Không có nội dung, chỉ H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tác giả: @echo1291.lofter

18+ cảnh báo

----------------------------

Trần Đình Hiên cũng không biết làm sao sự tình lại có thể phát triển theo hướng này, giống như củi khô lửa bốc, nam châm trái dấu hút nhau, trước khi cậu kịp phản ứng, thì đã cùng Biện Khánh Hoa quay cuồng một chỗ, miệng dán miệng hôn đến quên cả trời đất.

Biện Khánh Hoa hiện tại đang cấp thiết muốn đưa lưỡi tiến vào khoang miệng Đình Hiên, cạy mở hàm răng, làm sâu hơn nụ hôn, trước sự mất kiên nhẫn của đối phương Đình Hiên đột nhiên có chút tâm tư xấu xa muốn trêu đùa đối phương. Cậu cắn chặt răng, khép hai cánh môi không cho lưỡi Biện Khánh Hoa có cơ hội tiến vào.

Biện Khánh Hoa từ từ hé mắt nhìn người trước mặt lông mi đang run lên nhè nhẹ, cũng không gấp gáp như trước, anh thả chậm tốc độ, một tay ổn định giữ lấy gáy của cậu không cho phép trốn thoát, tay còn lại thuận theo đường cong cơ thể Đình Hiên, trượt dần xuống dưới, cách một tầng quần áo mà vuốt ve phần eo nhạy cảm của cậu. Ở phía trên anh bắt đầu thay đổi thế công kích, biến thành tận lực nhẫn nại mà ngặm cắn, nhẹ nhàng trên môi Đình Hiên hấp duyện, dùng đầu lưỡi tinh tế mà miêu tả hình dáng hai cánh môi của đối phương.

Dưới thế công kích của Biện Khánh Hoa, Đình Hiên cuối cùng cũng bị sự dịu dàng của anh chinh phục, rất nhanh thì buông bỏ phòng bị, mở miệng đón nhận đầu lưỡi của đối phương xâm nhập, càn quét trong khoang miệng mình. Đầu lưỡi cậu vừa ngập ngừng đưa ra ngay lập tức đã bị đầu lưỡi anh câu lấy, lôi kéo dụ dỗ, đưa ra ngoài cùng anh triền miên, sau đó lưỡi anh trượt lại vào vòm miệng cậu, dùng đầu lưỡi tỉ mỉ phác họa hàm trên cùng niêm mạc, thậm chí đến răng cũng không bỏ sót, đều cẩn thận dùng lưỡi quét qua một lần. Nước bọt trong lúc hai môi giao triền không kịp nuốt xuống từ khoang miệng rỉ ra chảy xuôi xuống cằm Đình Hiên.

Biện Khánh Hoa quỳ một gối, đối diện với cậu, dùng tay tách hai cẳng chân Đình Hiên, khiến cho địa phương bí ẩn kia bại lộ ra trước mắt. Với lấy tuýp gel bôi trơn bên cạnh đổ ra lòng bàn tay, còn ân cần mà dùng nhiệt độ tay làm ấm chất gel lành lạnh, đảm bảo không sẽ làm Đình Hiên khó chịu. Xong xuôi mới dùng ngón trỏ từ từ đưa vào khám phá địa phương bí ẩn phía sau. Vừa mới tiến vào một ngón tay, hậu huyệt Đình Hiên đã không chịu được kích thích mà nhẹ nhàng co rút. Biện Khánh Hoa đầu ngón tay cảm nhận được nơi đó đang mấp máy hút lấy ngón tay anh, cố tình đè thấp thanh âm trong cổ họng, cười ghé sát lỗ tai nhạy cảm của Đình Hiên mà trêu trọc "Mới vậy đã chịu không được, đợi đến khi anh tiến vào, em chẳng phải sẽ sướng lên trời", vừa nói vừa bắt đầu động ngón tay, ở bên trong cậu tỉ mỉ khuếch trương từng ngóc ngách.

Đình Hiên đại khái là xấu hổ vì phản ứng vừa rồi của bản thân, dùng răng cắn chặt môi dưới, quyết không để bất kì âm thanh nào phát ra. Nhưng mà Biện Khánh Hoa làm sao có thể để cậu được như nguyện, ngẫu nhiên sẽ xấu xa cong lên ngón tay móc mài nếp uốn trong tràng đạo, đổi lại những âm thanh thở suyễn khó kiềm nén của phát ra từ hầu kết của Đình Hiên. Biện Khánh Hoa phát hiện bản thân vì những tiếng hít thở đứt quãng rất bản năng này của cậu mà bị kích thích đến cực độ, thân dưới càng thêm trướng đau, bản thân anh cũng sắp không nhẫn nại được nữa.

Thời điểm ngón tay thứ ba tiến vào bên trong khuếch trương, anh đồng thời dùng gel bôi trơn xoa lên tính khí của bản thân, trên dưới tuốt lộng, dùng phần đỉnh đầu ma sát lối vào nhỏ hẹp, mượn sự trơn trượt của gel ở trên huyệt khẩu cậu chuyển động vòng tròn, đem chất gel dính nhớp bôi khắp miệng huyệt. Trần Đình Hiên dùng mu bàn tay che miệng, bàn tay còn lại gấp gáp mà bám chặt lấy cánh tay của anh. Biện Khánh Hoa phủ thân lên cơ thể cậu, mặt đối mặt thưởng thức gương mặt Đình Hiên. Đình Hiên có đôi mắt rất đẹp, anh thích ngắm nhìn đôi mắt cậu, thanh thuần mà đẹp đẽ, giống như chứa đựng tất cả những điều mĩ diệu nhất trên thế gian, nhưng hiện tại đôi mắt ấy toàn bộ chỉ có thể dung nạp hình ảnh của anh. Anh khẽ khàng hôn lên đôi mắt ấy "Thả lỏng, nếu không một chút nữa sẽ bị thương".

Trần Đình Hiên muốn áp chế thanh âm, không dám di chuyển bàn tay đang che miệng, anh thấy vậy dịu dàng hôn lên lòng bàn tay cậu, hôn thôi còn chưa thỏa mãn, cuối cùng còn dùng lưỡi ở trên lòng bàn tay Đình Hiên bắt đầu liếm loạn, Đình Hiên chịu không được xúc cảm có dị vật trên lòng bàn tay cậu liếm loạn, chỉ có thể rụt bàn tay đang che miệng lại, tránh thoát đầu lưỡi hư hỏng đang cố tình gây rối trên tay cậu kia.

Biện Khánh Hoa sau khi thành công đạt được mục đích khiến Đình Hiên bỏ bàn tay che miệng ra, chuẩn xác hôn lên khuôn miệng cậu, đem lưỡi tiến vào khám phá, câu lấy lưỡi của đối phương bắt đầu mút mát. Thân dưới từ từ từng chút tiến nhập vào trong thăm dò cơ thể cậu, phần đầu vừa tiến vào đã cảm nhận được sự ấm nóng từ bên trong, Biện Khánh Hoa tay đỡ dưới eo và đùi cậu nhẹ nhàng xoa nắn giúp cậu thả lỏng để dễ dàng tiếp nhận bản thân.

Cuối cùng Biện Khánh Hoa đem bản thân hoàn toàn tiến nhập vào cơ thể đối phương, cẩn thận tinh tế hôn lên khắp khuôn ngực cậu. Trần Đình Hiên có chút chịu không nổi phát ra tiếng hít thở khe khẽ, giống như tiếng ngâm của loài động vật nhỏ.

 Mặc dù nhẫn nại rất khó chịu song anh vẫn ân cần chờ cậu thích ứng mới bắt đầu từ từ chuyển động thân dưới. Tính khí được bao bọc trong sự mềm mại ấm nóng, khoái cảm chạy dọc theo tủy sống đánh thẳng vào đại não, khoái cảm giống như pháo hoa bừng lên trong não hải khiến động tác của anh bắt đầu mất khống chế ngày càng mạnh liệt  chuyển động, phần thân dưới va chạm với mông cậu, âm thanh da thịt va chạm phát ra tiếng bạch bạch. Chỗ liên kết giữa hai người tràn lan dịch thể, bởi vì tốc độ quá nhanh hoặc cũng có thể do khoái cảm kích thích quá lớn, hai tay Đình Hiên bất giác không thể kiểm soát chơi vơi kiếm tìm nơi bám víu. Cuối cùng vẫn là Biện Khánh Hoa ra tay giải cứu cậu, anh đem hai tay Đình Hiên vòng qua cổ bản thân, tay nâng hai chân bị thao đến mức không thể khép lại của cậu ép lên ngực tạo thành tư thế hình chữ M, cả người anh bao phủ trên thân thể cậu càng gia tăng lực độ lẫn tốc độ cắm rút. 

Trần Đình Hiên dưới một tràng đâm rút mãnh liệt chỉ có thể thở dốc chịu đựng khoái cảm đang nhấm chìm lí trí còn sót lại, bất ngờ một cú thúc Trần ĐÌnh Hiên phát ra một tiếng thở mạnh, tuyến tiền liệt bị mạnh mẽ va chạm. Lúc sau mọi cú thúc đều tập trung vào điểm mẫn cảm nơi đó. Đình Hiên dưới một tràng dài cắm rút, eo cũng triệt để bị thao mềm, đuôi mắt phiếm hơi nước, thậm trí mi mắt cũng vì bị thao mà hồng lên, khoái cảm ngập đầu khiến cậu không thể suy nghĩ, Trần Đình Hiên cũng không còn khí lực khép miệng, chỉ có thể thút thít phát ra những tiếng rên rỉ ngọt ngào, khoái cảm chạy dọc toàn thân, đến các đầu ngón chân cũng bị kích thích mà co rút lại.

Liên tục một hồi không ngừng dày vò thân thể Đình Hiên, Biện Khánh Hoa ngược lại cảm thấy chưa đủ đã nghiền, anh dùng tay bắt lấy mông đối phương từ từ nâng cậu dậy, đem hai chân thon dài của cậu càng mở rộng, vòng qua eo của mình, dùng răng trêu đùa vùng da cổ mẫn cảm khẽ ngặm cắn, giống như con thú ăn thịt vờn mồi trước khi chính thức hưởng dụng bữa ăn của nó, nhưng cuối cùng vẫn là không nỡ cắn xuống, chỉ dùng miệng nhẹ nhàng nút lấy, tạo thành một dấu hôn ngân nho nhỏ. Tốt nhất là sáng mai trên người cậu toàn bộ đều là vết tích của anh lưu lại, như vậy cả thế giới đều sẽ biết Trần Đình Hiên thuộc về riêng anh.

Vừa trầm eo xuống bởi vì trọng lực, Trần Đình Hiên cảm tưởng như gậy thịt bên trong thân thể càng vào sâu hơn một chút, quy đầu thô cứng trượt trong tràng đạo. Trần Đình Hiên ôm lấy bụng dưới, tưởng rằng như trong chốc lát bụng cậu cũng phải bị đâm xuyên. Đầu cậu ngục trên vai Biện Khánh Hoa, thân thể thuận theo động tác đưa đẩy của anh mà lắc lư, đại khái là càng cắm càng sâu, cuối cùng Đình Hiên cũng bị bức đến mức nước mắt hàm trong hốc mắt chảy xuống, hòa cùng tầng mồ hôi trên cơ thể hai người, xuôi theo đường cơ ngực trượt xuống dưới, khiến không khí xung quanh lúc này cũng như nhiệt độ cơ thể hai người, càng thêm nóng bỏng.

Nằm trên tấm chăn, cả người đều là dấu vết tình dục. Trần Đình Hiên dưới sự cắm rút kịch liệt, tính khí không ngừng ma sát với cơ bụng của Biện Khánh Hoa, khoái cảm quá mức bản thân có thể tiếp nhận, phần đỉnh dương vật không ngừng rỉ ra tinh dịch, khiến cho cơ bụng Biện Khánh Hoa một tầng mơ hồ. Trần Đình Hiên biết cậu sắp đến cực hạn rồi, tay bắt lấy cái đó của bản thân bắt động chuyển động lên xuống, muốn giúp bản thân giải phóng.

Nhưng bản thân Biện Khánh Hoa có bao nhiêu xấu xa, rõ ràng rất hưởng thụ phía dưới được tràng đạo ấm áp, đang co rút nhịp nhàng bao bọc lấy dương vật mình, sướng sắp thăng thiên, nhưng không muốn buông tha cho đối phương. Anh bắt lấy cái tay đang tuốt lộng của ĐÌnh Hiên, xấu bụng chặn lại động tác của cậu "Đợi anh cùng ra, được chứ?", có phần ích kỉ một chút cũng không nghĩ cho cảm nhận của cậu. Nhưng ĐÌnh Hiên lúc đó nào còn tâm tư suy nghĩ về vấn đề này, khoái cảm tích tụ lại, dục vọng muốn bắn tinh không ngừng kích thích cậu, ý thức lúc mơ lúc tỉnh cho rằng chỉ cần khiến đối phương bắn ra cậu cũng sẽ được giải phóng, vì vậy Đình Hiên bắt đầu co rút nội bích, Biện Khánh Hoa không ngờ rằng Trần Đình Hiên bỗng nhiên lại co rút huyệt khẩu, quy đầu bị bức ép, kích thích khiến Biện Khánh Hoa phát ra một tiếng thở nặng nề, Trần Đình Hiên nhìn thấy cách này có hiệu quả, bắt đầu không ngừng co rút vách tràng, hy vọng đối phương sẽ nhanh một chút bắn ra kết thúc sự dày vò bản thân mình.

Biện Khánh Hoa bị kích thích buộc phải chậm lại nhịp độ, kiềm nén dục vọng muốn bắn tinh, đem Đình Hiên lật úp sấp, như trừng phạt không lưu tình ở trên mông cậu lưu lại vài dấu tay "Kẹp nhẹ chút, dùng lực như vậy, là muốn kẹp hỏng anh sao?". Trần Đình Hiên bên này đã bị thao đến không còn thần trí, trong đầu chỉ có một ý niệm mau mau làm cho bản thân được thoải mái, không ngờ bị mắng rồi. Mặt úp vào gối, cố tình làm cho bản thân bị bí thở, Biện Khánh Hoa thấy buồn cười, cúi xuống đem thứ nhô lên giữa hai chân cậu xoa nắn, một tay nâng mông cậu lên, tư thế khiến eo cậu tạo thành một đường cong xinh đẹp. Anh cúi đầu hôn lên chỗ vừa bị đánh còn lưu lại dấu vết hồng hồng, tay còn lại vòng qua đỡ lấy eo cậu cố định tư thế, tay kia vẫn như cũ vuốt ve vật đang cương cứng kia. Trần Đình Hiên quả nhiên thoải mái mà ngâm khe khẽ, anh tiến lại gần cùng Đình Hiên môi lưỡi giao triền, sau đó tiếp tục đem dương vật cương đau khó chịu tiến vào nơi ấm áp thoải mái kia, một bên vẫn không ngừng động tác an ủi cậu.

Đợi đến lúc cao trào, Đình Hiên hét lên một tiếng bắn ra, bên trong không ngừng thít chặt vì khoái cảm , Biện Khánh Hoa cũng muốn bắn tinh, anh nhanh chóng thối lui, rút ra ngoài giải phóng trên lưng Đình Hiên, anh dùng tay tuốt lộng đem toàn bộ tinh dịch bắn ra hết, sau đó giúp cậu lau sạch chỗ dịch thể của bản thân vừa bắn lên, môi tìm kiếm môi đối phương, môi lưỡi cả hai giao triền phát ra tiếng nước nhóp nhép. Anh ôm cậu vào lòng, chờ đợi dư âm khoái cảm từ cơn triều dục từ từ lắng xuống, Trần Đình Hiên thật sự kiệt sức, ánh mắt phủ một lớp sương mờ khẽ nói với anh đợi một lúc nữa rồi đi tắm, Biện Khánh Hoa vuốt phần sau gáy mềm mại của cậu đáp lời "Ừ, chút bế em đi tắm" thuận tiện lau đi vệt nước mắt còn đọng lại trên gương mặt cậu nhóc.

------------------

mệt ghê mọi người đọc fic người thật này có thấy ngại không chứ tui dịch tui thấy tỗi lỗi vl, lúc đọc raw thì không sao nhg dịch ra nó cứ sai sai, dù tui thích đọc fic người thật lắm, đúng là ngôn ngữ mẹ đẻ thì bao giờ nó cũng có lực sát thương hơn. Cảm thấy hai người hợp fic ngọt hơn, lần sau dịch fic ngọt nhé, hoặc là ngược maybe <3<3<3~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro