Chap17: Tranh thủ... Ai dè...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nó lầm lũi trở về lớp với tâm trạng cực kì tệ hại. Ban đầu nó thấy hắn còn ngủ nên định nhẹ nhàng để lon coca trước mặt hắn rồi ba chân bốn cẳng chạy đi cho lành mạng. Ai dè tên Dũng đáng ghét xuất hiện đạp vỡ đi cái kế hoạch của nó

-Ô Ngân về rồi đấy à!.

- À không ngờ cậu cũng thính như dog phết nhở.

- Cậu bảo mình chó thế bạn cũng hiểu tiếng chó nhở.

- Cậu... u... u.

- Hihi đùa thôi đồ ăn đâu, sao chỉ có nước không thế?

- Ờ...

Lúc này nó chả biết nói gì chỉ cười cười lấy lệ. Bây giờ nó mới để ý hắn từ lúc nào đã ngẩn mặt lên khó chịu nheo mắt nhìn nó.

- Cô bị điếc hay não cô không có nếp nhăn hả?.- hắn bực tức nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống.

- Này cậu làm gì mà chửi tôi như thế hả ??? đâu phải tôi muốn thế tại tui xuống trễ nên đồ ăn hết chứ bộ.

- Đừng ngụy biện cái trường lớn nhất nhì thành phố mà cũng có chuyện hết thức ăn. Cô tưởng tôi là con nít hả? Hay ăn lén rồi.

- Này nhé bản cô nương đây cũng chả phải thứ đói quá hóa rồ như cậu đâu nha. Tôi chưa chửi cậu là may lắm rồi. Nói thật tại do thằng cha mách dịch kia nên mới như thế này thôi. Mà cậu có đưa tiền cho tôi đi mua đâu hả, khổ thân tôi phải uống nước lọc đỡ đói đây này.

Nó uất ức nói một tua rồi đập chai nước suối trước mặt hắn. Sao không tức được chứ, tại hắn mà nó phải chen lấn ở căn-tin, tại hắn nó mới phải uống nước lọc nhịn đói, tại hắn tất cả tại hắn. Thế mà còn đổ lỗi cho nó, uất ức không chứ lị.

-Cô chưa ăn.- Hắn chả để ý đến thái độ của nó, lập tức hỏi.

- Ô.

Nó ngạc nhiên tột độ tự nhiên hắn hỏi một câu chả liên quan, đúng là đồ mách dịch.

-Ô cái bô. Trả lời đi.

- Thế tai cậu lúc nãy đến giờ mang dép lào à.

- Cô ăn mắm gì mà nói nhiều thế. Tôi hỏi ăn chưa.

- Chưa. Thì sao?.

- Đi.

Nói rồi hắn nắm tay nó lôi đi trước những ánh mắt tò mò, ngại nhiên của đám học sinh.

- "Này thả ra coi, Anh làm cái trò gì thế?" nó la oai oái , cố gạt tay hắn ra nhưng sức của nó sao bằng hắn chứ.

Xuống tới Căn - tin hắn ấn nó ngồi vào một cái bàn gần quầy đồ ăn rồi cũng ngồi xuống.

- Ôi em trai! Em muốn ăn gì nào.- bà chị bán hàng từ đâu chạy ra mắt sáng rực. "Đúng là thấy trai đẹp là tươm tướp hà, thế mà lúc nãy mình phải năn nỉ gãy lưỡi bả mới chịu bán" nó thầm chửi trong lòng, tức muốn ói máu.

- Cô gọi đi - Hắn hỏi nó

- Tôi á?.- Nó ngạc nhiên lấy tay chỉ vào mặt Nó.

- Chẳng lẽ tôi nói với tôi.

- À à, chị cho em một hambogo, một tô bún bò, một đĩa xúc xích, một đĩa kimbap, một lon coca, một ly nước cam.- nó tranh thủ lúc này gọi cả đống thức ăn trước sự ngạc nhiên của bà chị bán hàng. Ngu sao không gọi dễ gì được bao miễn phí haha.

- Ok.- bà chị đó ghi lại rồi đi vào không quên quay qua nháy mắt với hắn

- Cô đúng là heo mà.- hắn ghẹo

- Heo kệ tui.- .

Bây giờ nó mới để ý bọn con học sinh trong trường đang đứng xung quanh bàn nó nhốn nháo. Bọn con gái thì xuýt xoa khen ngợi còn bọn con trai thì ghen tức.

- ôi anh nào đẹp trai gớm mày?.- hs1

- Ôi thiên thần của em.- hs2.

- anh ấy nhìn tao kìa. Ôi chết mất.- hs3

- Đứa bên cạnh là con nào trông gớm thế.- hs4.

- Chắc là em họ hay đại loại gì ấy mà.- hs5

............. Bla bla blo blu..............

Nó lắc đầu ngán ngẫm quay sang hắn

- Trông mặt cậu trông ngu ngu thế mà được gái yêu phết nhở. Chắc lâu nay tụi nó chưa đi khám mắt lần nào thì phải.

- Có cô mới mù đấy con lợn ngu.

- hứ đồ tự kiêu.- nó biểu môi nhìn hắn vừa đúng lúc đồ ăn được mang ra. Ôi thơm nức lỗ mũi í:

- Ôi má ơi ngon quá à.- nói rồi nó bỏ ngay miếng , kim bap to tướng vào mồm. Hắn không nói gì cũng bắt đầu chiến cái hambogo nóng hổi.

Sau khoảng 15' nó đã chén xong tất cả đồ ăn trên bàn trong sự ngạc nhiên tột độ của hắn.

- Kiếp trước cô là heo đói hay sau mà ăn dữ thế.

- Thế này mà nhiều gì tôi còn ăn được nhiều hơn nữa cơ.

Hắn lắc đầu rồi bảo nó gọi tính tiền. Và cũng như lần trước bà chị bán hàng phòng vèo ra chỗ nó ngay.

-Của em mất hai trăm ngàn.

Hắn không đợi cô ta nói xong, rút tờ 500 ngàn ra đặt lên bàn, rồi đứng dậy bước đi.

-Ơ còn tiền thối.- bà chị bán hàng ngạc nhiên gọi hắn lại.

- không cần.- Hắn lạnh lùng.

- Chị cứ đưa tiền thừa cho em ạ.- nó tranh thủ nước đục mà thả câu. Haha ngu gì không lấy tiền thừa, hắn giàu thì không cần, còn nó thì rất cần nên... hihi.

- Ai bảo cô lấy.- hắn hỏi

- Ơ tiền thừa thì tôi lấy chứ sao, cậu không cần còn tôi cần.

- Đó là tôi trả phần ăn của tôi còn cô trả riêng.

- CÁI GÌ?.- Nó thật sự sốc nặng khi nghe hắn nói.

- Đó là phần của tôi còn của cô ta thì cô ta tự trả.

Nói rồi hắn bước đi để lại nó tuyệt vọng với bà chị bán hàng.

-Thế trả tiền đi chứ em.

Vọng bà chị bán hàng chua chát vang lên như tiếng sấm vang trong đầu nó. Bây giờ nó lôi ra tiền để trả đây, một tờ năm trăm rách nó cũng không đó huống hồ gì...

- Dạ...

l":"http://www.google.com/earth/explore/products/plugin.html","versions":[{"comment":"We do not track version information for the Google Earth Plugin.","status":"requires_authorization","version":"0"}]},"google-talk":{"group_name_matcher":"*Google Talk*","mime_types":[],"name":"Google Talk","versions":[{"comment":"'Google Talk Plugin' and 'Google Talk Plugin Video Accelerator' use two completely different versioning schemes, so we can't define a minimum version.","status":"requires_authorization","version":"0"}]},"google-update":{"group_name_matcher":"Google Update","mime-types":[],"name":"Google Update","versions":[{"comment":"Google Update plugin is versioned but kept automatically up-to-date","status":"requires_authorization","version":"0"}]},"ibm-java-runtime-environment":{"group_name_matcher":"*IBM*Java*","mime_types":["application/x-java-applet","application/x-java-applet;jpi-version=1.7.0_05","application/x-java-applet;version=1.1","application/x-java-applet;version=1.1.1","application/x-java-applet;version=1.1.2","application/x-java-applet;version=1.1.3","application/x-java-applet;version=1.2","application/x-java-applet;version=1.2.1","application/x-java-applet;version=1.2.2","application/x-java-applet;versi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro