Có lẽ(H nhẹ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sieun đẩy cửa bước vào pojangmacha, mùi hương quen thuộc của thịt nướng và soju tràn ngập trong anh. Đôi mắt anh ngay lập tức tìm thấy hình dáng Suho, trái tim anh  siết lại khi nhìn thấy chàng trai tóc vàng bên suho, tiếng cười của anh ta vang vọng qua không gian nhỏ.

Sieun hít một hơi thật sâu, làm giảm căng thẳng thần kinh. Đây không phải là cuộc hội ngộ mà anh đã tưởng tượng. Một triệu câu hỏi xoay quanh tâm trí anh, nhưng anh đã gạt chúng sang một bên, tập trung vào nhiệm vụ trong tầm tay. Anh đã đến đây để tìm Suho, để nói với Suho sự thật về cảm xúc của mình, và anh sẽ không để một sự bộc phát ghen tị phá hỏng điều đó.

Anh  bước gần hơn đến bàn của họ, tiếng bước chân của anh hầu như không thể nghe thấy trên nền không gian của nhà hàng. Suho nhìn lên, mắt anh mở to vì ngạc nhiên. Chàng trai tóc vàng quay lại, ánh mắt kéo dài vào Sieun một lúc trước khi trở về Suho.

"Sieun-ah! Suho kêu lên, một nụ cười ngốc nghếch chia cắt khuôn mặt của anh ấy. Giọng nói của anh được pha trộn giữa sự ngạc nhiên và niềm vui thuần khiết, hệt như một đứa trẻ nhận được món đồ chơi yêu thích của mình. Anh ta thực sự đã lao vào Sieun, ôm anh trong một cái ôm hơi quá nhiệt tình, nhờ vào soju chảy qua huyết quản. "Em về với anh rồi sao! Anh nhớ em, Sieun!" Suho bĩu môi, khuôn mặt anh ta áp vào ngực vào vai Sieun theo cách hơi quá thân mật, quá tuyệt vọng để được thoải mái trong vòng tay này mãi.

Sieun gật đầu, ánh mắt anh không lay chuyển. "Um,đám cưới đã kết thúc sớm hơn dự kiến, anh trả lời, giọng anh vẫn lạnh băng pha chút ghen tuông mờ nhạt. Anh không thể không chú ý đến cách đôi mắt của Suho lấp lánh, chuyển động. Một tia lo lắng tràn qua anh, gạt bỏ sự ghen tị mà anh ta cảm thấy vào những khoảnh khắc trước.

Suho hiếm khi uống rượu, và nhìn thấy anh ấy như thế này khiến Sieun khó chịu. Anh ấy có đang ăn mừng không? Để quên đi nỗi buồn của anh ấy? Hay cái gì đó hoàn toàn khác?

Anh quay sang chàng trai tóc vàng, đưa tay ra. "Sieun, anh tự giới thiệu, giọng anh ấy cẩn thận trung lập như mọi khi.

Minhyuk mỉm cười, một sự ấm áp trong đôi mắt của anh ta mà Sieun thấy vừa vô hại vừa đáng lo ngại. "Minhyuk, anh ấy trả lời, bắt tay Sieun. "Suho đã nói với tôi rất nhiều về cậu.

Hơi thở của Sieun bị nghẹt lại. Suho đã nói về anh ấy bao nhiêu lần ? Anh nhanh chóng liếc nhìn Suho, người vẫn đang ôm anh chặt cứng giờ đã vội vàng ngồi thẳng dậy ngại ngùng.
"Tôi là bạn cũ của Suho khi còn trong quân đội, Minhyuk giải thích, cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. "Chỉ là có việc đi qua Seoul nên tiện tới thăm Suho thôi, cậu đừng nghĩ nhiều.

Sieun gật đầu, tạo ra một nụ cười lịch sự. "Rất vui được gặp anh, Sieun nói, giọng anh ấy hầu như không nói gì là một lời thì thầm.

Anh quay lại với Suho, một triệu câu hỏi xoay quanh tâm trí anh ấy. Nhưng anh ấy không thể tự hỏi họ, không phải ở đây, không phải khi có Minhyuk ngồi cạnh.

"Um,tôi nên đi, Sieun nói, giọng anh ấy trầm. "Tôi có ca làm việc sớm vào ngày mai.

Khuôn mặt của Suho rơi xuống, một cái nhìn thất vọng thực sự che mờ những đặc điểm say xỉn của anh ấy. Nhưng em vừa mới đến đây mà ! anh ta rên rỉ, giọng nói của anh ta dày đặc với sự phản đối hệt như một đứa trẻ. "Đừng rời xa anh, Sieun-ah. Ở lại với anh."

Tình cảm say xỉn của Suho tràn ngập, những lời thì thầm ngọt ngào của anh ấy làm nhột tai Sieun. "Sieun-ah, anh ta thì thầm, giọng anh ta dày đặc với soju. "Em có biết mình đẹp trai... mạnh mẽ...thế nào không?

Sieun nhẹ nhàng lùi lại. "Đủ rồi, Suho. Em phải về."

Suho, mạch lạc một cách đáng ngạc nhiên trong giây lát, gật đầu. "Được rồi, anh sẽ đi với em. Anh ta vấp ngã một chút khi đứng, nhưng Sieun đã giữ được.

Suho quay sang Minhyuk, vẫy tay chào tạm biệt vụng về. "Tạm biệt nhé, Minhyuk! Tôi sẽ hẹn cậu hôm khác." Sau đó, với một nụ cười, anh ấy đan xen các ngón tay của mình với Sieun.

Khi họ bước ra khỏi pojangmacha, không khí ban đêm mát mẻ đập vào mặt Sieun như giọt nước lạnh, trong giây lát làm sạch đầu anh. Anh quay sang Suho, đôi mắt anh như đang tìm kiếm câu trả lời cho tất cả.

+

Không khí ban đêm lạnh lẽo không làm dịu đi sức nóng dâng cao trên má của Sieun. Anh ấy nhìn Suho lắc lư nhẹ, bước chân của anh ấy loạng choạng khi họ bước ra khỏi pojangmacha. Mùi soju bám khắp Suho, một lời nhắc nhở mạnh mẽ về những câu hỏi chưa được trả lời xoáy vào tâm trí Sieun.

"Suho, Sieun bắt đầu, giọng nói của anh ấy hầu như không thì thầm, "Anh say à?"

Suho chớp mắt, đôi mắt không tập trung khi anh cố gắng nhìn lên ánh mắt của Sieun. "Um, một chút thôi, anh ta lầm bầm, một nụ cười ngượng ngùng lan tỏa trên khuôn mặt anh ta. "Anh chỉ uống vài ly thôi mà. Minhyuk muốn ăn mừng khi anh trở lại Seoul."

Sieun nhướng mày, không bị thuyết phục. "vài ly? anh ấy vang vọng, giọng anh ấy đầy hoài nghi. "Anh say rồi.

Suho cười khúc khích, lắc lư nhẹ khi anh ấy dựa vào Sieun để được cảm nhận hơi ấm. "Anh ổn mà, anh ấy nói lắp, lời nói của anh ấy hơi bị cắt xén. "Chỉ uống nhanh vài ly để tôi có thể về nhà sớm với em, khi em trở về"

Hơi thở của Sieun bị nghẹt. Suho có đang thừa nhận rằng anh ấy đã nghĩ về Sieun không?

"Điện thoại của anh hết pin, Suho tiếp tục, giọng anh ấy thì thầm thấp vào tai Sieun. "Không muốn em lo lắng cho anh.

Hơi ấm của hơi thở của Suho trên da anh ấy khiến Sieun rùng mình.

"Cùng về nhà thôi , Sieun nói nhẹ nhàng, hướng dẫn Suho về phía tòa nhà chung cư.

Khi vào bên trong, Sieun hướng Suho về phía phòng tắm, hai tay bé nhỏ lơ lửng trên vai Suho khi anh ấy giúp cởi áo sơ mi. Suho dựa vào sự đụng chạm, đôi mắt anh nhắm lại khi anh thở dài mãn nguyện.

"Em em thật ấm áp, Sieun-ah, anh ấy thì thầm, giọng anh ấy dày đặc với ngái ngủ và rượu. "Giống như ánh nắng mặt trời.

Trái tim Sieun đau đớn trước những lời của Suho khi say. Anh chỉ đơn giản muốn tận hưởng khoảnh khắc này, để mình rơi vào sự ấm áp say xỉn của Suho. Nhưng anh ấy không thể rũ bỏ những câu hỏi kéo dài, sự không chắc chắn lơ lửng trong không khí giữa họ.

Anh ấy dẫn Suho đi tắm, đôi mắt anh ấy vẫn nặng trĩu ngủ gục khi tắm. Các ngón tay nhỏ của Sieun, thường quen với độ chính xác của dao mổ, nán lại trên làn da ấm áp của Suho khi anh điều chỉnh nước đến nhiệt độ vừa phải. Suho, nhắm mắt lại, dựa lưng vào Sieun, một cử chỉ tin tưởng thầm lặng đã gửi một làn sóng ấm áp bất ngờ qua ngực Sieun.

Sieun với lấy xà phòng, những ngón tay của anh ấy cọ vào đường cong eo của Suho khi anh ấy lau miếng bọt biển. Suy nghĩ của anh ấy đi lạc vào phần lưng mịn màng của Suho, các cơ bắp uốn cong bên dưới sự đụng chạm của anh ấy khi anh ấy nhẹ nhàng xoa xà phòng. Một sự ấm áp, xa lạ và không được chào đón, lan tỏa khắp cơ thể anh ấy chỉ với ý nghĩ khám phá thêm.

Đôi mắt của Suho mở to, bắt gặp ánh mắt của Sieun trong chiếc gương ướt át, mờ sương. Một câu hỏi im lặng lơ lửng giữa họ, một câu hỏi tựa như nhảy múa ngoài tầm với của lời nói.

Nhưng câu trả lời là ở đó, trong sâu thẳm cái nhìn chung của họ, một sự thật không được nói ra nhưng cũng không thể phủ nhận.

Khi họ bước ra khỏi phòng tắm, Suho quấn một chiếc khăn quanh eo, mắt anh không bao giờ rời khỏi khuôn mặt của Sieun. Anh ta dựa vào tường, ánh mắt không lay chuyển.

"Sieun-ah, Suho thì thầm, giọng nói thô ráp và thấp, khiến Sieun rùng mình.

Sieun bắt gặp ánh mắt của anh ấy, trái tim anh ấy đập như đôi cánh của một con chim đang bay. Anh ấy chờ đợi, nín thở, để Suho tiếp tục nói.

Phòng tắm dày đặc với hơi nước và một sự căng thẳng gần như không thể chịu đựng. Suho với mái tóc ướt sũng bám vào trán anh, bước lại gần hơn, ngực trần cách Sieun chỉ vài inch. Chiếc khăn quấn thấp quanh eo anh đe dọa sẽ trượt xuống, để lộ ra nhiều thứ hơn là chỉ một cái nhìn thoáng qua về cơ bụng săn chắc.

"Em có đọc tin nhắn của anh chưa? Giọng nói của Suho đang trêu chọc, một nụ cười đang đùa trên môi anh. "Hay chúng khiến em quá ngại và bận tâm để trả lời?

Khuôn mặt của Sieun vẫn im sậy, nhưng bên trong, anh ấy đang hoảng loạn. Suho có nghiêm túc khi nói điều đó không?

"Không, anh ấy trả lời, giọng anh ấy cẩn thận trung lập. "Em bận.

Suho cười khúc khích, một âm thanh sâu thẳm, ầm ầm vang vọng trong không gian nhỏ. Anh nghiêng người lại gần hơn, môi anh chạm vào tai Sieun. "Bận rộn nghĩ về anh?

Sieun nuốt mạnh, quyết tâm không dao động. Anh ta có thể cảm nhận được sức nóng của cơ thể Suho chống lại chính mình, mùi xà phòng và thứ gì đó rõ quyến rũ của Suho lấp đầy các giác quan của anh.

"Đừng sến súa như vậy, Sieun vặn lại, nhưng giọng nói của anh ta thiếu niềm tin pha chút ngại ngùng.

"Sieun-ah..."

"Suho, Sieun nói, giọng anh ấy hầu như không thì thầm, "anh say rồi."

Suho cười khúc khích, một tiếng thở thấp rung lên qua ngực Sieun. "Có lẽ là anh say thật, anh ấy thừa nhận, giọng anh ấy khàn khàn, "nhưng bây giờ anh đủ tỉnh táo." Anh ta đưa tay ra, những ngón tay của anh ta nhẹ nhàng vạch ra đường quai hàm của Sieun. "Và anh muốn gần gũi với em.

Trái tim của Sieun đập mạnh vào xương sườn của anh. Anh ấy muốn lùi lại, để tạo khoảng cách giữa họ, nhưng cơ thể anh ấy không chịu tuân theo. Anh ta bị thu hút bởi Suho như một con bướm đêm đến với ngọn lửa rực hồng, một lực kéo từ tính mà anh ta không thể cưỡng lại.

Ánh mắt của Suho tăng lên, giọng anh ta hầu như không thì thầm. "Anh có thể... anh có thể hôn em không?

Hơi thở của Sieun bị nghẹt thở. Anh ta chậm rãi gật đầu, ánh mắt không bao giờ rời khỏi Suho.

Suho nghiêng người vào, môi anh ấy chạm vào Sieun trong một nụ hôn nhẹ tựa lông vũ. Đó là một cái chạm thoáng qua, như một lời trêu chọc khiến Sieun thèm khát muốn nhiều hơn nữa.

Suho hơi lùi lại, mắt anh nhìn vào khuôn mặt đỏ bừng của Sieun.

"Anh có thể hôn em thêm lần nữa không? anh ấy thì thầm, giọng anh ấy khàn khàn với sự mong đợi.

"Anh nói nhiều quá, Sieun thì thầm, thu hẹp khoảng cách giữa họ và nắm lấy đôi môi của Suho trong một nụ hôn sâu hơn, nồng nàn hơn.

Bàn tay của Sieun theo bản năng tìm đường đến thắt lưng của Suho, hơi ấm của làn da anh rực cháy qua chiếc khăn mỏng.

Họ hôn nhau, mỗi nụ hôn càng nóng bỏng và nặng hơn những nụ hôn trước đó. Môi của Sieun tách ra, để lưỡi của Suho luồn vào trong khám phá. Hơi thở của họ hòa vào, một bản giao hưởng của ham muốn lấp đầy không khí ướt át.

Đôi môi của Suho rời khỏi môi của Sieun, kéo theo một con đường nóng xuống quai hàm của anh ấy. Anh dừng lại ở tai của Sieun, răng anh nhẹ nhàng cắn vùng da nhạy cảm ấy . Sieun không thể không thở hổn hển nhẹ nhàng, những ngón tay siết chặt trên vai Suho.

"Suho... anh ấy thở, giọng nói của anh ấy dày đặc với ham muốn.

Suho cười khúc khích, hơi thở nóng bỏng trên da của Sieun. "Anh đây, Sieun-ah?

Anh ấy không chờ đợi câu trả lời, đôi môi anh ấy di chuyển xuống cổ của Sieun. Những nụ hôn của anh ấy trở nên bạo dạn hơn, lưỡi anh ấy đưa ra để nếm thử làn da của ngọt ngào của em bé trước mặt. Sieun cong lưng, những ngón tay túm vào mái tóc ướt của Suho. Một rên rỉ thấp thoát ra khỏi môi anh khi Suho tìm ra điểm đặc biệt nhạy cảm.

"Suho-yah, Sieun thở, giọng nói của anh ấy dày đặc với sự pha trộn giữa niềm vui và lời cảnh báo.

Suho chỉ ngân nga đáp lại, hai tay siết chặt eo Sieun khi anh hickey lên làn da trắng kia.

Sieun đã lạc vào khoái cảm , tâm trí anh ấy quay cuồng với sự pha trộn nồng nàn giữa niềm vui và sự mong đợi. Suho lùi lại, ánh mắt anh khóa chặt với Sieun, một câu hỏi thầm lặng trong mắt anh.

"Sieun-ah, anh ta thì thầm, giọng anh ta khàn khàn, "em có thể giúp anh việc này không?"

Sieun gật đầu, cổ họng căng cứng vì xúc động. Anh ấy không chắc Suho đang hỏi gì, nhưng anh ấy sẵn sàng làm bất cứ điều gì, bất cứ điều gì để xoa dịu cơn đau trong ngực, khao khát đã được xây dựng trong nhiều năm.

Suho ấn Sieun vào tường, hơi thở của họ hòa lẫn trong không khí ấm áp. Suho với lấy tay của Sieun, dẫn đôi bàn tay nhỏ ấy đến bên chiếc khăn quấn quanh eo anh ta.

Với những ngón tay run rẩy, Sieun cởi chiếc khăn, để nó rơi xuống sàn. Anh ta với lấy chiều dài đang cương cứng của Suho, lúc đầu chạm ngập ngừng, sau đó tự tin hơn khi anh ta cảm thấy cơ thể của Suho phản ứng lại với tác động.

Suho rên rỉ, đầu anh ta rơi trở lại vào cổ của Sieun, mắt anh ta nhắm lại vì sung sướng. "Sieun-ah, anh ấy thở hổn hển, giọng anh ấy thì thầm rách rưới.

Và khi bàn tay của Sieun di chuyển nhanh hơn, cơ thể Suho căng thẳng, cơ bắp của anh ta gợn tấy dưới sự đụng chạm của Sieun.

+

Suho không chắc liệu anh ấy có đang mơ không. Rượu đã mờ dần, nhưng cảm giác say sưa khi chạm vào Sieun khiến anh cảm thấy say hơn bất kỳ lượng soju nào.

Đây là một giấc mơ của anh từ thời trung học, một mối tình bí mật đã bắt đầu ngay khi họ nhắm mắt trong lớp suốt những năm trước.

Anh ấy vẫn nhớ rõ như từng ấy năm chỉ gói gọn lại như ngày hôm qua: Sieun, trầm tính và cuốn sách y khoa, với một cái nhìn xuyên qua sự vênh váo thường thấy của Suho. Suho đã vô tình làm đổ hộp bút của Sieun, và khi Sieun nhìn lên, khuôn mặt anh ấy rất khó chịu, nhưng cũng có một thứ khác ở đó, thứ mà Suho không thể đặt ngón tay vào. Đó là một cái nhìn đã gắn bó với anh ta, châm ngòi cho tình yêu nhỏ.

Và bây giờ, anh ta ở đây, sau từng ấy năm, đầu anh ta bị chôn vùi trong làn da mịn trên cổ của Sieun, cơ thể của chính anh ta đỏ bừng vì ham muốn khi bàn tay của Sieun như thực hiện phép thuật.

Sieun dựa vào tường, nhắm mắt lại, lạc lõng trong khoảnh khắc. Suho không thể phủ nhận - Sieun ấn vào cơ thể anh, cách hơi thở của họ hòa vào không khí ấm áp. Anh ngẩng đầu lên, đôi môi tìm thấy điểm nhạy cảm trên cổ Sieun. Anh hôn và gặm nhấm, răng anh nhẹ nhàng gặm da, để lại dấu vết mà anh hy vọng sẽ ở đó mãi mãi.

"Sieun-ah, anh thì thầm, giọng trầm thấp. "Em là của anh, Sieun-ah.

Bàn tay của Sieun im lặng một lúc, cơ thể anh căng thẳng. Suho nín thở, chờ đợi một lời từ chối, một sự xa lánh. Nhưng không.

Thay vào đó, bàn tay của Sieun tiếp tục chuyển động nhịp nhàng, cái chạm của anh ấy bây giờ tự tin hơn, sở hữu hơn. Một tiếng rên rỉ thấp thoát ra khỏi môi anh ta, một âm thanh gửi một cú giật điện qua cơ thể Suho.

Tầm nhìn của Suho mờ đi, thế giới co lại trước cảm giác bàn tay của Sieun, âm thanh của hơi thở rách rưới, mùi vị của làn da. Anh ấy đang sung sướng, xoắn ốc vào niềm vui thuần khiết. Cơ thể anh ta thắt chặt, một tiếng rên rỉ xé toạc từ cổ họng anh ta như những làn sóng cảm giác tràn qua anh ta.

Và sau đó, im lặng.

Anh ta gục ngã trước Sieun, đầu tựa vào vai nhỏ, hơi thở của anh ta thở hổn hển. Thế giới từ từ bị bỏ lại, mùi hương của xà phòng và thứ gì đó độc đáo của Sieun lấp đầy các giác quan của anh.

Anh ấy mở mắt ra, ánh mắt anh ấy khóa chặt với Sieun. Khuôn mặt của Sieun đỏ bừng, ngực anh ấy phập phồng, đôi mắt anh ấy tràn ngập những cảm xúc pha trộn mà Suho không thể giải mã được." có phải em ấy sốc không? Xấu hổ? Hay cái gì đó nhiều hơn?

"Sieun-ah, Suho thì thầm, giọng anh khàn khàn vì kiệt sức và một lỗ hổng mới được tìm thấy. "Điều này có nghĩa là gì?

Ánh mắt của Sieun vẫn ổn định. Anh ta đưa tay ra, những ngón tay của anh ta nhẹ nhàng vạch ra đường quai hàm của Suho, khiến Suho rùng mình.

Trong một khoảnh khắc, Sieun im lặng, lông mày nhíu lại trong suy nghĩ. Một triệu suy nghĩ chạy qua tâm trí anh ấy, những nghi ngờ và nỗi sợ hãi chiến đấu chống lại mong muốn thô thiển mà anh ấy cảm thấy. Nhưng khi anh ấy nhìn vào mắt Suho, anh ấy thấy một lỗ hổng phản chiếu chính anh ấy, một khao khát vang vọng sâu trong anh ấy.

"Nó có nghĩa là, Sieun bắt đầu, giọng anh ấy hầu như không thì thầm, "có lẽ... chỉ có thể..." Anh dừng lại, đôi mắt anh tìm kiếm khuôn mặt của Suho để tìm một dấu hiệu, bất kỳ dấu hiệu nào, của sự chấp nhận.

"Có lẽ cái gì? Suho thúc giục, tim anh đập thình thịch trong ngực.

Một quyết tâm mới được tìm thấy lấp đầy đôi mắt của Sieun. "Có lẽ cuộc chạy thử này, anh ấy nói, giọng nói của anh ấy đạt được sức mạnh với mỗi từ, "đã thành công rồi."

Một làn sóng nhẹ nhõm tràn qua Suho, một nụ cười lan tỏa trên khuôn mặt anh. Anh ta kéo Sieun lại gần hơn, cơ thể họ gần với nhau. "Thật sao Sieun-ah, anh ấy thì thầm, đôi môi anh ấy lại tìm thấy Sieun một lần nữa.

Và khi nụ hôn của họ trở nên sâu sắc hơn, Suho biết rằng đây mới chỉ là sự khởi đầu. Sự khởi đầu của một cái gì đó thực sự, một cái gì đó đặc biệt. Sự khởi đầu của một tương lai mà anh ấy trước đây chỉ dám mơ.

Xin cảm ơn mọi người đã đọc huh t drop lâu quá rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro