Chương 25 return (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Sưu!" Một trận kiếm khí lạnh lẽo đập vào mặt, Hijikata không chút nghĩ ngợi giơ thanh katana bên hông lên ngăn lại đòn đánh, nhưng vẫn làm Hijikata cùng thanh katana chịu một áp lực không nhỏ, thân kiếm đều khẽ run lên~~~~~

"Ngươi đến cùng là có nghe thấy lời ta nói không?!" Khuôn mặt Gintoki không còn nhu hòa, đường nét căng thẳng biểu hiện y hiện tại đang có mười vạn phần chăm chú, ánh mắt kiên định không chịu dao động, y đã quyết tâm... . . .

Chọn buông tay, tất không lưu luyến... . . .

"A! Tôi nghe rất rõ!" Hijikata cắn răng cố đứng vững trước áp lực ngày càng nặng nề của Gintoki, từ trong kẽ răng bỏ ra một câu hoàn chỉnh, rào một cái Hijikata dùng lực vung mở áp chế của Gintoki với hắn, kêu to múa đao xông đến, "Cũng bởi vì nghe rõ, cho nên mới phải gọi em là Gintoki!"

"Cạch!" Hai đường kiếm mạnh mẽ đụng vào nhau, ai cũng không chịu lùi một bước.

"Khốn khiếp, em mới là người cần nghe người khác nói chuyện! ! !" Hijikata cắn răng tăng thêm sức lực lên kiếm.

"A a a, thực sự xin lỗi a, phỏng chừng cả đời Gin-san ta, đều không muốn nghe người khác nói chuyện!" Gintoki không chút do dự mà phản kích trở lại, đáng ghét, Hijikata tên khốn khiếp này từ khi nào sức lực lại lớn đến vậy?

"Coong!" Hai người đồng thời dùng sức vung mở đối phương.

Nhưng lần này không đợi Gintoki phản ứng lại, Hijikata đã dùng hết sức lực bổ xuống... . . .

"Cạch!" Gintoki cắn răng khó khăn tiếp được chiêu kiếm này. Rất tốt... Chính là loại khí thế này..."

"Tên đầu quắn khốn khiếp!" Hijikata nghiến răng nghiến lợi gọi Gintoki: "Ta là tới nói em cẩn thận..."

"Cạch!" Gintoki rút kiếm chém trở lại: "Không cần ngươi bận tâm... Ngươi là mẹ ta sao?"

"Khốn khiếp!" Hijikata hung ác đánh trả lại: "Tôi. . . Là. . . Người yêu em!"

Gintoki vốn là muốn tàn nhẫn mà phản kích lại, thế nhưng Hijikata không có cho y thời gian đã vung kiếm bất chấp vọt tới,

"Cạch!" "Cái gì nữ nhân tốt hơn? !"

"Cạch!" "Cái gì Mitsuba rất xinh đẹp? !"

"Cạch!" "Cái gì là cái bóng của người khác? !"

"Cạch!" "Em cái tên đầu quắn ngu ngốc này!"

"Rõ ràng chính là một ông chú MADAO!"

"Rõ ràng chính là tính cách ác liệt đến không chịu nỗi!"

"Tại sao ta lại từ sáng đến tối luôn nghĩ đến em chứ, chết tiệt! !"

"Cạch!"

"Tại sao Mitsuba xuất hiện trước mắt của ta

Tại sao đối với chính mình cũng cảm thấy khinh bỉ

Tại sao muốn Sougo thương tâm

Tại sao muốn gánh vác sự thù hận của Sougo... . . ."

"Không phải là vì muốn đi cùng em sao ? ! Chết tiệt! !"

"Hô, hô, hô..." Hijikata tức giận không có quy luật gì ngổn ngang mà công kích, làm Gintoki ngăn chặn cũng có chút vất vả, chờ lúc hắn ngừng lại hai người đều gấp gáp mà thở khí... Không chịu thua trừng mắt nhìn đối phương...

"Ta chính là có quá khứ như vậy, mới không bỏ xuống được em, tên ngu ngốc này!"

"Chính bởi vì mất đi, cho nên mới muốn quý trọng!"

"Coi như đối với cái chết của Mitsuba cảm thấy hổ thẹn, coi như muốn gánh vác thù hận của Sougo, cũng là vì liều lĩnh muốn nắm chặt em a tên khốn!"

"Hảo hảo mà dùng đầu óc suy nghĩ một chút cho ta cái tên khốn khiếp đầu quắn này!"

"Ngươi... ngươi. . .Nói cái gì. . .Ngớ ngẩn !!!" Lần đầu tiên nghe hắn nói trắng ra như vậy, hai gò má Gintoki đều nóng cả lên... . . .

Xem ra y cuối cùng cũng coi như nghe vào lời của hắn nói, Hijikata đột nhiên cảm thấy thanh tĩnh lại, thở phào nhẹ nhõm, bình yên giơ tay ôm y vào ngực... . . . Sau đó nhìn thấy phía sau y, một đối mắt lạnh lùng nguy hiểm híp lại, trong tay giơ lên thanh kiếm lóe hào quang màu đỏ ngòm... . . .

Gintoki vốn định đẩy Hijikata ra để thoát khỏi cái ôm, không nghĩ tới Hijikata bỗng nhiên xoay người một cái, sau đó Gintoki liền nhìn thấy Takasugi sau lưng bọn họ... . . .

Kiếm từ trong tay của hắn ta thẳng tắp đâm vào lưng Hijikata, từ trước ngực lộ ra một đoạn kiếm, cách Gintoki chỉ có một đoạn nhỏ...

Máu từ khóe miệng Hijikata chảy xuống...

____________________

Kagura (cắn Sukonbu): Gin-san, lại quay lại chỗ này rồi aru.

Gintoki (ngoáy ngoáy mũi): Đừng để ý, đừng để ý.

"Chào, Gintoki, đã lâu không gặp."

Đôi mắt Takasugi hiện ra ánh sáng lạnh lẽo, mặt không cảm xúc rút kiếm từ trong thân thể Hijikata ra, dùng sức vung một cái, tra kiếm vào vỏ.

Hoàng tử Baka: Takasugi-sama thật đẹp trai ~~~ (Hijikata một cước đạp bay hắn, đẹp trai cái đầu người ấy ! ! !)

Một cái lổ to xuất hiện trước ngực Hijikata máu tươi chảy ra ồ ạt, cơ thể Hijikata vô lực ngã xuống... . . .

Sougo (mặc tang phục): Từ đó, Cục phó Sinsengumi Hijikata Toushirou đã từ vã trần đời... (Hijikata: Tên khốn Sougo! Rút kiếm! Cùng ta quyết chiến một trận thắng thua! ! ! ! Sougo rút kiếm đón nhận...)

Hoàng tử Baka: Trận quyết đấu ngày đó, Hijikata Toushirou cùng Okita Sougo đại chiến hai ngày hai đêm, gió nổi mây vần, đất trời vì đó mà biến chuyển, cuối cùng hai người cùng đồng quy vu tận. (Okita cười gằn: Tên Hoàng tử ngu ngốc... . . . Ngươi chưa bị ngược đủ đúng không? ! Diệt ! ! !) Từ đây trở xuống đều là lời bộc bạch của Hoàng tử Baka.

Sakata Gintoki mới vừa cùng người mình yêu tâm ý tương thông thì đã cùng hắn mãi mãi cách xa như trời với đất đã mất đi niềm tin... ... cả những lưu luyến cùng hắn trải qua những quãng thời gian tốt đẹp... . . . (Gintoki ngoáy ngoáy mũi: Ha?)

Shinpachi cùng Kagura . . . Đối với Gintoki đã nản lòng thoái chí. . . Lần lượt rời khỏi Yorozuya... . . . (Shinpachi: Ặc... Hoàng từ Baka... Tại sao ta lại mặc trang phục hòa thượng vậy? Hoàng tử Baka: Thời khắc Shinpachi nản lòng thoái chí, khám phá hồng trần, hiểu rõ cuộc đời ảo huyền, trốn vào cửa Phật, trở thành một đại tăng nhân, pháp hiệu: Vẫn còn tám*)

(*): nguyên văn QT nha, với cả Pachi trong Shinpachi có nghĩa là số 8.

Vào lễ Giáng sinh năm ấy, Gintoki vẫn như ngày thường say khướt khập khiễng trên đường phố Edo... Gió lạnh thổi tung mái tóc xoăn trắng bạc... . . .

Hijikata cùng Sougo chết rồi... Shinsengumi ngày một đi xuống... Edo trở thành thiên hạ của bọn Amanto... . . . (Hijikata: Tất cả đội viên Shinsengumi nghe rõ! Liều mạng của chính mình diệt chết bên Hoàng tử ngu ngốc này cho ta! ! ! Đội viên: Đã rõ !!)

Kagura cùng Shinpachi đi rồi... . . . Yorozuya giải tán... . . . (Kagura: Hoàng tử ngu ngốc, tế bào não ngươi bị úng mới đi giải tán ấy aru!)

Otose bà bà cùng Kathleen cũng đã tuổi già sức yếu... (Otose phun ra một ngụm ngói: Nói cái gì? ! Muốn chết phải không ? ! ! )

Toàn bộ Edo... . . .

Đã không còn nơi để y trở về ... ...

Liền... . . .

Sakata Gintoki... . . . Chết ở cái đêm trước lễ Giáng sinh... Lúc sắp chết... Trong tay còn nắm... . . .

Que diêm cuối cùng... . . . (Hijikata: Tên khốn! Ngươi nghĩ ngươi là Andersen* à ? ! !)

(*) Andersen là nhà văn người Đan Mạch chuyên viết truyện cổ tích cho thiếu nhi. Các tác phẩm cổ tích nổi tiếng nhất của ông như "Cô bé bán diêm" "Nàng tiên cá", "Bộ quần áo mới của hoàng đế", "Chú vịt con xấu xí"...

Cuối cùng... . . . (Hắn [Hoàng tử Baka] hạnh phúc mỉm cười...)

Hoàng từ Hata cùng Takasugi Shinsuke từ đây sống hạnh phúc bên nhau... . . . (Takasugi: Thà chết còn hơn.)

Toàn thể Shinsengumi... Tổ ba người Yorozuya... Otose mang theo Kathleen... . . .

"Tên Hoàng tử ngu ngốc nạp mạng cho cho ta ~~~~"

Takasugi: Từ đó, Takasugi trở thành bá chủ thế giới. (Katsura Kotarou: Ha ha ha, nằm mơ, còn có Katsura Kotarou ta đây và Elizabeth. Hai người rút kiếm đối đầu. . . )

Shimura Tae (mỉm cười): Từ đó, thời đại võ sĩ đặt một dấu chấm tròn kết thúc. Lấy Shimura Tae là tiêu chí thời đại mới oanh oanh liệt liệt mà phát triển ... . . . (Shinpachi phát điên: Tỷ tỷ! ! ! !)

<<So với yêu càng yêu>> Hoàn chính văn .

Đương nhiên kết cục này là lừa người, đây là tác giả lần thứ hai lừa gạt đọc giả, tuy sau đó khiến đọc giả đọc truyện trong hỗn loạn, thế nhưng đùa giỡn như vậy cảm giác thực sự quá mỹ diệu, cảm giác như ở trên thiên đường vậy, tuyệt không thể tả ahahahaha 

____________

Editor: Tác giả nhây thiệt :))) tui tưởng hết rồi, mà edit mấy chương này nhàn thiệt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro