Thành thật về cuộc sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Echo1291.lofter

--------------------------------------

Làm nghệ sĩ mà nói luôn có rất nhiều việc thân bất do kỉ, luôn gặp gỡ rất nhiều thể loại người, phải thay đổi rất nhiều bộ mặt. Vì vậy anh luôn cảm thấy rằng là một nghệ sĩ ắt không tránh khỏi khiến cách sống của bản thân trở nên vặn vẹo. Kể cả là khi đi dạo trên phố với bộ dạng võ trang toàn thân cũng vẫn có thể vì người khác tùy tiện giơ lên điện thoại mà trong lòng mạc danh kì diệu trào lên một cỗ sợ hãi. Đối với những câu hỏi lắt léo nửa hỏi nửa thăm dò đầy rẫy như cạm bẫy của nhà báo, cũng phải nửa thật nửa giả mà đối đáp, khiến người ta không dò được sơ hở. Đối với những thứ mình thích cũng phải bày ra hai cái thái độ lấp lửng, ỡm ờ.

May thay sau khi gặp được Đình Hiên, quan điểm sống của anh đã có một chút cải biến.

Biện Khánh Hoa thừa nhận bản thân là một người rất tục, con người mà, ai chẳng yêu cái đẹp, vì vậy khi anh gặp gỡ Trần Đình Hiên không tránh khỏi mà có suy nghĩ muốn nắm cậu trong bàn tay. Đình hiên giống như một kho báu không thể gọi tên, hấp dẫn anh đi tìm tòi khám phá, muốn biết nhiều hơn những mặt của cậu mà anh chưa biết. Sau khi gặp được Đình Hiên, anh phát hiện thứ mình thích nhiều hơn rất nhiều.

Biện Khánh Hoa thích Đình Hiên "câu dẫn" bản thân. Mặc dù đại đa số thời gian đều là những hành động trong vô thức. Đương nhiên cũng có khả năng là chỉ mình anh thấy như vậy. Có những lần Đình Hiên chỉ cần nhướng mày, mắt chớp chớp, thì trong mắt Biện Khánh Hoa cũng được xem là phong tình vạn chủng, tuyệt sắc một cái nam nhân.

Biện Khánh Hoa thích nhìn bộ dáng trầm mê trong dục vọng của Đình Hiên, bởi vì chịu không nổi cường độ cắm rút mà chau lại lông mày, đôi mắt xinh đẹp nhiễm hơi nước, khóe mắt phiếm hồng, cuối cùng bị mạnh mẽ đỉnh lộng mà rơi nước mắt. Mĩ cảnh tuyệt nhất là khi cậu dưới sự đỉnh lộng của anh chịu không nổi mà ngửa đầu, để lộ đường nét xương hàm tinh tế. À phải rồi, còn có âm thanh rên rỉ khiến anh nhiệt huyết sôi sục.

Biện Khánh Hoa thích Trần Đình Hiên động tay động chân với bản thân. Bất kể là động chạm bình thường như ngực, hay ôm bắp tay anh, hay từ đằng sau ôm lấy eo anh, hay là lúc cả hai ở trên giường, Đình Hiên sẽ vuốt ve cơ ngực của bản thân, Biện Khánh Hoa thích cảm giác khi cậu động chạm cơ thể mình, giống như tay cậu đem theo một dòng điện, thuận theo xương sống chạy dọc cơ thể len lỏi vào trái tim, khiến trái tim biến mềm mại.

Biện Khánh Hoa lúc làm tình thích nắm eo Trần Đình Hiên, lúc cậu chịu không nổi có ý định tránh thoát, anh sẽ nắm eo kéo cậu lại cố định trên XX của bản thân, sẽ xấu xa mà gia tăng lực độ cắm rút, bức hỏi Đình Hiên cảm thấy thế này có thoải mái hay không, hoặc là những lúc cậu muốn, sẽ cố tình mà ngừng lại động tác, nhất định kiến đối phương khóc cầu bản thân mới buông tha. Cuối cùng khi mà đối phương bị tình dục chiếm trọn mới hài lòng mà làm theo ý nguyện của cậu. Lúc này Trần Đình Hiên mới thấy Triệu tử trong phim thật có mắt nhìn người, con cáo tóc đỏ này, khống chế dục siêu cường.

Biện Khánh Hoa thích nghe Trần Đình Hiên gọi tên bản thân, cả trong phim hay ngoài phim, chỉ cần là từ miệng cậu phát ra, anh đều thích. Thích nhất đương nhiên vẫn là khi cậu động tình mà kêu tên anh, cuối câu còn đem theo một chút run rẩy, một chút khóc nghẹn, khiến người ta vô hạn thương tiếc, nhưng mà có lúc lại là kích thích đến ham muốn chà đạp tận sâu trong xương cốt anh, khóc thảm chút cũng được.

Biện Khánh Hoa cũng thích bộ dáng Đình Hiên lúc xấu hổ. Khi mà anh nói mấy lời thô tục, sẽ xấu hổ mà nhắm chặt mắt, miệng cũng sẽ mím thành một đường, toàn thân trên dưới đều tản phát hơi thở câu nhân. Cậu sẽ đem tay che miệng, những lúc như vậy chỉ cần bị anh liếm lòng bàn tay, sau đó sẽ vì chịu không nổi mà ngoan ngoan bỏ tay ra. Kiểu này có thể càng thưởng thức được dáng vẻ phấn nộn mà bình thường khó mà thấy được. Những lúc như vậy Biện Khánh Hoa chỉ muốn đem cậu bắt nhốt lại, chỉ một mình anh mới có thể nhìn được bộ dáng này của cậu.

Biện Khánh Hoa thích hai cẳng chân thon dài của cậu, đặc biệt là khi đôi chân ấy vòng qua eo anh. Lúc làm tình, anh thích mở ra đôi chân khép chặt ấy, đem cậu làm thành một tư thế xấu hổ. Gác một chân lên vai bản thân, tư thế này khiến cơ thể cậu càng bị mở đến cực hạn, ĐÌnh Hiên sẽ vì tư thế xấu hổ này mà co rút càng thêm chặt, ma sát lên XX của bản thân. Dựa vào sự dẻo dai của cơ thể cậu, việc này càng thêm thuận lợi tiến hành. Biện Khánh Hoa cũng có thể trong lúc kịch liệt mà cắn mắt cá chân cậu, lưu lại dấu vết mờ nhạt.

Chân ĐÌnh Hiên thật sự có thể mở rất rộng, lúc đó bên dưới lối vào non mềm cũng sẽ triệt để bạo lộ, nhưng Biện Khánh Hoa vẫn cảm thấy chưa đủ, anh thích đem hai cánh mông cậu bẻ ra, xúc cảm trơn mềm nhẵn mịn trên các đầu ngón tay chiếm trọn lấy các giác quan. Sau đó anh sẽ càng thêm dùng lực mà đưa đẩy, gần như muốn đem toàn bộ của bản thân tiến vào địa phương ấm áp đó.

Gặp gỡ Đình Hiên, mặc dù đối với bên ngoài mà nói thì cuộc sống không có quá nhiều thay đổi, nhưng đối với bản thân anh mà nói, thật sự thì đã thành thật hơn rất nhiều.

Sống một cách thành thật, dựa theo ý muốn của bản thân mà làm, giống như việc Biện Khánh Hoa yêu Trần Đình Hiên. Anh thích tất cả mọi thứ của cậu, bất cả là trên giường, hay là trong cuộc sống. Biện Khánh Hoa lấy đó làm lẽ đương nhiên, giống như lúc đói thì phải ăn cơm, yêu em thì không được dối lòng.

---------end------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro