Hey Bitch! He's Mine!!!!! [Second].

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên trong thư viện của trường trung học, có hàng nghìn nữ sinh đang vây đứng xung quanh dãy sách "Chính trị", nín thở mà quan sát cái gì đó. Thì ra các bạn nữ sinh ấy đang dõi theo mọi nhất cử nhất động của chàng trai nọ. Hầu như ai cũng để tâm nhưng khoảng cách giữa các nữ sinh và chàng trai này thì ở trong phạm vi bán kính........13 mét.

Mọi người vào thư viện đa phần đều để học bài và tìm tòi thêm kiến thức nhưng các cô bạn này chỉ vào để ngắm trai đẹp mà thôi. Họ nhìn mãi theo mọi cử động của chàng trai ấy, từ việc tìm kiếm sách, lật sách, làm bài đến cả việc dùng tẩy xoá nữa. Những hành động ấy đối với các bạn nữ này phải gọi rất chi là hùng vĩ nhưng mà bỗng dưng những khoảnh khắc này lại bị một con bé nào đó làm biến mất tiêu.

Con bé đó cầm trên tay một hộp hình trái tim màu sáng và một tấm thiệp hồng. Nhìn là biết chắc chuẩn bị tỏ tình với cậu chàng này rồi.

_ À, KiKwang oppa, em có........

_ *RẦM!!!!!*

Câu nói của con bé đó bị ngắt giữa chừng vì tiếng động hùng hồn kia vang lên. Từ bên trái của dãy sách có một bóng đen bước ra. Quần áo lôi thôi, xộc xệch nhưng gương mặt vẫn giữ được nét phong độ, điển trai, dáng vẻ cao ráo mang đậm khí thế phong trần rảo bước đến chỗ chàng trai nọ và con bé kia. Thì ra là đại ca của trường - Son Dong Woon.

_ Chẳng phải tôi đã cảnh báo là không ai được phép làm phiền KiKwang ư? Chẳng lẽ đám người mấy người mấy người đều bị điếc hết à? - Hắn rít lên. Đám nữ sinh kia cũng dần thưa ra, sợ sệt mà bỏ sang chỗ khác.

_ DongWoon oppa, em.....em.....em chỉ là...... - Con bé ngấp ngứng nói, giọng điệu sợ hãi và mắt đã ngấb nước.

_ Cô không nghe tôi nói gì hả? Không ai được phép động đến cậu ấy khi chưa có sự cho phép của tôi! Cậu ấy là của tôi nghe rõ chưa?!!! - Rồi hắn quay đi, kéo cậu chàng ra khỏi thư viện để lại con bé đứng đó khóc lóc trong sự nhục nhã.

Năm đó hai người đã 14 tuổi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

_ Anh ơi! Cho em thêm một ket nữa!

_ Hai ket đi Ki Đù! Uống cho đã!

_ Hết đi rồi kêu thêm Seobie à! Kẻo uống không hết đấy!

_ Phải đó YoSeob, hyung sợ là chúng ta không giải quyết nổi đâu!

_ Seungie à! Sao hyung lại hùa theo Joonie chứ! Thêm một ket nữa đi mà!

_ Thôi! Không bàn cãi nữa! Một ket thôi, không đủ thì kêu thêm! Bia có chân đâu mà lo nó chạy mất!

Tiếng nhạc xập xình, max volume vang đều khắp nẻo kèm theo men rượu hơi cay làm cho mọi thứ xung quanh mờ ảo, huyền bí. Tại quán bar bậc nhất Seoul hiện đang được 5 con quái thú chiếm giữ. Cả năm ngừoi ai cũng đẹp rạng ngời, từ lúc bước vào ai cũng phải dõi theo không thể rời. Chàng trai thư sinh ngày nào giờ đây đã trở thành sinh viên xuất sắc và đang trong giai đoạn hưởng thụ, giái trí cùng bạn bè của mình.

Từng chai này đến chai khác, thứ dung dịch sóng sánh, cay cay, đắng đắng truyền xuống cuống họng để làm con ngừoi tăng thêm hưng phấn. Cả năm con người cùng nhau giải toả những ngày tháng học mệt mỏi bằng những ly bia nồng, hết ket này lại kêu thêm ket nữa, chẳng mấy chốc KiKwang bị chuốc say đến nổi gục ra bàn.

_ Hyungie à~ anh gọi cho DongWoon đi! Bảo nó đến đây đón KiKwang về.

_ Tuân lệnh người đẹp.

Chiếc bàn mà cả năm người ngồi nằm góc khuất bên trái nên có thể dễ dàng tránh được tiếng nhạc ồn ào này. KiKwabg thì gục xuống bàn mà say sưa, DooYo thì ôm ấp nhau mà ngủ còn mỗi SeungHyun là vẫn còn uống tiếp nhưng đã không còn đủ tỉnh táo nữa rồi.

_ Ưhm....Khó chịu quá!!!! - Bỗng dưng cậu tỉng giấc, cảm thây khó chịu trong người. Đành đứng dậy mà tiến về hướng nhà vệ sinh.

Trên con đường cao tốc, tên DongWoon cố gắng chạy thật nhanh đến chỗ của cậu vì hắn biết cậu không uống được nhiều mà cũng không tự chủ được hành động của bản thân lúc say. Biết thế khi nãy sẽ không để cậu đi với bốn người đó rồi! Càng nghĩ càng thấy bực, nếu mà có chuyện gì xảy ra với cậu thì hắn sẽ liều mạng đấy!

Sau một lúc "giải toả" những lít bia vừa uống khi nãy, cậu bước ra ngoài. Dáng đi xiêu vẹo, gương mặt đỏ ngay và thêm chiếc áo bị ướt thẫm bên ngực, dưới ánh đèn mê muội khiến cậu trở nên quyến rũ hơn bao giờ hết.

_ Ah! Tôi xin lỗi! Xin lỗi! Xin lỗi! - Do không nhìn kĩ đường đi nên cậu trúng phải đám thanh niên hổ báo đang đi.

_ Gì đây hả? Mày có biết bộ đồ này của tao đáng giá bao nhiêu không mà dám làm dơ vậy hả!!! - Tên bị cậu đụng trúng sấn tới, ghì cậu vào tường mà hỏi.

_ Tôi đã nói là tôi xin lỗi rồi mà! Thả tôi ra! Để tôi yên! - Cậu hét toáng lên, cả cơ thể không nhúc nhích được.

_ Thằng nhóc này! Mày giỏi lắm! Dám hét vào mặt tao à? Nhìn mày cũng đẹp đấy chứ! Chơi với tao đêm nay nào! - Nói rồi hắn nâng mặt cậu lên mà liến láp. Trán, mắt, môi của cậu đều dính tinh dịch của tên khốn đó. Trong gọng kìm của tên này cậu khó có thể chuyển động được, xung quanh thì có đàn em của tên này bao vây, dù có muốn kêu cũng chẳng ai cứu. Hô hấp của cậu bắt đầu khó khăn, tên khốn đó bắt đầu lần mò đến đôi môi đỏ hồng của cậu........

_ *bốp* Thả cậu ấy ra! Cậu ấy không phải của mày! Cậu ấy là của tao! Tên khốn này, chắc chưa nghe danh của Son DongWoon tao rồi nhỉ? Chuẩn bị về với ông bà đi là vừa! - Một cú đấm từ mạn sườn bên phải kèm theo lời hâm doạ giết người, hắn kéo cậu về phía mình mà bao bọc lại.

_ Kwangie à, không sao chứ? Cậu hãy về chỗ với Seungie hyung đi, ở đây để tớ lo! Đi mau, bọn đàn em của tên này không bất tỉnh mãi đâu! Lát nữa tớ sẽ sửa tội cậu sau!!! - Nói khẽ vào tai cậu, hắn nhẹ nhàng mà bảo.

_ Mày là thằng nào hả? Som DongWoon là ai? Tao chưa hề nghe thấy nó! - Tên khốn vừa bị cú đấm của hắn khiên cho chao đảo trời đất bây giờ đã hồi phục lại.

_ Thế thì mày tới số rồi nhóc con à! - Một nụ cười nhếch hiện trên môi, hắn lao vào đánh tơi tả bọn người đó.

Sau sự việc đó hắn tránh mặt cậu nhưng hai tuần ấy chứ nhưng rốt cuộc vì nhớ quá không chịu nổi nên đành nguôi giận mà tiếp tục theo cậu. Khoảng thời gian đó hai người cũng vừa tốt nghiệp đại học mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dongkwang