Hey Bitch! He's Mine!!!!! [Final]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khóc....

Nước mắt tuôn rơi.

Cậu vụt chạy đi với tâm trạng hoảng loạn, đau khổ, khó chịu,.....

Chẳng phải đã nói là yêu cậu sao?

Chẳng phải đã nói là sẽ ở bên cậu mãi sao?

Chẳng phải đã hùng hổ trước mặt mọi người cậu là của hắn ư?

Thế tại sao hắn lại đối xử với cậu như thế chứ!!!

***

Ngày 14-02.

Valentine's Day.

Là ngày mà mọi người mong chờ.

Có thể nhận được chocolate hoặc một món quà ý nghĩ nào đó từ người yêu. Cũng có thể nhận được hồi âm của người mà mình mến. Hoặc mộtc huyện gì đó thật đặc biệt bê cạnh người ấy.

Cậu cũng thế thôi. Cũng muốn được làm quà tặng cho người mà cậu thích. Khổ công lắm ấy chứ chẳng đùa vì cậu có biết nấu ăn đâu và có bao giờ đặt tay đến cái bếp xinh xắn ở nhà của umma chứ nhưng cuối cùng đã có thể hoàn thành được những viên chocolate sữa thơm ngọt, xinh xắn. Lần này cậu quyết định phải thành công. Tình cảm cậuc hôn giấu suốt bao năm qua, nhân cơ hội này nắm bắt lấy nó thật chặt để một lần dứt khoát còn hơn là đứng từ bên ngoài nhìn vào mà ghen ghét. 

Từ bé đến lớn chỉ toàn hắn chủ động thôi nhưng dần dần cái vỏ bọc băng giá của cậu cũng bị hắn làm cho tan vỡ. Ai nói cậu lại không ghét hắn chứ, phải nói là cực kì ghét luôn vì hắn cướp mất trái tim của cậu rồi. Nhưng cậu chẳng biểu lộ, có bao nhiêu tình cảm cứ giấu hết trong lòng. Và cái tình cảm ấy cứ lớn dần lên theo năm tháng, bây giờ là thời điểm thích hợp nhất để thể lộ nó. 

Cậu đợi hắn trước cửa lớp, dự là sẽ tạo một bất ngờ nhưng đến khi mọi người ra về hết vẫn chưa thấy hắn đâu. Ngỡ rằng hắn có chuyện gì không may ấy vậy mà..............Hắn đang hôn một cô gái (Con điếm!!!!!!!).

Hắn đã từng ở trước mặt người khác kiên quyết nói cậu là của hắn, chỉ của mình hắn.

Hắn đã từng giành cậu lại từ tay bọn xấu xa đó.

Thế nhưng.............những điều đó là thật hay giả tạo???

Cậu vội vã quay ngoắt, mắt ngấn nước. 

*Bịch* Chiếc túi nhỏ được cậu nâng niu có chứa những viên kẹo be bé rơi xuống nền đất lạnh giá. Nghe được tiếng động lạ hắn liền bừng tỉnh. Quay đi, bỏ lại con tiện nhân phía sau ngồi bẹp xuống đất với một bên má bỏng rát (Cho đáng!!!). Khi đến ngưỡng cửa, hắn chợt dừng lại, dưới chân hắn vướng vật gì đó. Hoá ra là một chiếc túi nhỏ xinh xắn nhưng tại sao trông nó có vẻ quen thế nhỉ???

.

.

.

.

.

Chẳng phải nó là của........KiKwangie ư???? Không suy nghĩ nhiều nữa, hắn liền đuổi theo.

Không biết do số cậu đen hay do chân quá ngắn mà chạy nãy giờ vẫn bị hắn theo kịp, liều mình, cậu chạy ù vào công viên gần đấy (Trường chơi sang, xây gần khu vực giải trí bậc nhất của thành phố :3).

Và đương nhiên vì hôm nay là ngày lễ đặc biệt nên hôm nay nơi này sẽ rất rất rất là ĐÔNG!!! Hắn khó khắn tìm kiếm cậu, xoay qua xoay lại, ngược xuôi ngang dọc, nhìn bốn phương tám hướng nhưng vẫn không thấy bóng dáng cậu, lòng hắn như lửa đốt. Rốt cuộc cậu đang ở đâu cơ chứ???? 

Thế là hắn tiếp tục tìm kiếm. Chợt nhớ ra, chẳng phải cậu thích nơi đó lắm sao? Mỗi lần đến đây là cậu đều nằng nặc đi vào đó cho kì được cơ mà. Thế quái nào hắn có thể quên được cơ chứ! Thầm rủa bản thân mình hồ đồ rồi ba chân bốn cẳng mà chạy đến nơi ấy.

*******

Xung quanh toàn là đồ chơi, các ngôi nhà nhỏ, các lâu đài được xây cho các bé.... Đây là thiên đường của trẻ thơ, các bé con đang hưng phấn quá độ và bắt đầu nhảy theo điêu nhạc khi ông hoàng Pororo bước ra. Đây là Công Viên Pororo, và cũng là nơi mà cậu thích nhất.

Nhưng cậu lại trốn trong ngôi nhà nhỏ của Rupee, bó gối trong góc mà khóc. "Rốt cuộc thì tại sao hắn lại làm thế cơ chứ???" Cậu oà khóc lớn hơn. 

Bỗng dưng có tiếng mở cửa và tiếng bước chân đi vào. Quái lạ! Chẳng phải lúc này các nhóc con kia đang chơi đùa ở ngoài sao? Đã thế người lạ này lại còn im lặng nữa chứ! Tiếng bước chân ấy dừng lại ngay trước cậu. Lấy làm hiếu kì cậu liền ngước lên nhìn, nước mắt làm tầm nhìn của cậu nhoè đi, phải lấy tay lau vài lần mới có thể nhìn rõ được, hoảng hốt, cậu ngắt thật mạnh vào tay mình.

_ Ouch! Rõ ràng là cảm thấy đau. Vậy.........???

_ Cậu thật sự không hề mơ đâu. Là tớ - Hắn cất tiếng.

Chết lâm sàn torng 5s để não bộ có thể hoạt động kịp với tình huống, cậu toang đứng lên và bỏ chạy ra ngoài nhưng vẫn là do số cậu quá đen nên chưa kịp gì hết đã bị hắn kéo ngược lại. Mặt áp vào bờ ngực săn chắc ấy mà nghe tiếng tim hắn đập thình thịch. Cậu phản kháng nhưng càng làm hắn lại càng ôm chặt cậu hơn không để cậu có cơ hội thoát.

_ Cậu nghe tớ nói được không? Một chút thôi, chỉ một chút thôi KiKwangie à.

_ Cậu......hức......còn muốn nói gì nữa chứ? Tôi không tin đâu! Tôi không muốn nghe!!! - Cậu vùng vẫy quyết liệt hơn.

_ KiKwangie à, tớ yêu cậu nhiều lắm - Siết chặt vòng tay, hắn thủ thỉ.

Vừa dứt câu, cậu thôi cựa quậy mà lại tiếp tục khóc. 

_ Cậu nói dối!!! Cậu nói dối!!! Tôi không tin đâu!!!! - Cậu hét toáng lên và đẩy mạnh hắn ra.

Khá bất ngờ trước hành động của cậu nhưng hắn vẫn bình thường đáp.

_ Thật sự là không phải! Cậu hãy tin tớ, tớ thật sự chỉ yêu cậu thôi! Chẳng lẽ mấy năm qua cậu không cảm nhận đư......

_ Sao lại không chứ! Tôi biết được rất rõ nữa là đằng khác và tôi lại dại khờ luỵ tình cậu. Làm thế nào mà cậu có thể từ chối trước những cô gái đẹp ấy chứ! Tôi thật sai lầm khi yêu cậu DongWoon à!!!!!! - Cậu ngắt lời hắn, gào thét.

_  Còn nữa......Ưrm........ - Không để cậu nói tiếp, hắn cướp lấy đôi môi cậu. Mút nhẹ phiến môi hồng bị thấm nước mắt từ nãy giờ. Vừa mặn vừa ngọt hoà quyện cùng nhau càng làm hắn muốn thêm.

Ah~~ .......Cậu kêu nhẹ, thừa cơ hội hắn xông thẳng vào miệng cậu, khám phá từng ngóc ngách trong khoang miệng nhỏ xinh ấy. Nhấm nháp dịch vị ngon ngọt và mời gọi chiếc lưỡi nhỏ xinh của cậu cùng hắn khiêu vũ. Cậu bị hắn hôn đến đỏ bừng cả mặt mới được thả ra. 

_ Cậu nghe cho rõ đây, đừng trả lời cũng đừng hỏi gì thêm. Chỉ cần nghe cho thiệt rõ! Nụ hôn đầu của cậu là của tớ! Mối tình đầu của cậu là tớ! Và sau này tương lai của cậu cũng là tớ! Tớ chỉ yêu mỗi mình cậu, chỉ một mình cậu từ bây giờ cho đến hết! 

THE END

.

.

.

.

.

.

(Đùa chứ chưa nhanh vậy đâu).

Ngày hôm sau khi đến trường, cậu tìm gặp cô gái mà hôm qua đã hôn hắn. Hẹn gặp nhau ở giữa sân trường. Và khi cô gái chỉ vừa xuất hiện.......

_ *chát* Cô nghe cho rõ đây! Tôi không biết cô là ai và cũng chẳng cần biết nhưng tôi cần cô phải hiểu cặn kẽ điều này SON DONGWOON LÀ CÙA TÔI VÌ THẾ MỘT LÀ CÔ TRÁNH XA CẬU ẤY RA CÒN KHÔNG TÔI SẼ KHIẾN CHO CÔ PHẢI BIẾN MẤT! Hãy nhớ lấy - Sau đó cậu quay mông đi mất.

END, thiệt luôn á :3 =)))))~

____________________________________________________

Haizzzzzz, tội cô kia nhỉ? Cơ mà làm nền để hai trẻ đến với nhau :))) Cũng tốt chứ đâu xấu =))))~ Tán dương cô ấy nào :3 *tát x100* Lúc end thì ít nhất cũng phải cho bạn Ki Đù nói được câu "Hey bitch! He's mine!!!" để phù hợp với tình cảnh :)) Nếu được, Cá sẽ thêm một cái extra nữa và nó sẽ khá là bựa (cơ mà ngắn lắm, chắc chỉ có 6,7 dòng gì à =]]]]]]).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dongkwang