phần 12: cái chết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lâm Nguyệt Linh điếng người, thì ra người đứng sau Giản Huân lại là Ray Monique, vậy thì cô không có gì phản bác về cái chết của Ninh Tịch, thế lực của người này rất mạnh, phải nói là vô cùng kinh khủng, cho dù có 10 Ninh Tịch đi chăng nữa, cũng không phải là đối thủ của hắn ta.

Ánh mắt đã sớm tràn ngập tuyệt vọng, sự giãy giụa cuối cùng còn lẻn loi trong tâm trí đang dần biến mất, hiện tại cô không nghĩ được gì nữa, cũng mặc kệ để hắn ta làm càn trên người mình, không còn sức lực để phản kháng lại bất kỳ điều gì.

Cô khó khăn lắm mới mở miệng, giọng nói đã tràn ngập sự bất lực

" Nếu tôi không phải là người anh muốn tìm thì sao?"

Ray bỗng khựng lại, giọng nói từ trầm khàn dịu dàng chuyển sang lạnh lẽo mang theo sự nghi hoặc.

" Em không phải là Tư Dĩnh?"

Lâm Nguyệt Linh cúi đầu thừa nhận, cô biết dù sao hôm nay cô cũng sẽ chết dưới tay hắn, chỉ cần bảo vệ được Tư Dĩnh, điều gì cô cũng có thể làm

" Đúng, tôi không phải là em ấy, không phải là người anh cần tìm, lá thư anh gửi đến, người nhận là tôi"

Hắn bừng tỉnh, lập tức xoay người cô lại, tròng mắt mở to, là Lâm Nguyệt Linh, đáng chết, sao chị em họ lại có thể giống nhau tới vậy, không tính đến giọng nói, dáng dấp đã giống nhau đến 8 phần, là hắn đã sơ suất.

" Vừa nãy có những hành động không đúng đắn với em, tôi xin lỗi, nhưng em chắc đã biết, kết cục của em sẽ ra sao khi đến đây"

Lâm Nguyệt Linh bình tĩnh trả lời, ánh mắt vô hồn không chút dao động

" Đương nhiên tôi biết, nghe nói, bí mật của Ray Monique không thể truyền ra ngoài, anh đã chính miệng kể cho tôi quá nhiều"

" Vậy em không có ý muốn biết thêm về cái chết của Ninh Tịch hay sao?"

ánh mắt vô hồn đột nhiên có chút xao động, nhẹ nhàng lướt qua tựa như làn gió mang theo hơi thở của mùa thu đi ngang qua tán cây mang theo những bi thương còn sót lại, cô yếu ớt hỏi

" Ý của anh là gì?"

Ray cười nhạt, thản nhiên nói

" Sau cái đêm tàn sát Ninh Lập Thành và vợ của ông ta, tôi đã sai người gửi một lá thư và một đoạn băng ẩn danh đến cho Ninh Tịch, lúc đó cô ta đang ở Canada nên không hay biết gì, tôi yêu cầu lập tức về nước để gặp mặt, quả nhiên đúng như dự đoán, sau khi xem xong, cô ta lập tức bay về nước, thứ tôi muốn không phải tiền tài của Ninh Gia, mà là mối quan hệ dây mơ rễ má với cục tình báo quốc gia bên đó, em biết rồi đó, với nghề của tôi, thì mối quan hệ này vô cùng có lợi"

Lâm Nguyệt Linh không chút dao động, không phải lâu nay mà Ninh Gia lại liên tiếp đứng đầu về gia tộc mạnh và có quyền lực nhất, họ móc nối với rất nhiều các mối quan hệ khác nhau, quyền lực cứ thế đi lên dần, nên chuyện họ có mối quan hệ với cục tình báo quốc gia, cô cũng không lấy làm ngạc nhiên, thậm chí bên đó Ninh Gia còn kinh doanh không ít sòng bài.

Ray nói tiếp

" Ninh Tịch có trong tay có tiền lẫn quyền, cô ta là thứ mà mọi gia đình hào môn đều mong muốn, cố gắng tìm cách tiếp cận, kéo hôn ước với con trai của họ, nhưng cũng vì những điều đó, mà rất nhiều người muốn vươn đôi bàn tay bẩn thỉu của họ ra mà sát hại, như Giản Huân chẳng hạn"

Một tiếng bịch lập tức vang lên, Lâm Nguyệt Linh túm cổ áo Ray ép hắn vào tường, đôi mắt xinh đẹp kia không còn sự yếu ớt bất lực nữa, thay vào đó, một màu đỏ hận thù dần hiện hữu trong đôi mắt của cô 

" Tôi nói cho anh biết, anh gián tiếp giết Ninh Tịch, tôi mặc dù hận bản thân không thể một dao giết anh ngay tại chỗ, nhưng tôi cũng biết năng lực và giới hạn của bản thân đến đâu, anh còn mở miệng nói thêm một câu nào nữa, tôi sẽ liều mạng với anh"

Mắt cô đỏ au, nước mắt chỉ chực chờ trào ra, khi bác sĩ khám nghiệm tử thi nói Ninh Tịch trước khi chết có dấu hiệu bị xâm hại, cô hận không thể xé xác hung thủ ngay tại chỗ, mà hung thủ đó đang ở trước mặt cô mà cô không thể ra tay, thật đáng hận biết bao.

Đáp lại cô, Ray không nói gì, chỉ cười nhẹ một tiếng, sau đó dùng tay nhẹ nhàng gỡ tay cô xuống, dịu dàng mà ôn nhu vuốt ve 

" Đừng tưởng tôi không biết mục đích em đến đây lần này là gì? tôi gián tiếp giết Ninh Tịch, em hận không thể một dao giết tôi, nhưng vì để bảo vệ Tư Dĩnh, em lại quyết định đến đây nộp mạng cho tôi sao? Đáng không?"

Lâm Nguyệt Linh ngạc nhiên, người ta nói tâm lý của Ray Monique vốn méo mó, vặn vẹo, đi trái với tam quan người thường nhưng những gì hắn nói với cô đều giống người bình thường, không có gì bất thường cả

" Đáng, vì để cứu gia đình tôi khỏi cảnh bị buộc với Giản Gia, bất cứ cái gì tôi cũng chấp nhận hy sinh"

Ray nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, chẹp, tính cách cũng thật giống Lâm Tư Dĩnh đi, quả là chị em, thật giống nhau, so với Tư Dĩnh, Nguyệt Linh có chút mạnh mẽ và bá khí hơn.

" Đó là một phần thôi, cái mấu chốt nếu em muốn cứu gia đình khỏi sự trói buộc của lão già Giản Gia đó là hôn ước giữa em và Giản Hạo Vũ, em có từng thật lòng thích cậu ta hay không?"

Lâm Nguyệt Linh ngạc nhiên mở to đôi mắt, sao hắn ta lại hỏi như vậy?

" Chúng tôi là bạn bè, không có chuyện vì một cái hôn ước mà nảy sinh tình cảm với nhau"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro