HIỆP NỮ lINH CƠ - Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Trời về tối, không khí trong rừng hơi xe lạnh.
Linh Cơ và Điểu Huyền Tinh nhóm 1 đống lửa nhỏ để soi sáng. Sau khi ăn xong bữa tối 2 cô cùng ngồi trò chuyện với nhau.
Linh Cơ nói "Huyền Tinh. Cô bay khắp nơi, biết nhiều việc. Hãy kể cho tôi nghe về thần long sơn trang đi?" Điểu Huyền Tinh nói "Thần long sơn trang được thành lập cách đây 20 năm bởi Trần Chính Long và vợ ông ta là Trần Thu Ảnh, chính là bà lão sáng nay. 2 người này đều có võ công và địa vị rất cao trong võ lâm, cả giang hồ đều tôn trọng họ.." Linh Cơ hỏi "Còn phượng hoàng môn?" Điểu Huyền Tinh nói "Phượng hoàng môn mới chỉ được thành lập cách đây 3 năm. Tuy thời gian chưa lâu nhưng cũng đủ khiến cho giang hồ phải điêu đứng, 2 phái chính tà đều sợ hãi, nếu có xung đột gì với nơi này thì chắc chắn sẽ bị diệt vong. Đứng đầu phượng hoàng môn là Hàn Linh Phượng, không ai biết võ công của cô ta cao đến mức nào bởi từ trước đến giờ chỉ toàn do cấp dưới của cô ta ra tay, nói là cấp dưới nhưng khắp thiên hạ cũng không có mấy người đấu nổi với họ. Hàn Linh Phượng còn có sở thích là muốn được các cô gái xinh đẹp hầu hạ mình nên đã cho người đi khắp nơi tìm bắt các cô gái thuần khiết trong trắng về phượng hoàng môn. Hành động ấy khiến nhiều người căm phẫn nhưng mấy ai dám chuốc họa vào thân, duy chỉ có thần long sơn trang là dám ra mặt chống đối lại phượng hoàng môn"
Linh Cơ cười nói "Nghe cô kể khiến tôi tò mò muốn gặp Hàn Linh Phượng 1 lần cho biết", rồi Linh Cơ nằm luôn xuống bãi cỏ và nói tiếp "Mà không biết Tiểu Thanh bây giờ thế nào rồi? Huyền Tinh này, ngày mai chúng ta vào thành đi, tiện thể tìm tung tích Điệp Tinh luôn?" Điểu Huyền Tinh nói "Vâng"
Linh Cơ nói "Cô lại gần tôi ngồi đi" Điểu Huyền Tinh hơi ngập ngừng rồi đứng dậy đi tới ngồi gần chỗ Linh Cơ đang nằm. Linh Cơ nói "Giúp tôi cởi dây buộc đao kiếm ra đi Huyền Tinh" Điểu Huyền Tinh ngượng ngùng vì dây buộc đao kiếm lại vắt qua ngực Linh Cơ nhưng cô vẫn phải làm theo. Linh Cơ mỉm cười nhìn Điểu Huyền Tinh đỏ mặt vì xấu hổ, 2 tay thì run rẩy.
Khi dây được cởi xong, Linh Cơ đột ngột ôm lấy Điểu Huyền Tinh và đè xuống. Quá bất ngờ khiến tim Điểu Huyền Tinh đập loạn lên, ngay cả Linh Cơ cũng nghe thấy. Linh Cơ cười nói "Sao tim cô đập mạnh thế Huyền Tinh?" Điểu Huyền Tinh bối rối nói "Chủ nhân...Tôi.." Linh Cơ nói "Cô có biết là cô đẹp lắm không? Đẹp đến mức khiến tôi không thể kìm chế được mình!" Vừa dứt lời Linh Cơ liền hôn lấy hôn để xuống mặt Điểu Huyền Tinh. Khi vừa định hôn vào môi thì Linh Cơ chợt nhận ra cô ấy đang khóc. Linh Cơ mềm lòng, lại không nỡ đối xử tùy tiện với Điểu Huyền Tinh thêm nữa, cô vội nói "Huyền Tinh đừng khóc nữa mà! Là tôi không tốt. Xin lỗi Huyền Tinh!" Nói rồi Linh Cơ ngượng ngùng xấu hổ nằm trở về vị trí cũ. Điểu Huyền Tinh nằm quay lưng lại Linh Cơ làm Linh Cơ càng thấy có lỗi, cô nói "Xin lỗi Huyền Tinh!" Điểu Huyền Tinh vẫn im lặng, Linh Cơ cũng không còn biết nói gì hơn... Sáng hôm sau khi Linh Cơ thức giấc, cô thấy tấm áo trắng của Điểu Huyền Tinh đang đắp trên người mình. Linh Cơ ngồi dậy nhưng không thấy Điểu Huyền Tinh, cô biết cô ấy lại bay khắp nơi tìm tung tích của Điệp Tinh, nhớ đến việc tối qua làm cô ái ngại. Áo của Điểu Huyền Tinh vô cùng sạch sẽ và có 1 mùi hương thơm dịu nhẹ thoang thoảng, mùi hương đã khiến Linh Cơ say đắm bao năm qua. Linh Cơ hít 1 hơi dài từ áo Điểu Huyền Tinh, cô vui sướng vì vẫn có được sự quan tâm chăm sóc của cô ấy. Linh Cơ nghĩ "Chắc cô ấy không giận mình đâu" Nhìn xung quanh, Linh cơ thấy gần chỗ cô nằm là 1 số trái cây được đặt cẩn thận trên những tán lá sạch. Linh Cơ mỉm cười vì sự ân cần chu đáo của Điểu Huyền Tinh.
Sau khi ăn xong thì cũng là lúc Điểu Huyền Tinh vừa bay về tới. Hóa thành người, Điểu Huyền Tinh liền quỳ xuống. Linh Cơ hiểu nếu có tin tức về Điệp Tinh thì Điểu Huyền Tinh sẽ báo cho cô biết nên cô cũng không hỏi gì. Linh Cơ buộc dao kiếm ra sau người rồi cầm lấy áo ngoài của Điểu Huyền Tinh, cô đi tới gần và khoác trả cho cô ấy. Linh Cơ ngồi xuống đối mặt với Điểu Huyền Tinh, mỉm cười nhìn cô ấy khiến Điểu Huyền Tinh ngượng ngịu tránh né ánh mắt của cô. Ít lâu sau Linh Cơ nắm tay Điểu Huyền Tinh đứng dậy, cô nói "Chúng ta vào thành đi" ...  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro