Chương 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Gin-san!" Shinpachi từ bên ngoài kéo mở cửa phòng. "Gin-san dậy đi, không còn sớm nữa, Kagura-chan, Kagura-chan!"

"A Kama-sama ơi, xin người mau đem cái tên bốn mắt này đi nhanh đi, xin ông đó, ta sẽ cho ông ba trăm yên... . . . Gin-san hôm qua uống say... . . ." Gintoki ở trong nệm ôm lấy chăn của mình, kiên trì không chịu mở mắt... . . . Đột nhiên mũi ngửi được mùa hoa thoang thoảng... Mở mắt ra, một đóa hoa hồng xinh đẹp nở rộ ở trước mắt... . . .

Khuôn mặt xán lạn của Shinpachi theo phía sau: "Gin-san, Giáng sinh an lành ^_^"

"A a! ! !" Gintoki rít gào ôm chăn lùi về phía sau

"Shinpachi-kun, ngươi không bị làm sao chứ? Sáng sớm đừng đùa kiểu này, với cả Gin-san không có hứng thú với nam hài nha, không thể tiếp thu ngươi được nha, nên ngươi sớm từ bỏ đi..."

"Ặc, Gin-san..." Mặt Shipachi đen lại, "Nói cho đúng thì đây không phải là em đưa."

"Hả?" Gintoki há to mồm, "Vậy là ai đưa ?"

"Hả, vậy hôm qua anh không thấy trên tivi sao?" Shinpachi càng thêm hắc tuyến...

"Ha ha ha ha" Gintoki gượng cười: "Gin-san đương nhiên có xem, tiểu thư Ketsuno dự báo thời tiết vẫn luôn xinh đẹp ..."

"Hazzz... . . ." Shinpachi không chịu được cái tính này của y mà thở dài, sau đó đem hoa nhét vào trong tay Gintoki: "Ít nói nhảm, nói chung là anh trước tiên nhận lấy nó là được."

Gintoki lăng lăng nhìn hoa trong tay, "Shinpachi-kun, đây rốt cuốc là chuyện gì?"

Shinpachi đi tới cửa phòng Gintoki đột nhiên quay đầu lại thần bí nhìn y mỉm cười: "Trên thế giới này có một loài hoa duy nhất..."

"Đại biểu cho ái tình nha!"

"Kagura cũng muốn hoa đại biểu cho ái tình aru!" Kagura lim dim mắt nhìn Shinpachi, Shinpachi lập tức lôi Kagura qua một bên kề tai nói nhỏ... . . .

"Này, hai tên tiểu quỷ các ngươi như vậy là có ý gì? ! ! Có chuyện gì gạt anh chúng bây à? !  !"

Sau khi ăn xong Kagura nói muốn đi mua Sukonbu liền đi ra ngoài. Sau đó liền cùng Shinpachi thở hồng hộc chạy về, cầm trong tay một bông hoa hồng kiều diễm ướt át, trong miệng không ngừng hô: "Gin-chan Gin-chan, hoa hồng aru!"

"Này này, Kagura-chan thật là lợi hại, Giáng sinh năm nay mode là tặng hoa hồng à? ? Chắc không phải đâu nhỉ, không phải lễ tình nhân mới đưa hoa hồng sao? !" Nói tới lễ tình nhân, trong đầu liền hiện lên thân ảnh của người kia, đôi mắt nghiêm nghị tự cao tự đại, quân phục vừa vặn thân thể... . . . A a a a a a, mình tại sao lại nghĩ đến hắn ? !"

"Gin-chan, hoa hồng aru!" Kagura trực tiếp nhét hoa hồng vào tay Gintoki, còn chắp hai tay sau lưng cho y một nụ cười đắc ý: "Hì hì... Hoa đại biểu cho ái tình aru!"

"Này! Chờ chút, chúng bây không có gì lầm lẫn chứ ? ! Tại sao lại đưa hoa hồng cho anh? ! Trước tiên Gin-san là đàn ông không nói, muốn đưa cũng nên đưa đồ ngọt đi? ! Đây là cái gì? Phương pháp chỉnh người kiểu mới ? ?" Gintoki cau mày lẩm bẩm, nhưng cũng không chán ghét vứt hoa hồng đi... . . .

"Gin-chan cùng với hoa hồng đúng là tuyệt phối aru." Kagura cắn lên ngón tay, ngoẹo cổ nghiên cứu Gintoki. Mái tóc xoăn màu trắng bạc, làn da trắng đến cơ hồ trong suốt, kimono trên người lúc nào cũng lộ vẻ lôi thôi, nhưng màu đỏ tươi của đôi mắt cùng hoa hồng kiều diễm trong tay chiếu rọi lẫn nhau, lại lộ vẻ... Yêu diễm...

"Chính là cái này! Ta vừa nãy cũng mới phát hiện!" Bốn mắt phụ họa, vốn cho rằng Gin-san là một ông chú căn bản không thích hợp với những thứ hoa lãng mạn như này, dù sao ở phố này y lúc nào cũng tỏa ra dáng vẻ nghèo túng sao? Làm sao xứng với hoa hồng, song khi thời điểm Gin-san nhận hoa hắn liền phát hiện hài hòa đến bất ngờ, bất ngờ... Kiều diễm xinh đẹp...

"Này!" Mặt Gintoki có chút đỏ, "Hai đứa tiểu quỷ các ngươi có chừng mực một chút cho ta, sáng sớm mà đi nói những lời mất mặt gì vậy? ! Quá rãnh rỗi thì mau đem Sadaharu đi dạo đi !"

Shinpachi cùng Kagura mang theo Sadaharu ra khỏi nhà, Gintoki lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, đúng thật là, Gin ta thật có chút mất mặt, lại bị hai tên tiểu quỷ nói xinh đẹp? ! Y đưa tay che khuất đi gò má hơi nóng lên, chết tiệt, kiềm chế lại cho ta Sakata Gintoki... Chính vào lúc này chuông cửa vang lên.

"Này này, không phải các ngươi phải mang Sadaharu đi dạo sao, còn nhỏ mà đã lười biếng như vậy lớn lên sẽ. . . " Kéo cửa ra, bên ngoài là Otose bà bà cùng Kathleen... . . ."

"Ầm!" Gintoki gắt gao đóng cửa lại, "A a a, nhà không có người, ai cũng không có hết á, chúng tôi đều ra ngoài du lịch hết rồi..."

"Này! ! Đầu quắn, tên chết tiệt kia! Mở cửa cho ta! !"

"Ta đã nói là không có ai ở nhà mà, mời về cho!"

"Tiểu tử thúi, ta không có đến thu tiền nhà có nghe không??? Mở cửa cho ta! !"

Gintoki run lập cập kéo ra một khe cửa nhỏ, nhìn thấy Otose bà bà không có dự định phá cửa vào mới yên lòng mở cửa ra, gãi gãi cái đầu quắn: "Này bà bà không thu tiền nhà vậy tới làm gì?"

"Ầy!" Otose bà bà từ trong tay áo móc ra một cành hồng: "Cho ngươi, tên ăn không ngồi rồi!"

Gintoki hóa đá tại chỗ, "Hả?"

"Ta đối với bà bà không có hứng thú... . . ." "Phốc" Gintoki bị đánh máu mũi phun mạnh ra ngoài.

"Làm gì vậy, bà bà chết tiệt..." Gintoki bưng lỗ mũi chảy máu mở miệng mắng.

"Ầy, Sakata-san." Kathleen cũng đưa tới một cành hồng "Cầm lấy." Gintoki kinh ngạc mà nhận lấy, Kathleen cùng Otose bà bà lộ ra một nụ cười vạn năm hiếm thấy: "Hoa đại biểu cho ái tình." Nói xong xoay người rời đi.

Bỏ lại Gintoki tay cầm hoa hồng chưa hoàn hồn lại... ...

Đây nhất định là phương pháp chỉnh người kiểu mới, tuyệt đối không sai... "Nhưng mà, tại sao lại là ta? !"

Liền cả một ngày... ...

"Gin-san, hoa đại biểu cho ái tình" __Tae

"Gin-san, hoa đại biểu cho ái tình"__Hasegawa

"Gin-san, hoa đại biểu cho ái tình"__Katsura

"Gin-san, hoa đại biểu cho ái tình"__Elizabeth

__Sakamoto Tatsuma 

__Kyuubei

__Kondou

__Yamazaki

... ... . . .

... ... . . .

Hoàng từ Hata: "Gin-san, hoa đại biểu cho ái tình."

Gintoki chật vật ôm một núi hoa hồng, khó khăn kéo cửa "Các ngươi được rồi đó! Cuối cùng các ngươi muốn thế nào a a a a? ! Ta rất tức giận đấy! ! ! Nhà ta đều bị hoa lấp kín hết rồi! ! Các ngươi muốn dùng hoa hồng dìm chết ta sao? Ta sắp chết đuối rồi đây này! !"

"Cốc cốc cốc" Tiếng gõ cửa vang lên. "Ai vậy? ! ! Gin-san đã chết rồi! ! Chết rồi! ! Tha cho ta đi..."

"Oa a a a a a, thật lợi hại nha Gin-chan, Yorozuya sắp thành nhà hoa hồng rồi aru!" Kagura vui vẻ chạy vào, Shinpachi nhìn hoa hồng chất đống khắp nơi, vẻ mặt cũng có chút kinh diễm: "Gin-san, thật sự rất lợi hại nha, có điều làm sao để đi lại đây a~~~~"

"Đúng vậy đúng vậy~~~" Gintoki cẩn thận vòng qua hoa hồng ngồi xuống ghế sofa, trên ghế sofa cũng chất đầy hoa hồng, Gintoki buồn bực ngán ngẫm đem bọn chúng kéo qua ôm vào trong ngực... . . .

"Gin-chan thật lợi hại, có nhiều tình yêu như vậy aru!" Kagura hăm hở nói.

"Này này, đừng nói như vậy, con nít quỷ các ngươi hiểu được cái gì gọi là tình yêu chứ... . . ." Gintoki hững hờ ngoáy lỗ mũi, nhìn một phòng đều là hoa hồng, bất giác trong lòng lần thứ hai hiện lên thân ảnh người nọ... . . .

... . . . Nhiều tình yêu của nhiều người như vậy... . . .

... ... Chỉ không có của hắn... ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro