Câu chuyện thứ nhất 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Tôi không phải là những gì xảy ra với tôi,

     Tôi là những gì tôi chọn để trở thành.

                                           _ Carl Jung _

    .....

     Phía sau là những lời như điên loạn của Phương Vũ Kỳ, tôi không đọc được rõ, nhìn chung đều là trách móc anh trai tàn nhẫn với mình. Lật sang trang sau mới thấy dòng chữ nguệch ngoạc của hương Vũ Khả.

     Anh trai: Nếu em không đi, anh sẽ giết em.

     Đọc đến đây, tôi sững sờ hồi lâu, thế nên Phương Vũ Kỳ mới nói là anh trai muốn giết cậu, chuyện đuối nước dưới hồ bơi xảy ra sau đó cũng là Phương Vũ Khả đang đe dọa cậu, cho cậu biết đa nhân cách rất nguy hiểm, bất cứ lúc nào cậu ta cũng có thể làm ra chuyện gì đó với cậu, ép cậu phải đến bệnh viện điều trị.

     Phương Vũ Kỳ nói Tạ Tống Mỹ đã biết đến sự tồn tại của Phương Vũ Khả, còn từng tặng quà cho cậu, nhưng Tạ Tống Mỹ không hề nhắc đến chuyện này với chúng tôi.

     Những trang nhật ký phía sau chỉ có nét chữ của Phương Vũ Kỳ, dù Phương Vũ Kỳ nài nỉ thế nào, Phương Vũ Khả cũng không trò chuyện với cậu nữa.

     Trang nhật ký cuối cùng kết thúc ở ba câu nói, được viết vào tháng trước.

     Ngày 6 tháng 3 năm 2015, trời nắng, sáng.

     Em trai: Phương Vũ Khả, em vẫn còn một câu cuối cuối cùng muốn hỏi anh. Nếu mẹ và em chỉ có thể chọn một người, anh chọn ai?

     Em trai: Là mẹ đúng không, em biết mà.

     Em trai: Kiếp sau, anh đừng làm anh trai em.

     Tôi cầm quyển nhật ký, thẫn thờ trong phòng làm việc rất lâu, Phương Vũ Khả thật sự bằng lòng biến mất vì em trai mình.

     Tôi nhớ lại chàng trai buồn bã đứng bên bụi hoa kia, cậu có thể làm đến mức này ư?

     Nhưng tại sao chứ? Một nhân cách bị phân liệt ra sẽ yêu thương mẹ nhiều đến thế sao? Thậm chó còn sâu đậm hơn cả nhân cách chính? Tạ Tống Mỹ đã làm gì cậu ta chăng?

     Phương Vũ Kỳ có tâm trạng như thế nào khi đến đây, tươi cười an ủi mẹ mình, chuẩn bị đẩy anh trai mình yêu thương nhất vào "chỗ chết".

     Quyển nhật ký này làm lòng tôi ngổn ngang, cứ thấy có vấn đề ở đâu đó, quá nhiều điểm đáng ngờ nhưng không biết bắt đầu từ đâu.

     Gia đình Phương Vũ Kỳ rất chọn vẹn, không ly hôn, tái hôn hay ly thân, thế người bố thì sao? Ở đâu?

     Trong nhật ký có vài chỗ xuất hiện từ "người đó", "người đó" là bố ư?

     Hàn Y Y gửi tin nhắn báo cho tôi biết, trị liệu thôi miên hợp nhất nhân cách là thứ nhất đã kết thúc.

     "Đa nhân cách chắc chắn là thật, Phương Vũ Khả cũng không có động cơ nguy hiểm với Phương Vũ Kỳ, Phương Vũ Khả rất hợp tác với công tác điều trị."

     Tôi đọc tin nhắn, cảm xúc rất khó diễn tả, với Phương Vũ Khả mà nói, bản thân cũng là một sinh mạng độc nhất vô nhị, tại sao cậu lại vì người khác mà từ bỏ chính mình? Phương Vũ Kỳ nói cậu không giao tiếp với ai khác ngoài mình, vậy cậu từng có được những gì trong cuộc đời mình?

     Một sinh mệnh cô độc, u buồn, khép kín, vốn không được quan tâm, cuối cùng cũng có thể đáp lại sự kỳ cọng của bên ngoài, nhưng thứ có thể tạo ra chút giá trị cho thế giới bên ngoài là sự biến mất của cậu.

   ...

     Về sau, Phương Vũ Kỳ đến trị liệu định kỳ, kết quả rất tốt, tôi có rất nhiều chuyện muốn hỏi Phương Vũ Khả, nhưng không thấy cậu ấy xuất hiện lần nào nữa. Quyển nhật ký vẫn ở chỗ tôi, hôm ấy Phương Vũ Kỳ đến hỏi tôi lấy lại, tôi hỏi cậu có thể cho tôi mượn thêm một thời gian không, cậu rất vui vẻ đồng ý.

     Tôi hơi thắc mắc: "Đây chẳng phải khu vườn bí mật của em và anh trai à? Chị giữ thế này không có vấn đề gì chứ?"

     Phương Vũ Kỳ cười nói: "Anh ấy từng nói chuyện với chị, chắc có điều gì đó muốn nói với chị, nếu chị biết anh ấy muốn nói với chị những gì, mong chị hãy cho em biết, anh ấy không muốn gặp em."

     Thế là quyển nhật ký đó nằm trong tay tôi, tôi đọc đi đọc lại từng câu từng chữ, cuối cùng cũng tìm ra chỗ kỳ lạ.

     Em trai: Em từng nói với mẹ muốn học bơi, mẹ nói em đừng mê chơi bời, lúc nhỏ em từng bỏ bê việc học vì bơi lội, sao em không nhớ nhỉ?

     Câu này cho thấy lúc nhỏ Phương Vũ Kỳ có thể đã từng học bơi nhưng cậu không có đoạn ký ức đó, nhưng Phương Vũ Khả lại thích bơi, hơn nữa còn biết bơi thật. Vậy có phải Phương Vũ Kỳ không có ký ức học bơi lúc nhỏ, còn Phương Vũ Khả thì có?

     Nhưng nhân cách chính sao có thể không có ký ức lúc nhỏ? Chỉ có nhân cách phụ mới có thể thiếu ký ức và kỹ năng do xuất hiện muộn hơn.

     Phương Vũ Kỳ là nhân cách chính chắc chắn không sai, thẻ căn cước và thái độ của mẹ cậu đều cho thấy người xuất hiện sớm nhất và thường xuyên nhất trong nhà là Phương Vũ Kỳ. Cả trong những đoạn đối thoại trong nhật ký cũng nói lên điều đó, em trai tồn tại với thân phận nhân cách chính, anh trai không thường xuyên xuất hiện.

     Thế thì vấn đề bắt nguồn từ đâu?

     Đầu óc tôi đầy rối rắm, đánh rơi quyển sổ nhật ký, khi nhặt lên, vô tình lật đến trang lót cuối sổ, trên đó có viết một dòng chữ, nét chữ nguệch ngoạc, dó Phương Vũ Khả viết, chỗ này rất kín đáo, rất khó phát hiện.

     Anh yêu em nhiều hơn em nghĩ, em không bao giờ biết được vì em mà anh đã từ bỏ những gì.

   .....

     Hi mọi người Ngocc đập trai đã quay trở lại rồi đây, vì mình mới thì xong rồi nên mình sẽ đăng truyện trở lại nhé~

__ Chỉ đăng tại Wattpad __

    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro