Chương 81: Hoan ái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Lâm nằm sấp trên người đàn ông thở gấp, cơn ngứa ngáy ở hạ thân bắt đầu tra tấn khắp thân thể. Mọi biểu cảm thẹn thùng hoàn toàn gạt ra ở phương nao, ý nghĩ từ chối lời đề nghị kia cũng bay tan như mây khói, thay vào đó hàng vạn tia khát khao đang tìm mọi cách dằn vặt toàn bộ cơ quan và lý trí của chính mình.

Đầu óc bấy giờ chả bận tâm suy nghĩ, Hạ Lâm bất giác ưm lên một tiếng rồi đưa lưỡi liếm lên lớp mứt dâu tươi đã được phủ sẵn trên những múi bụng cứng cáp không kém phần hoàn mỹ...

Ngạc nhiên thay, sự rắn chắc từ cơ bụng của nam nhân và cả mùi hương sữa tắm đàn ông nam tính bỗng chốc làm Hạ Lâm cảm thấy ngon miệng lạ thường, nước dâu đặc sệt lành lạnh ngoài không khí từ từ tan chảy quanh làn da màu đồng rắn rỏi, vị giác trong cô lập tức thích thú, một lần rồi hai lần há miệng thưởng thức ngay.

Riêng người đàn ông phía dưới có vẻ như vô cùng hài lòng bởi lần di động của đôi môi đỏ mọng, hắn ta không ngần ngại khen ngợi sự vâng lời tỏ ra từ tiểu nữ nhân bằng cách nhét một ngón tay vào hoa huyệt hồng hào đang nửa hở nửa khép ma sát chậm rãi từng chút một...

" ư đau..." Hạ Lâm bất ngờ gồng mình khó chịu nói.

Phát hiện thân thể trên mình run rẩy kháng cự, hai hàng mày kiếm nhướng cao biểu hiện khó hiểu. Nhấc bàn tay xấc xược lên xoa nắn da mông bóng bẩy hai bên, giọng nói âm trầm mang đầy đường nét dâm đãng phát ra:

" Thì ra vẫn chưa ướt, đợi anh một lát ". Nói xong, chiếc lưỡi quỷ quyệt nóng rực không rõ độ xê lần theo cửa động hoàn mĩ chui vào, không đợi tâm trí cô gái nhỏ nhận thức rõ ràng, lưỡi hắn mãnh liệt càng quét bối thịt mềm mượt bên trong, đầu lưỡi bỏng rát động đậy trong hang động bí hiểm liên tục nghịch ngợm, chưa tới ba giây...

" Aaa...đừng đừng lui mau..." Thanh giọng mảnh mai thét lên không rõ câu chữ. Cặp đùi nõn nà của cô căng cứng, máu nóng như lửa châm tụ lại một chỗ một. Hạ Lâm sợ sệt khoái hạt đột ngột sẽ nhấn chìm cô chết đi. Ngay tức khắc dừng ngay động tác ăn mứt trên bụng người đàn ông, Hạ Lâm định bụng luồn tay xuống ngăn cản hành vi xấu xa đang diễn ra, khổ nỗi chưa kịp làm gì cổ họng bất chợt nâng cao cao độ la hét...

" aaaa...ưm "

Quả nhiên con người ở dưới đã toan tính từ ban đầu, biết rõ mĩ nữ nhỏ nhắn sống chết phản kháng, người đàn ông nhiệt liệt chiếm đoạt cao trào hơn, hắn tà ác tận dụng ngón tay tinh nghịch của mình tách hai cánh hoa nở rộ xinh đẹp ra cọ xát, lưỡi vẫn liên hồi khuấy đảo trong u huyệt hẹp kín, không ngờ kích thích hoa tâm yêu kiều phun trào ái dịch, từng giọt từng giọt ngọt lịm rơi xuống chan hoà cùng nhiệt độ rực lửa của lưỡi dài. Vẻ đẹp có một không hai đó quả thực khiến nam nhân ưu tú không cưỡng lại được nên ngừng việc nuốt yết hầu mà tập trung mút mác dòng nước óng ánh, tuyệt vời đến chết người ấy.

" aaa....không...Hàn Khắc! "

Hạ Lâm cảm giác như ngàn con kiến đốt cháy toàn bộ cơ thể mình, hạ thân nhồn nhột đang bị bạc môi kiêu ngạo ra sức chiếm lấy, lần nào dạo đầu người đàn ông này luôn luôn áp bách cô bằng hình thức vô liêm sỉ như thế, hắn từng nói đây là sở thích đê tiện nhưng bản thân không ngại thể hiện cho cô xem, chỉ sợ cô xấu hổ không chấp nhận cho hắn làm mà thôi.

" Biến thái anh dừng ngay cho em...aaa huhu...đauu...quá "

Tai nghe được lời mắng nhiếc, mắt thấy cái mông lắc lư gợi cảm đang rời khỏi mặt mình, Hàn Khắc tức giận hé răng cắn viên trân châu tròn xoe lấp lánh, một phát thật mạnh làm người con gái ở trên bật khóc ồn ào muốn đứt nhanh thanh quản.

" hu...ưm..."

Qua hai giây cơn đau tức thời qua đi, dây thần kinh nhạy cảm nhanh chóng bị tác động, lúc này cảm giác sung sướng từ đâu xuất hiện tới, ngón tay thon dài kia lại lần nữa chui vào hoa huyệt rồi rút ra, lặp đi lặp lại...

Trong lòng uất ức chưa từng thấy, cảnh tượng dâm mĩ đan xen lãng mạn đằng sau làm Hạ Lâm vừa tức tối vừa ngượng chín cả mặt, nhưng không bằng hàng loạt tia khoái cảm từ người đàn ông đang tạo ra...

Tại sao cô luôn là người chịu khuất phục và thiệt thòi chứ?

Vì sao cô không được nắm quyền chủ động ở trên giường mà phải là tên bá vương kia?

Dường như sự phẫn nộ tác động tới mong muốn phục thù lên đỉnh điểm. Hạ Lâm cắn răng chịu đựng cơn tra tấn đang không có điểm dừng, đôi bàn tay trắng muốt âm thầm trườn tới vị trí trọng điểm ở đằng trước. Mười khớp tay mềm mại mở ra nắm lấy cây gậy thịt sưng phồng nhè nhẹ chà xát lên xuống, làn môi hồng nhuận từng chút nhích lại gần đỉnh đầu vật thô to chạm lên thì bỗng dưng...

Hàn Khắc đanh mặt nhanh như chớp lật ngửa người Hạ Lâm lại, cánh tay dày đặc cơ bắp tách cặp chân tỉ lệ vàng ra, mạnh bạo xông vào...

" ô ô đau... "

" Em định cắn nó nữa đúng không? Lần trước một lần anh đã không tính, giờ còn lại cả gan sao? ". Đặc giọng thốt xong, côn thịt dữ tợn đâm mạnh, không để thịt non bên trong thích ứng hắn rút ra rồi lại đẩy vào, cả da gân tím lịm ma sát với hoa tâm kiên cố tạo nên luồn nhiệt nhức nhối pha trộn khoái hạt.

" Em...a..không có ý...em...ư ". Cơn lấp đầy thình lình, sự căng tràn tột cùng không hề để tâm trí Hạ Lâm buông lỏng, lời vừa nói ra nhất thời quên cả sắp đặt hàm ý.

" Em cái gì, không muốn rơi xuống giường thì ôm chặt anh ".

" Anh đừng quá đáng....aaa..."

Nửa người Hạ Lâm đã rời ra chiếc giường rồi, vì khi nãy tấn công dữ dội quá mà cô không hề để ý rằng Hàn Khắc đã cố tình đẩy cơ thể mình ra xa hại từ phần lưng đến đỉnh đầu không có chỗ nâng đỡ sẽ vô cùng dễ dàng té xuống đất.

Hàn Khắc siết lấy eo cô rồi gồng sức đâm vô lùi ra liên hồi. Dĩ nhiên, tốc độ dũng mãnh của hắn làm Hạ Lâm cô cực kì kinh hãi, nếu không ôm lấy hắn làm điểm tựa chỉ sợ rằng té xuống dưới thật, vậy nên nữ nhân dưới thân cấp bách luồn chân ra sau ôm trọn vòng hông chắc chắn của người đàn ông lại, chân mày níu giữ kiềm nén bản thân bộc phát tiếng rên rĩ.

Cự long một khi được phóng thích trong vườn động sâu thẳm tràn trề hương hoa huyền bí làm sao nằm yên bùng nổ, vì nãy giờ chưa từng tiêu tốn năng lượng nên bây giờ sức mạnh dữ trữ của nó đã đủ hoạt động suốt đêm...

Nam nhân cường lĩnh giờ đây hoàn toàn biến thành dã thú, bốn lần vùi dập côn thịt nóng như vừa ịn bàn là thì đã một lần gọn gàng lút cán, vô tình đỉnh quy đầu ấn trúng điểm mẫn cảm là lạ gây ra tiếng thét của con mèo bảo bối kia, mọi nộn thịt xung quanh bị đụng chạm đã thay phiên nhau siết chặt vật thể ngang ngược của người đàn ông này.

Hàn Khắc sung sức đến nỗi không cho người con gái yếu ớt được thở giây phút nào, hắn gầm giọng kích động rút hạ thân ra rồi lấy đà xông pha tiếp diễn, kiên nhẫn tìm kiếm điểm nhạy cảm kì bí đỏ mà thẳng sức đâm sâu, xuân triều dạt dào như thác đổ lọt ra kẻ hở nơi kết hợp của cả hai, không ngừng bôi trơn hoa động ẩm ướt tạo ra một sự thuận lợi tuyệt vời dành riêng cho lối đi của cự long vào.

" ân...ư...chậm lại "

Hạ Lâm thở không ra hơi, cơ thể đang dần kiệt sức tuy nhiên khoái cảm tuyệt đối vẫn thu hút xúc giác bản thân, lồng ngực hít thở không thông đang nhấp nhô lên xuống, làn da như sữa tươi nay đã chuyển sang từng mảng hồng...

Lúc này, thân thể gậy thịt đột dưng dừng di chuyển, bất động một chỗ từng chút đảo tròn vách màng hoa tâm...

Hàn Khắc thu hồi kiểu nằm gây ra khó khăn cho Hạ Lâm, bàn tay to lớn dùng sức kéo cả người cô dậy cùng ngồi mặt đối mặt với hắn.

Màu da lúa mạch đối lập màu da tuyết trắng một cách hoàn mỹ, sự ma sát trần trụi giữa hai cơ thể không một mảnh vải duy trì hình ảnh kích thích đậm đà. Bắt gặp ánh nhìn mông lưng kia, Hàn Khắc trao một cái hôn sâu lên đôi môi đã sưng tấy, phía dưới tiếp tục động thân từ nhẹ nhàng đến tăng cao tốc độ, một tay nhàn rỗi đè nặn bầu ngực run nảy, tay còn lại lần xuống ngắt véo mép thịt mềm mịn trơn ướt ở nơi tư mật của cô, không cho Hạ Lâm con đường thoát...

"Aaaa..."

Ba nơi đồng thời bị công kích, Hạ Lâm mau chóng lên đỉnh cao trào, ngay tại thời điểm cô thoải mái rên rỉ, cảm thụ độ sung sướng qua đi thì giây sau tiếng gầm của người đàn ông xẹt ngang qua bên tai, một dòng chất lỏng ấm áp chảy sâu vào trong cơ thể của mình...

.

Trăng tròn sáng lạng trên bầu trời đen...

Ánh đèn kì ảo bên trong vẫn chưa dập tắt...

Sự vận động mệt mỏi đêm khuya không ngừng và không thể dừng lại được...
____________________

Buổi sớm mặt trời mọc lên lưng chừng, mùi sương lạnh lẽo vẫn chưa phai được xen tô thêm muôn vàn hạt nắng mới.

Xuyên qua khe cửa ánh sáng nhạt nhạt chui tọt vào trong, rãi đầy bụi nắng lên trên đỉnh đầu đôi uyên ương đang chìm trong giấc ngủ.

Sau một đêm cuồng nhiệt, mùi vị hoan ái tràn ngập quanh phòng hoà quyện cùng hương thơm nhè nhẹ toả ra từ những cánh hoa dưới sàn khiến cho không khí bao phủ một mùi hương lẫn lộn.

Hạ Lâm bất chợt hé mắt tìm kiếm hình dáng của chiếc đồng hồ treo tường. Tuy không nhìn rõ vị trí điểm của cây kim vì hai con ngươi còn mờ nhoè nhưng với cơ thể vô cùng đau đớn và nhức mỏi, đoán không lầm cả đêm bản thân không thể yên giấc thì ít nhất tới hừng sáng phải ngủ tận mấy tiếng đồng hồ. Nói chung, giờ này hình như đã giữa trưa rồi.

Mãi xác định giờ giấc một hồi, Hạ Lâm quay xuống bận rộn xử lí bàn tay to lớn của người đàn ông đang bấu víu lên bầu ngực mình. Quả nhiên làn da trắng mịn đã biến thành vết tích đỏ lừ, bầm tím. Khắp vùng ngực không chỗ nào là không có dấu hôn, tệ hơn nữa ở khe rãnh mềm mại, sâu hõm xuất hiện vết rướm máu khiến Hạ Lâm đau rát đến mức mặt mày nhăn nhó như ga trải giường.

" Đáng ghét ư a...". Cái miệng thốt ra chưa tròn chữ đã chuyển sang rên lên vì đau, Hạ Lâm tức giận kéo bàn tay trời đánh ra khỏi mình nhưng tiếc rằng sức mạnh của người đàn ông đằng sau rất lớn, không những cố định được bàn tay hắn mà còn giở trò đồi bại với mĩ nhân nhỏ nằm trong lòng.

Hàn Khắc mở to đôi mắt tinh anh trông thật sắc bén, hắn thu tay nặn bóp khối thịt đẫy đà cùng lúc thân dưới cử động, đâm sâu thăm thẳm bên trong u cốc đã ướt đẫm sẵn sàng...

" Aaa..."

" Anh đêm qua chưa rút? ". Hạ Lâm quay đầu ra sau trừng to mắt cất bằng giọng không thể tin.

Nhìn thấy gò má ửng hồng trên dung nhan tuyệt sắc cực kì đậm nét quyến rũ, người đàn ông cường lĩnh trầm lặng không nói gì, thay vào đó hắn kề môi sát lại nhiệt liệt hôn sâu, thật lâu, không chừa cho cô gái nhỏ hơi thở nào hết và cả phía dưới va chạm điên cuồng...

.

Qua lúc sau, thân thể căng cứng của Hạ Lâm trở nên mềm nhũn, năng lượng vào buổi sáng nay đã không nhiều giờ còn tiêu hao.

" Tại sao phải rút? ". Âm giọng trầm khàn mang đầy bỉ ổi thổi nhẹ bên tai.

Hạ Lâm đương nhiên nghe rõ mồn một nhưng đành im lặng lo mà dưỡng hơi, biết bản thân không đời nào tranh được lí lẽ với kẻ sinh ra vốn dĩ bá đạo, ngông cuồng hơn người làm cô muốn sôi máu cũng phải tất thảy bỏ qua. Nghĩ vậy, cô nhanh chóng lách qua chuyện khác:
" Sáng nay anh không có việc gì sao? ".

Người đàn ông sau lưng dường như tưởng rằng lời nói kia là sự quan tâm ấm áp theo thường lệ của một người vợ dành cho chồng mình, cũng là thứ ngọt ngào giản đơn mà hắn mong muốn từ cô bấy lâu nên vòng tay rắn rỏi càng ra sức ôm trọn cơ thể ngọc ngà, thậm chí hắn còn nhiệt tình hôn lên chiếc cổ trắng nõn tràn đầy hương thơm tự nhiên, không quên liếm láp vài cái rồi thốt giọng điệu mang chút vui vẻ:

" Anh cần xử lí một vài chuyện trong Khắc bang, có lẽ đêm nay không thể về "... Ngừng một chút không để Hạ Lâm trả lời hắn nói thêm: " Anh có một thứ đưa cho em, nếu muốn biết em có thể thấy nó ngay ".

Đó là thứ gì nhỉ?

Đến khoảng thời gian sau này, ngay tại thời điểm Hạ Lâm lập tức thắc mắc và cần gấp một màn giải đáp thì rốt cuộc món đồ quan trọng đó lại là quân cờ chủ chốt đưa bản thân cô đến đỉnh cao chiến thắng chứa đựng cơn đau lầm lỡ và nhiều điều hối hận còn người cô yêu lại bị đẩy mau xuống hố sâu của sự đau khổ, thất bại và nếm trải mùi vị nước mắt...

________________________







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro