.Tôi chọn cho mình một đất nước mà từ trước tới nay tôi chưa từng nghĩ,bản thân mình sẽ có một ngày đi đến đó,đi đến Nhật Bản.Đất nước được mệnh danh là sứ sở mặt trời mọc, hay còn được ví danh là đất nước hoa anh đào.Cứ thế ở đó ngu dại lầm lì học tập sáu năm,từ một thiếu niên 18 tuổi cho đến khi thành cậu thanh niên 23 tuổi tôi mới lần nữa trở về Việt Nam,trở về Hà Nội nơi tôi đã từng bắt đầu một mối tình ngọt ngào và kết thúc đầy đau khổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro