HIỆP NỮ LINH CƠ - Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Cruc cruc cruc...! Khi đám người phe áo đỏ vừa đi khỏi thì có 1 đám người ngựa rất đông lao tới chỗ mọi người. Dẫn đầu là 1 người đàn bà lớn tuổi với mái tóc bạc, lưng đeo 1 thanh kiếm với chuôi hình đầu rồng, tuy đã già nhưng thần thái vẫn minh mẫn nhanh nhẹn không giống với tuổi của mình. Kế đó là 1 người thanh niên mặc áo vàng, lưng cũng đeo 1 thanh kiếm, có vẻ là con của người đàn bà kia. Cảm thấy ngựa phi quá chậm, cả 2 liền dùng khinh công lao tới với thái độ lo lắng và còn có ý thù địch với Linh Cơ. Linh Cơ vẫn đang dìu đỡ cô gái kia, dường như không hề bận tâm bởi bên cạnh cô còn có Điểu Huyền Tinh. Điểu Huyền Tinh phất tay phát ra 1 phần nhỏ công lực, không gây phá hoại gì mà chỉ vừa đủ đẩy lui 2 người kia, 2 người kia dù gì cũng không phải hạng thường, nhất là bà lão, bà ta hơi bị khựng lại chút xíu và lui về sau nửa bước, còn người thanh niên áo vàng thì bị lui hẳn 3 bước. Dù công lực Điểu Huyền Tinh phát ra là phần nhỏ nhưng 2 người có thể trụ được thì cũng khá, bởi lẽ nếu là người thường trúng phải thì chắc chắn sẽ tan xác. Bà lão nhìn Điểu Huyền Tinh với vẻ cực kỳ thận trọng, không dám khinh xuất ra tay. Cô gái mà Linh Cơ đang dìu đỡ liền lên tiếng "Mẫu thân. Đại ca, 2 người đừng hiểu lầm. Họ là ân nhân cứu mạng của con đấy" Quan xát con gái và người bên mình đang nằm dưới đất, thấy ai cũng yếu đuối vô lực, bà lão nói "Tiểu Thanh. Con và mọi người đã dính phải vô hình độc tố tâm?!"... Tình hình câu chuyện cũng không thể nói 1, 2 câu là xong, vả lại tính mạng của cô gái tên Tiểu Thanh cùng những người kia đều đang gặp nguy hiểm nên không ai tiện dây dưa thời gian gì cả. Tiểu Thanh ngồi chung với mẫu thân mình, tất cả những người phe ta đều được dìu lên ngựa, kể cả những người đã chết cũng được đưa về để an táng, còn thi thể của đám người Phượng hoàng môn thì mặc kệ ở đó không ai quan tâm. Bà lão nói "Ơn cứu mạng Tiểu Thanh, thần long sơn trang chúng tôi sẽ không bao giờ quên. Xin hỏi danh tính của 2 vị?" Linh Cơ chắp 2 tay cười nói "Tiền bối quá lời rồi. Gặp người bị nạn thì nên giúp đỡ, đây là điều mà người học võ nên làm. Còn về danh tính thì tiểu nữ là Linh Cơ, cô ấy là Huyền Tinh" Bà lão lấy trong người ra 1 tấm thẻ bài nhỏ bằng vàng, mặt nào cũng khắc hình rồng uốn lượn quanh 4 chữ thần long kim bài, phóng nhẹ về phía Linh Cơ. Bà ta nói "Sau này nếu gặp khó khăn cần sự giúp đỡ xin hãy tới thần long sơn trang. Chỉ cần có lệnh bài này thì dù đi bất cứ nơi đâu có chi nhánh của chúng tôi thì đều được chào đón. Cáo từ" Tiểu Thanh nói "Muội là Trần Tiểu Thanh. Tỷ nhất định phải đến gặp lại muội đấy!" Câu nói chứa đầy tình thân thiết mặc dù 2 cô mới chỉ gặp nhau! ... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro