Dỗi (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kế Dương trên mặt viết hai chữ không vui mà về nhà, trời đã tối ăn xong liền muốn leo lên giường ngủ.. 

Lăn một vòng, sao chưa gọi cho mình..

Lại lăn thêm vòng nữa, sao chưa gọi cho mình... 

Lại lăn.. 

Sao chưa gọi.. 

Lại lăn, không ngừng lăn

Kế Dương chịu hết nổi liền tắt đèn đi ngủ không thèm để ý tới nữa. 

Hôm sau không có lịch của cậu, ở nhà cậu lăn qua lăn lại, ở trường quay anh đang làm gì? Đang diễn hay đang tập kịch đây.. 

Đang suy nghĩ thì điện thoại reo: Hạo Hiên

Tống Kế Dương lăn hai vòng còn lâu mới bắt máy. Điện thoại chỉ reo một lần rồi tắt, không gọi lại nữa... 

Kế Dương "..."

Kế Dương nghĩ một chút liền gọi lại, lần này anh không bắt máy.

Kế Dương buồn chán, quyết định đến trường quay 'học hỏi' diễn xuất tiếp. 

Đến trường quay quả nhiên là đang diễn, nhưng mà với Lâm Giang. Vai của Lâm Giang là Thanh Nhã...cùng tổ chức với anh, cô ta yêu anh từ rất lâu, cũng thể hiện rất rõ nhưng anh không quan tâm. Kế Dương nghĩ đoạn này nhất định cô ta diễn sẽ rất tốt...

Nhưng NG

Hạo Hiên day trán:"Tôi hơi mệt muốn nghỉ một lát"

Đạo diễn không phản đối, bảo mọi người  nghĩ ngơi một chút. Hạo Hiên đi lại chỗ của mình, điện thoại gọi nhỡ liền gọi lại, vừa ngẩng đầu đã thấy người đang đứng nhìn tới... 

Anh gửi một tin nhắn hẹn cậu ra xe, rồi mượn cớ ra xe lấy đồ.

Cậu ngồi cúi đầu nghịch áo anh, anh nói:"Sao thế, sáng em đi đâu?"

Kế Dương khe khẽ đáp:"Ngủ.. "

"Hôm qua nhà có chuyện gì? Sao bỏ hẹn về không báo cho anh... "

Kế Dương cũng không nhớ là có hẹn, lại thầm nghĩ nhà có chuyện gì đâu, sao anh không gọi cho em.. 

Sao gọi chứ, anh nghĩ cậu có việc hơn nữa đã tối rồi không muốn đánh thức.

Vương Hạo Hiên suy nghĩ một chút:"Ở phim trường có người ăn hiếp em à?"

Có những người rất thích ăn hiếp ma mới, dù chưa trải qua nhưng anh vẫn nghe ít nhiều. Nếu thật như thế anh bẻ cổ hắn luôn.. 

Vẫn tiếp tục nghịch áo anh:"Không có..."

Không có.. 

Thế thì có chuyện gì không vui? Anh không nghĩ ra nhưng Kế Dương không chịu nói, có khi nào lại là Lâm Giang hoặc là... Hoặc là sáng nay cậu gặp Tống Lam không? Không biết có phải do ám ảnh hay không? Mà anh luôn cảm thấy hết sức sợ hãi, cứ nghĩ cậu sẽ bỏ đi lần nữa.. 

Thấy anh im lặng, cậu hơi hoang mang ngẩng đầu thấy bóng dáng Tô Thiên Thiên đang đi vào phim trường, hẳn là lát nữa đến lượt cô ta quay, giống như trong vô thức thốt ra:"Cô ấy có phải rất xinh đẹp?"

"Xinh hay không xinh thì liền quan gì đến em? "Vương Hạo Hiên cắt đứt câu nói của cậu nữa câu sau:'Anh có thấy như vậy không?' cũng nuốt vào

Kế Dương cắn môi, nhìn chằm chằm Vương Hạo Hiên ước chừng năm giây, hình như tình huống được lật lại thì phải, từ từ mới phản ứng được ý nghĩa lời nói của anh, bất chợt ánh mắt trở nên sáng rỡ, khuôn mặt nhỏ nhắn đến gần: "Anh đang ghen hả?"

Vương Hạo Hiên lại trợn mắt:"Chả xinh đẹp chỗ nào có gì xứng để anh ghen chứ"

Ai da... Rõ ràng ai trợn mắt nhìn mình nhưng thế nào lại cảm thấy vui trong lòng vậy chứ? Hơn nữa câu trả lời mình cũng có rồi thật đắc ý một phen:"Rõ ràng anh đang ghen, vì em nhắc tới cô ta nên anh ghen.."

Còn đang nói giữa chừng đã bị chặn rồi, nè dù trên xe nhưng cũng ở phim trường có rất nhiều nhà báo rảnh rỗi đó. Còn nữa anh còn quay phim cơ... 

Vương Hạo Hiên dần dần buông ra, không hôn nữa moi điện thoại, là trợ lý anh bắt máy liền nói:"Tôi đau dạ dày, không quay" sau đó cúp máy lái xe đi... 

Trợ lý "..." không ngừng đổ mồ hôi hột, đạo diễn hỏi:"Sao rồi, cậu ấy đâu... "

Trợ lý liền khéo léo nói lại là đau dạ dày, không quay nổi nữa. Chuyện này thật ra cũng từng xảy ra, trước kia không biết xảy ra chuyện gì mà ông chủ nhỏ này uống rất nhiều rượu có lần ngất ở phim trường vì loét dạ dày phải nhập viện, sau khi xuất viện vẫn uống...lại nhập viện, làm trợ lý như anh không biết giải quyết thế nào, cả nhà náo lên hết rồi, bảo phải canh chừng, ngăn cản... Ngăn thế nào đây, ngăn thế nào đây!

Trong lúc đó đành điện sang báo cô May biết, cô May im lặng, hôm sau liền xuất hiện cầm chai rượu đập xuống cạnh bàn:"Anh thử uống nữa xem, anh uống bao nhiêu tôi sẽ đem hết từng mảnh vỡ đâm vào người tôi"

Từ đó thì anh không uống nữa nhưng bệnh vẫn còn, lúc đi dự tiệc vẫn phải uống. Đạo diễn không vui nhưng không nói được gì, đành kêu diễn viên quay cảnh khác, cũng là khung cảnh tòa soạn Tề Dao làm. Cũng không gây quá nhiều phiền phức

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro