Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Cạn ly!" Một đám người trẻ tuổi vây quanh bàn tròn nâng chén ăn mừng. Chủ quán bưng một khay lớn có vài con tôm hùm nhỏ đặt giữa bàn. Bảy tám người ánh mắt tỏa sáng ăn điên cuồng, không biết ai bị bỏng ngao ngao la lên.

Lộ Tân nhìn Lý Dật Sơ trước mặt chỉ có vài mảnh vỏ đậu nành, thè lưỡi hỏi hắn: "Cậu sao không ăn tôm hùm?"

Lý Dật Sơ: "Tớ muốn ăn đồ chiên trước, cả ngày nay vẫn chưa ăn cơm, dạ dày đều xẹp lép."

Tiểu Phương ngồi phía bên phải Lý Dật Sơ cười nói: "Lý ca, anh hôm nay có vẻ rất khẩn trương a? Cơm hộp hồi trưa đều không thấy ăn."

Lý Dật Sơ cười: "Chưa bao giờ ký hợp đồng lớn, anh đương nhiên khẩn trương a."

Lộ Tân ở bên cạnh nhìn hắn, nhấc mi cười, nghĩ đến Thượng Hải là một điều đúng đắn.

Lý Dật Sơ ăn một vài món rồi đi sang khác bàn kính rượu, cùng mọi người hàn huyên vài câu mới trở lại chỗ ngồi của mình ăn.

Cơm no rượu say, mọi người ngươi đỡ ta ta dìu ngươi đứng ven đường bắt xe, Lý Dật Sơ cùng đồng nghiệp nam đem mấy nữ đồng sự đưa vào xe taxi, sau đó mới chặn đầu một chiếc xe rồi tự mình về nhà.

Lý Dật Sơ tựa vào ghế phó lái xe taxi, nheo mắt nhìn ánh đèn hai bên đường, đón gió ban đêm hơi lạnh, khiến hắn vốn có chút say bỗng thanh tỉnh. Bốn năm trước hắn cùng Lộ Tân đi đến Thượng Hải, cùng nhau thuê nhà trong một khu dân cư ở ngoại thành, mùa hè năm ngoái Lộ Tân đã cùng bạn gái chuyển ra ngoài ở chung, Lý Dật Sơ liền trả phòng, thuê một chung cư nhỏ bốn mươi mét vuông tại tiểu khu khác.

Bận rộn tới mức thời gian trôi nhanh như nước chảy, phảng phất như say rượu, bốn năm đã qua, tám năm cũng qua đi.

Thứ hai sáng sớm có hội nghị thường kỳ, Lý Dật Sơ tối hôm qua uống rượu, sáng sớm không cẩn thận ngủ quên, vội vàng bận rộn chạy vội tới công ty, mấy tổ trưởng đang cầm Notebook hướng phòng họp ở tầng năm đi tới. Lý Dật Sơ nhìn thoáng qua đồng hồ, còn hai mươi phút mới tới giờ họp, sao hôm nay mọi người lại tích cực như vậy?

Hắn kéo lại một tổ trưởng đang qua đường hỏi: "Hôm nay tổ chức hội nghị sớm sao?"

Tổ trưởng: "Tuần trước phó tổng có nói qua, hôm nay hội nghị thường kỳ là tổng giám đốc mở, Lý ca, cậu quên?"

Lý Dật Sơ tuần trước vội vàng ký hợp đồng, sớm đem lời phó tổng nói đều quên sạch sẽ, hiện tại nhắc tới mới nhớ đến hội nghị thường kỳ hôm nay có vẻ rất quan trọng. Hắn đi vào văn phòng cầm Notebook cũng hướng phòng họp trên lầu đuổi theo.

Văn phòng của tổng giám đốc Trần An cũng nằm tại tầng năm, vách tường thủy tinh trong suốt ngăn cách âm thanh bên trong. Lý Dật Sơ cầm sổ đi qua trước cửa phòng tổng giám đốc, dư quang liếc vào phía trong văn phòng, Trần An đang nói chuyện với một nam nhân, nam nhân kia quay lưng lại với Lý Dật Sơ, người bị ghế làm việc che hơn phân nửa, nhưng chỉ nhìn thoáng qua cũng khiến tim Lý Dật Sơ đột nhiên kịch liệt nhảy lên, khống chế không được quay đầu qua xem kĩ, khi hắn muốn xem rõ hơn thì đột nhiên Lộ Tân từ bên cạnh kéo hắn hướng về phía phòng họp nói: "Sắp bắt đầu rồi cậu còn đứng như cái cọc gỗ ở đây làm gì?"

Hội nghị thường kỳ tổ chức mỗi tuần là dành cho các tổ trưởng, mọi người đều ngồi xung quanh bàn bầu dục theo đúng vị trí của mình, điều này đã được mọi người xem như quy củ. Lý Dật Sơ bị Lộ Tân ấn đến chỗ ngồi, ngón tay đặt trên Notebook, khẩn trương bất an xao động.

Năm phút sau, Trần An cùng một nam nhân đi vào phòng họp, mỉm cười giới thiệu với mọi người: "Vị này chính là Tổng giám kỹ thuật từ tổng bộ điều đến, Lương Huyên. Mọi người hoan nghênh." Nói xong đi đầu vỗ tay.

Lương Huyên nhìn những người ngồi xung quanh một chút, cười nhạt: "Về sau còn nhờ mọi người chỉ giáo nhiều."

"Mời ngồi." Trần An chỉ chỉ phía bên tay phải mời Lương Huyên ngồi xuống, tiếp tục nói: "Lương tổng giám tại tổng bộ làm việc rất xuất sắc, đã được đào tạo bên nước ngoài, cho nên tổng công ty điều anh ấy đến nơi này để giúp kỹ thuật của chúng ta nâng cao hơn, lát nữa mọi người lần lượt đem các tình trạng công tác hiện tại cùng Lương tổng giám thuyết minh một chút, để anh ấy hiểu rõ hơn về công ty chúng ta trước. Chúng ta ấn theo quy củ cũ, Bộ kế hoạch sản phẩm nói trước? Lý quản lý, cậu tới nói một chút đi."

Lý Dật Sơ ngồi ở phía bên trái Trần An, hồn đã bay tới phương nào, đột nhiên bị Trần An điểm tên, hắn kinh ngạc một chút: "A?"

Trần An cười cười: "Cậu vẫn chưa chuẩn bị, không bằng đem hợp đồng đã kí tuần trước nói cho Lương Huyên nghe một chút?"

Lý Dật Sơ tay chân cứng ngắc mở ra Notebook, khụ một tiếng mới mở miệng: "Dự án cho tháng 7 năm nay đã được duyệt là dự án số 10, mất thời gian hai tháng..."

Lương Huyên đem Notebook mở ra, tháo nắp bút, đem nắp bút gắn vào đuôi bút, cúi đầu bắt đầu ghi chép lại lời Lý Dật Sơ nói.

Tầm mắt Lý Dật Sơ rơi xuống tay phải cầm bút của mình, tư thế cầm bút giống nhau như đúc, cũng đồng dạng đem nắp bút gắn vào đuôi bút.

"Sao em bao giờ cũng làm mất nắp bút thế? Anh đã nói với em rồi, về sau mỗi lần viết, đem nắp bút gắn vào đuôi bút, miễn cho viết xong lại tìm không thấy nắp".

Lúc nói lời này là lúc nào? Hình như vẫn là lớp 12? Không nhớ rõ lắm.

"Lý quản lý?"

Lý Dật Sơ bị đồng sự ngồi bên phải nhỏ giọng kêu một tiếng, hắn mới trố mắt tập trung lấy lại tinh thần, giương mắt lên thấy cả bàn người đều đang nhìn hắn một cách kỳ quái. Lý Dật Sơ một lần nữa xem lại Notebook: "Tôi mới nói tới... ách..."

Thế nhưng nói đến chỗ nào quên mất rồi.

Lý Dật Sơ đang chuẩn bị lướt Notepad một lần nữa nói, Lương Huyên ngồi đối diện bình tĩnh nói: "Cậu nói đến thiết kế ban đầu có tham khảo ở các trang web nước ngoài."

Lý Dật Sơ vội vàng nói: "À đúng, tôi tiếp tục nói, trang web..."

Lắp ba lắp bắp nói xong, đã qua mười phút, Lý Dật Sơ lại vẫn buông mắt xem Notebook. Trần An hỏi Lương Huyên: "Lương tổng giám có cái gì còn không rõ ràng không?"

Lương Huyên: "Không có, tiếp tục đi."

Trần An: "Được, kế tiếp các bộ quản lý còn lại báo cáo đi."

Nhân viên công ty hệ thống mạng đa phần đều là nhân viên trẻ tuổi, nhưng ngồi ở đây toàn là các cấp lãnh đạo quản lý, tuổi cơ bản đều trên 30, Lý Dật Sơ, Lương Huyên cùng hai người ngồi đối diện nhìn có vẻ không hợp tí nào.

Hội nghị giằng co hơn hai giờ, trừ quản lý của Bộ kế hoạch sản phẩm, các ngành khác đều bị Lương Huyên chất vất, ngữ khí tùy ý, biểu tình thản nhiên, nhưng vấn đề hỏi ra lại khiến người ta không thể trả lời. Chỉ qua một cuộc họp, mọi người liền biết chức Tổng giám được điều đến từ tổng bộ không phải là cái hư danh.

Tan họp Lý Dật Sơ cùng đồng sự xuống lầu, văn phòng của hắn nằm ở tầng bốn, toàn bộ Bộ kế hoạch thêm hắn là hai mươi ba người, chiếm cứ hơn hai trăm mét vuông, văn phòng quản lý nằm ở một góc. Lý Dật Sơ tiến vào văn phòng buông xuống cửa chớp, ngăn trở tầm mắt bên ngoài, sau đó ngồi ở sau bàn công tác ngẩn người. Hắn có một loại cảm giác không chân thật, giống như hôm nay hết thảy đều là hắn hoang tưởng, thực ra không có phát sinh.

Chỉ là ý nghĩ thoáng qua trong đầu, hắn liền tự giễu bĩu môi. Ký ức thường hiện lên trước mắt nay lại không thấy đâu, hắn lúc này chỉ có thể nhớ đến bộ dáng Lương Huyên đã thành thục ban nãy, trên mặt không một gợn sóng. Cùng người trong trí nhớ chưa trưởng thành không quá khác biệt, nhưng lại cảm giác khắp nơi đều bất đồng.

Bên ngoài có người gõ cửa, Lý Dật Sơ để người bên ngoài tiến vào, là một tổ trưởng cầm tài liệu đi vào tìm hắn thương lượng, Lý Dật Sơ hồi thần tập trung vào công việc. Sau đó liên tiếp không ngừng có người tiến vào lại đi ra ngoài, hạng mục thứ hai vừa kết thúc, phải làm các bản báo cáo tổng hợp bận đến bù đầu.

Lý Dật Sơ như trước tại văn phòng đợi đến mười giờ mới làm xong công việc, đóng cửa phòng làm việc sau đó đi thang máy xuống garage đến chiếc xe vẫn theo mình từ hồi học xong đại học.

Lúc này bãi đỗ xe trống trơn, liếc nhìn qua, chỉ có hai chiếc xe còn dừng ở kia.

Lý Dật Sơ để xe ở bên trong cùng, hắn mang theo máy tính hướng bên trong đi, đi ngang qua bên cạnh chiếc xe còn lại, đèn xe đột nhiên sáng lên. Tia sáng chói mắt khiến Lý Dật Sơ theo bản năng đưa tay lên che mắt.

Lương Huyên ngồi trên ghế lại trong bóng tối, vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm hắn.

Hai người một trong bóng tối, một ở nơi đèn chiếu sáng, cách cửa sổ xe đối diện nhau im lặng, giống như đã qua rất lâu.

Chỉ là trong quá khứ, Lý Dật Sơ mới là người trong bóng tối, cùng giờ phút này lại tương phản.

Rất lâu sau Lương Huyên xuống xe, đi đến trước mặt Lý Dật Sơ vươn tay: "Đã lâu không gặp."

Lý Dật Sơ cùng hắn bắt tay: "Đã lâu không gặp."

Lương Huyên dựa vào trước xe: "Lâu rồi không gặp vẫn khỏe đi?"

Lý Dật Sơ cười: "Hoàn hảo, anh thì sao?"

Lương Huyên lấy tay nới lỏng caravat, tạm dừng vài phút mới mở miệng nói: "Em thấy thế nào?"

Lý Dật Sơ từ trước vẫn luôn sợ bộ dáng như cười như không của y, hiện tại càng sợ hơn. Hắn nhìn thoáng qua logo xe của Lương Huyên nói: "Thoạt nhìn cũng không tệ lắm."

Lương Huyên: "Không sai, trước đây nghèo rất đáng sợ, đi làm liền dốc sức kiếm tiền."

Lý Dật Sơ có ngốc cũng nghe ra ý tứ trong lời y, quá khứ không muốn nhớ tới lại tràn về, Lý Dật Sơ xoay người hướng xe mình đi qua, hắn không thể ở chỗ này cùng Lương Huyên nói chuyện, một câu đều không thể.

Lương Huyên nhìn bóng dáng hắn, thấy hắn sắp ngồi vào xe mới gọi lại: "Lý Dật Sơ."

Lý Dật Sơ tay dừng bên cửa xe.

"Về sau...hợp tác vui vẻ."

Lý Dật Sơ mở cửa xe ngồi trở lại trong xe, trong nháy mắt hắn có ý nghĩ muốn chạy trốn khỏi Thượng Hải, hắn thừa nhận chính mình vô số lần nghĩ muốn nhìn thấy Lương Huyên một lần, mà khi hắn thật sự nhìn thấy, bản năng lại muốn tránh xa y.

HẾT CHƯƠNG 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro