Chương II : Đại Hội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Sau khi hắn qua đời , Nguỵ Anh đã lên làm tông chủ mới , che dấu đứa bé suốt bao năm trời . Những bao lần tông chủ Cô Tô Lam Thị - Lam Tông Chủ đến Liên Hoa Ổ liền bị từ chối đuổi về , trong suốt 5 năm , không gặp mặt nhau trừ những đại hội quan trọng , nhưng cho dù thế , Nguỵ Vô Tiện hay Kim Lăng không nói không chào , đến ánh mắt cũng không buồn nhìn Lam Tông Chủ lấy một lần .
Năm nay , một Đại Hội lớn diễn ra , cùng lúc Hoa Y tròn 6 tuổi , bé liền xin theo cùng . Ngụy Anh thấy vậy cùng mềm lòng dẫn đi , vì bé mà ngay cả Nhã Tịnh buộc lòng phải theo để trông nom bé .
Đại Hội diễn ra suốt gần 3 canh giờ , nhiều thứ diễn ra tạo nên sự ồn ào đến khó chịu . Ngụy Anh cùng Kim Lăng đã đến chỗ Hoa Y , dẫn bé dạo nơi Hồ Hoa Ải . Nơi đây khung cảnh yên bình , trông bé vui chơi nhảy múa mà lòng nhẹ nhàng . Nhưng ai ngờ được ! Chính họ gặp phải Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ .
" lâu không gặp , Nguỵ Vô Tiện !" Lam Hi Thần đưa tay lên như tỏ ý muốn bắt tay
" Ta với ngươi không có gì để nói"
" Thúc thúc ! Huynh ấy đã làm gì sai sao ? Sao người lại như vậy !"
Chính câu nói của Hoa Y đã gây lên sự chú ý từ đối phương
" Nguỵ anh .. đứa trẻ này .." Lam Trạm chỉ tay bỡ ngỡ , mắt mở rộng ngạc nhiên
" Đứa bé này là ai , ngươi cần biết sao ?"
" ... NGUỴ ANH ! THEO TA ĐI!" Lam Trạm tức giận kéo tay Nguỵ Anh lôi đi khiến hắn không kịp phản ứng lấy một câu , sau khi lặng bóng , y cúi xuống , nở nụ cười tươi mà hỏi
" muội đây tên gì vậy ?"
" Muội tên Hoa Y a!"
" Vậy mẫu thân của Hoa Y là ai !"
" Mẫu thân của Hoa Y là..."
" HOA Y ! Muội quên rằng người ấy không muốn ai biết tên của mình sao ?" Kim Lăng quát lớn
" Muội .. muội xin lỗi ! Muội không cố ý !"
" LAM TÔNG CHỦ , NGƯƠI NGHE CHO RÕ ĐÂY! MẪU THÂN CỦA HOA Y LÀ AI NGƯOI KHÔNG CẦN BIẾT , ĐỪNG ĐỘNG TAY ĐỘNG CHÂN ĐẾN ĐỨA BÉ !" Nói rồi , Lăng dẫn bé đi
Im ắng một lúc , Hi Thần thực bất ngờ , sau đó mới để ý đến cô gái trước mặt
" Công tử đây là.."
" Ta tên Nhã Tịch , là người hầu người hạ ở Vân Mộng và ta là nữ nhân"
" Vậy cô nương có thể cho ta biết thêm về thông tin đứa bé ấy không ? Mẫu thân đứa bé ..."
" Tôi từ chối ! Tốt nhất Lam Tông Chủ không nên biết thêm . Người Vân Mộng .. không , đúng hơn là Nguỵ Vô Tiện và Kim Lăng ghét cay ghét đắng , hận sau trong lòng người nhà Lam Gia , tất nhiên không ngoại trừ ta.."
" Ta..."
" Chắc tông chủ cũng hiểu lý do . Chính ngài đã gián tiếp hại chết Giang Tông Chủ hay là.. chính ngài đã vạch ra kế sách vậy"
" Ngươi câm ! Thêm một từ một chữ, đầu liền lìa khỏi cổ"
Từ đằng sau , Quang Dao kề sát lưỡi kiếm bên cổ Nhã Tịch .
" Lìa khỏi cổ ? Có chết không tha . Ta chỉ nên nói điều ta thực sự nói , một đời trung thủy với  đồng hương quê lữ thì có chết thế nào ta đều không màng" Nhã Tịch liếc nhìn Quang Dao  mà trả lời , ánh mắt sắc nhọn , ngập tràn sự oán hận
" Ngươi ..."
" Lam Tông Chủ , để ta đính chính lại một lần nữa , ngươi đã một tay hại giết Giang Tông Chủ . Trong lần săn đêm ấy , chỉ vì bảo vệ hắn ( liếc nhìn quang dao ) mà ngươi đã một nhát xuyên tim , đúng vậy chứ LAM .. TÔNG .. CHỦ"
" Ta .. ta không ..." Y mắt mở to , đầu óc trống rỗng mơ hồ
" Ta Không ? Vẻ mặt này của ngươi là đang cảm thấy sợ hãy ? Lo lắng ? Sợ rằng kế hoạch do ngài vẽ lên, cả thiên hạ đều biết???... Hay cho một Trạch Vu Quân nho nhã điềm tĩnh , sắc đẹp số một thiên giới ... nhưng tâm hồn chó gặm" Nhã Tịch mỉm cười , một nụ cười khinh bỉ đáng sợ . Cô cúi lại gần Hi Thần , ghé tai mà nói
" Bây giờ có lẽ ngài đã được tự do , Giang Vãn Ngâm .. là người cản đường bước tiến của ngài đến với tình yêu đích thực sao? Quá đỗi ngu ngốc" Nói xong cô liền bước đi , bỏ mặc Kim Quang Dao cùng Lam Hi Thần đang bàng hoàng
" Không ngờ cô ta biết đến những vậy ... Lam Tông Chủ ? Lam Hi Thần !!"
" h? Ân ! Có lẽ do ta quá mệt mỏi" Hi Thần lại nở một nụ cười trên môi , đáp lời Quang Dao
" Ta đưa ngươi về"
" Làm phiền y rồi !"

————————————————————————
Nhã Tịch là cô gái được Ngu Phu Nhân đem về khi nhìn thấy cô lang thang đầu đường xó chợ . Về sau làm người của Giang Gia , chuyên ghi chép tài liệu và là người một mực chung thành với quê hương , phản liền tự sát . Đó là lời thề cô đặt ra làm dấu , đời đời hầu hạ Giang Gia . Sau một lần thoát chết bởi trận chiến với Ôn Gia , cô lang thang một lần nữa cho đến khi được Ngụy Anh tìm về
" Cô cũng từng chơi thân cùng Ngụy Anh và Giang Trừng"
Ngoại hình + tính cách : Giống nam nhân hơn nữ nhân:))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro