Chương 3: 1vs4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấy Vân Thời thành công mua được trang bị từ NPC, các người chơi xung quanh đều ngớ người và oán giận, sau đó cũng nhanh chóng phản ứng lại.

Anh Đào Có Vị Gì là người đầu tiên học theo Vân Thời, dùng cách tương tự mua được đao, kênh phát sóng toàn bộ đều comment “666”. Nhận được trang bị mới, trên mặt Anh Đào lộ rõ vui mừng, tiến lại gần Vân Thời, vừa cười hề hề vừa định vỗ vai Vân Thời, miệng còn khen: “Người anh em, thói xấu nha!”

(666: tiếng Trung gần âm với từ quá giỏi,  trâu bò, đỉnh chóp, đỉnh vl,...)

Nào ngờ Vân Thời lùi lại nửa bước, ngay sau đó xoay người rời đi.

Trong lúc bàn tay của Anh Đào đang xấu hổ giơ giữa không trung, liền thấy kênh Đội Ngũ có tin nhắn mới.

[ Vân Đạm Phong Lưu ]: Đi mau!

Sao vậy? Anh Đào nghi hoặc, nhưng cũng nhanh chóng rời khỏi nhà NPC.

Với tốc độ vốn có của dị năng giả hệ Phong, chỉ trong chốc lát, Vân Thời đã đi được một khoảng xa. Anh Đào chạy chậm hai bước mới đuổi kịp, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nhà NPC đã bị một đám người chơi biết được tin tức lũ lượt đến bao vây.

“Người anh em, sao cậu biết uy hiếp NPC sẽ có tác dụng vậy? Cậu cũng chơi bản beta rồi à?” Sau khi đã hoàn toàn khuất xa khỏi nhà của NPC, hai người tiến vào một cánh rừng, Anh Đào không nhịn được hỏi, “Với lại, sao chúng ta phải chạy?”

“Chưa từng chơi,” Vân Thời trang bị loan đao, sau đó tiêu sái giắt ở bên hông, tiếp tục nói, “NPC đó là người thường.”

Người thường? Anh Đào suy nghĩ một chút, bỗng hiểu ra: “Tôi đã bảo mà! Sao lại có NPC ngứa đòn chứ! Hoá ra đây mới là cách chính xác để đối thoại với tên đó?”

Hắn nói xong, lại giải thích cho những người xem vẫn chưa hiểu gì trong kênh phát sóng: “ 'Sinh Tức' hiện giờ vẫn đang trong giai đoạn tận thế. Tên đó là người thường, đối mặt với dị năng giả bọn tôi, mà còn hét giá đòi hai món vật liệu hoàn mỹ, bọn tôi đương nhiên sẽ khó chịu. Đều do trước lúc lên đảo bị trò chơi dắt mũi, đi một bước cũng phải thật cẩn thận. Xem ra, có đôi khi nên lỗ mãng thì vẫn nên lỗ mãng…”

Anh Đào nói xong liền thấy Vân Thời nhìn chằm chằm mình, vội bồi thêm một câu: “Tôi không có ý nói cậu lỗ mãng đâu.”

Vân Thời lắc đầu, ý bảo cậu không để ý việc này, cậu nói: “Cẩn thận người thường là đúng.”

Vừa dứt lời, bọn họ vừa mới rời đi, trong thôn đã truyền đến tiếng súng, đã thế còn là tiếng của mấy loại liên thanh.

Anh Đào kinh ngạc một chút, lúc này mới hoàn toàn hiểu được, kích động nói với người xem trong kênh phát sóng: “Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi! Tên gian thương đó rõ ràng là người thường, lại dám buôn bán như vậy, mà đến giờ vẫn chưa bị người ta đánh chết, là vì trong tay hắn có vũ khí sát thương! Ôi đệt, may mà Phong ca nhắc nhở tôi đi mau, nếu không hiện giờ dám chắc tôi đã thành một cái xác!”

Nói đoạn, Anh Đào liếc nhìn kênh Thế Giới, quả nhiên có rất nhiều người chơi bị bắn chết ở chỗ NPC vũ khí. Đảo Song Tử không thuộc Khu an toàn, người chơi chết ở bên ngoài đều sẽ rớt kinh nghiệm, tốp người dẫn đầu đi tìm NPC vũ khí để làm vũ khí phụ đều là những người đã thành công giết cá mập, nhận được vật liệu, bây giờ chết một phát, Lv. 5 rớt xuống Lv. 4, Lv. 4 rớt xuống Lv. 3.

Kênh Thế Giới đã tràn ngập tiếng mắng chửi.

Anh Đào nuốt nước miếng, nhấn vào xem thử xếp hạng người chơi trong server này. TOP 1 level rõ ràng là [ Vân Đạm Phong Lưu ], TOP 2 chính là Anh Đào.

Muôn vàn câu nói giờ đây hoá thành một câu: “ĐM!”

Kênh phát sóng trực tiếp của Anh Đào, ngay sau khi hai người dùng cách không tầm thường để đạt thành tựu, mức độ chú ý đã lập tức tăng cao, giờ phút này lại càng thêm vô cùng náo nhiệt:

“Nhất thời không phân biệt được rốt cuộc ai mới là ma mới, ai mới là người chơi lâu năm.”

“Cười chết, 'thích nhất dẫn dắt ma mới'!”

“Phong ca này đúng là có chút kỹ năng nha!”

“Quá đỉnh! Lần này trực tiếp lấy luôn TOP 1, TOP 2!”

“Đào Tử ca coi chừng bị NPC với người chơi liên thủ ám toán xử đẹp đó nha!”

Mỗi NPC trong trò chơi này đều có thể cọ độ thiện cảm. Khi cọ đầy giá trị, NPC sẽ đưa cho người chơi một ít khen thưởng, mà khen thưởng cũng rất đặc thù, tựa như kỹ năng. Ví dụ như người bán vũ khí này, nếu cọ đầy độ thiện cảm, thì sẽ có xác suất học được kỹ năng sinh hoạt như chế tạo vũ khí. Người chơi thông thường đều nghĩ hết mọi cách để cọ độ thiện cảm của hắn còn không kịp, thì sao có thể mới gặp đã uy hiếp như Vân Thời. Giờ thì, e là độ thiện cảm của tên NPC đó đối họ đã là số âm rồi.

Số âm cũng có nghĩa là, lần sau NPC đó gặp lại họ, khả năng cao sẽ nâng súng xả đạn ngay.

Đảo Song Tử chỉ có một người bán vũ khí. Tuy bọn họ đã nhận được trang bị, nhưng cũng mất đi cơ hội trao đổi với NPC này. Nếu sau này lại muốn mua đồ ở chỗ người bán vũ khí đó, thì sẽ không có khả năng.

Còn về đám người chơi đó, bọn họ sẽ không cảm thấy bản thân họ học theo kiếm lời là sai, họ chỉ biết đó là lỗi của người khởi xướng. Tuy rằng không phải tất cả mọi người đều sẽ nhàm chán như vậy, nhưng cũng chưa biết chừng sẽ có người lòng dạ hẹp hòi chạy đến kiếm chuyện.

Loại tình huống này cũng không phải không có cách giải quyết, chỉ cần mau chóng tăng cấp thì sẽ không có vấn đề gì. Tăng cấp, sau đó rời khỏi đảo Song Tử đi đến Chủ Thành, ở đó chắc chắn sẽ có nơi bán vũ khí mới. Còn về những người chơi đã bị rớt cấp hiện giờ, trừ phi cấp bậc hoặc trang bị của họ cao hơn nhóm Vân Thời, bằng không nếu tùy tiện tìm đến, thứ đợi họ có thể sẽ là rớt cấp lần nữa.

Anh Đào vẫn luôn chú ý bình luận, thấy fans nhắc nhở, liền nói với Vân Thời: “Cùng nhau đi đánh quái tăng cấp trước không?”

“Không được, tôi đi bán vật liệu một lát rồi sẽ offline.” Vân Thời nhìn quét qua kênh Thế Giới, thấy có không ít người muốn mua vật liệu để làm vũ khí phụ, tăng cấp, đánh quái, làm nhiệm vụ gì đó đều có thể để sau, cậu phải đổi tiền ăn cơm cái đã.

Anh Đào hỏi: “Bán răng cá mập hả? Hay là bán cho tôi đi? Tôi mua về tặng fans.”

Vân Thời gật đầu: “Được.”

Anh Đào Có Vị Gì vẫn luôn không che giấu bản thân đang phát trực tiếp, thân phận game streamer rất rõ ràng. So với việc đi tìm người trên kênh Thế Giới, chi bằng bán cho cậu ta, tiết kiệm được cả sức lực và thời gian. Ở trước mặt các fans, cậu ta không có khả năng làm mấy chuyện như lừa mua vật liệu. Hai người bàn bạc giá cả ổn thoả, nhấn chọn giao dịch.

Anh Đào không nhân lúc Vân Thời không hiểu biết giá thị trường mà chiếm lời. Răng cá mập là vật liệu tốt nhất để làm vũ khí phụ dưới Lv.20, việc tăng cấp trong "Sinh Tức" đặc biệt không dễ dàng, muốn đạt Lv. 20, ít nhất cũng phải mất hai ngày.

Theo tin tức mới nhất trên kênh Thế Giới, người bán vũ khí trên đảo Song Tử tuy không bị người chơi uy hiếp, nhưng cũng đã giảm giá. Gia công một thanh loan đao chỉ thu của người chơi một hàm răng cá mập. Như vậy, ba hàm trong tay Vân Thời sẽ tương đương với một món rưỡi trang bị.

Vì vậy, giá cả đạt được cuối cùng là 18 đồng vàng. Tỷ lệ trao đổi tiền vàng và tinh tệ hiện tại là 1:1, Vân Thời cần tinh tệ, nên Anh Đào cũng giao dịch bằng tinh tệ.

Tiền vừa vào tài khoản, Vân Thời lập tức offline.

Bóng dáng hệ Phong màu xanh nhạt rất nhanh đã biến mất trong rừng, đi gấp như vậy làm Anh Đào kinh ngạc, lẩm bẩm một câu: “Nhanh vậy? Tôi còn chưa thêm bạn bè nữa…”

-

Vân Thời cởi mũ trò chơi xuống, nháy mắt cảm giác suy yếu, mệt mỏi cùng với cơn đau rút, đói cồn cào khó mà bỏ qua trong bụng, càn quét khắp cơ thể. Cậu ngồi dậy, nhìn thoáng qua thời gian, đã qua hai tiếng rưỡi.

Trên thực tế, khi nãy trong lúc cậu đang chơi game, hệ thống trò chơi đã ấm áp nhắc nhở ba lần rằng cậu cần ăn cơm.

Vân Thời nhanh chóng tiêu 10 tinh tệ để mua một túi dịch dinh dưỡng bình thường của thành phố này, trên tinh cầu này. Thời gian đợi giao đến cũng không dài, sau ba phút, một người máy hình vuông khéo léo đã đến.

Nguyên chủ đặt tên cho người máy quản gia trong nhà là Đại Trụ, Đại Trụ thay Vân Thời ký nhận hàng, giúp cậu khui mở đóng gói, đưa dịch dinh dưỡng đến trước mặt Vân Thời.

“Cảm ơn.” Vân Thời cầm lấy dịch dinh dưỡng, nhíu mày nhìn chằm chằm hai giây, ngay sau đó ngửa đầu uống hết.

Dịch dinh dưỡng không có hương vị gì cả, cảm giác dính dính, hoàn toàn không thể nói là ngon. Nhưng cũng may là đã nhanh chóng cảm thấy chắc bụng, dạ dày rỗng tuếch nhiều ngày cuối cùng cũng được trấn an, uống thêm một ngụm nước ấm mà Đại Trụ đưa tới, cả người cũng có chút ấm áp.

Vân Thời thở ra một hơi, cuối cùng cũng sống lại.

Trong tài khoản còn lại 8 tinh tệ, tài khoản game cũng còn 2 vàng, cũng coi như mấp mé đủ tiền mua túi dịch dinh dưỡng tiếp theo, nhưng hiển nhiên là không đủ.

Nghỉ ngơi thêm chốc lát, Vân Thời lại lần nữa tiến vào trò chơi.

Thời điểm online vẫn là cánh rừng trúc ban nãy, tầm mắt còn chưa rõ ràng, Vân Thời đã nghe thấy tiếng người đang đối thoại ở phụ cận.

“Chắc chắn là chỗ này à?”

“Chắc chắn! Vừa nãy tôi thấy tên đó ở trong rừng này!”

“Chắc là chạy vào trong đánh quái rồi, đi!”

Mấy người đó dần dần đi xa, Vân Thời chỉ nghe rõ “vào trong đánh quái”.

Cánh rừng lúc Vân Thời offline cách khu vực của các NPC không xa, nếu theo giả thiết của trò chơi này, thì phụ cận nơi này hẳn cũng sẽ có NPC thường xuyên quét dọn, nếu muốn đánh quái, xác thật phải vào trong rừng sâu.

Không còn phải lúc nào cũng cảm thấy đói khát mãnh liệt, trạng thái của Vân Thời hiện tại còn tốt hơn nhiều so với trước, cậu cũng tiến vào trong rừng sâu.

Thường thì trong các trò chơi, việc tìm NPC nhận nhiệm vụ sẽ nhận được giá trị kinh nghiệm phong phú hơn, nhưng lúc trước Vân Thời đến nơi bán vũ khí có để ý thấy, thời gian buôn bán của người bán vũ khí là đến 6 giờ chiều (thời gian trong game). Trong khoảng thời gian này, Vân Thời tốt nhất không nên xuất hiện trong tầm nhìn của đối phương. Hiện tại, cách thời gian này còn khoảng ba tiếng, cậu hoàn toàn có thể đánh quái trong ba tiếng, sau đó trở lại trong thôn tìm NPC khác để nhận nhiệm vụ.

Bên ngoài cánh rừng không có quái, nhưng có một ít tài nguyên. Người chơi có thể thu hoạch cỏ dại, cành cây khô rụng dưới tán cây, hoặc các loại thảo dược lẩn trong đám cỏ dại. Nhưng cũng như việc không có chỉ dẫn cho người mới, nếu người chơi không chủ động phát hiện, chúng cũng sẽ hoàn toàn không hiện gợi ý thu thập. Nếu xem nhẹ thì chúng cũng chỉ như những vật trang trí phong cảnh bình thường trong cảnh tượng.

Tiền cho bữa cơm tiếp theo đã có, Vân Thời cũng không vội, đến khi có thể nhìn thấy quái, mấy thứ linh tinh mà cậu thu thập được đã chiếm gần một nửa số ô vuông trong trang thứ nhất.

Quái mà Vân Thời thấy là mấy con sói biến dị, hình thể bình thường, cấp bậc cũng bình thường, Lv. 5, HP 280, sói đầu đàn HP 300.

Trong sáu kỹ năng của Vân Thời hiện có, [ Phong Điệp ] buff là chủ yếu, đồng thời sẽ kèm theo khống chế, hiệu ứng thi triển kỹ năng là một đôi cánh trong suốt màu xanh ngọc, mỗi lần vỗ cánh, sẽ khiến kẻ địch trong phạm vi kỹ năng tụ lại, vỗ liên tiếp ba lần, sau ba lần vỗ sẽ phải chờ làm lạnh (cooldown). Kỹ năng này không có sát thương, nhưng có thể dùng để tụ quái lại, nếu dùng thêm kỹ năng tấn công quần thể thì sẽ vô cùng tiện lợi.


Chỉ là, dù sao nhân vật của Vân Thời cũng thiên hướng phụ trợ hơn. Kỹ năng sát thương quần thể của cậu chỉ có mỗi [ Phong Vũ ], còn [ Phong Nhận ], [ Phong Tiễn ] đều là tấn công đơn thể. Nếu muốn trực tiếp kéo đám quái lại, rồi một phát diệt quần thể thì không khả thi cho lắm. Nhưng thật ra cũng có thể tận dụng những kỹ năng có thời gian làm lạnh ngắn để bào máu, cuối cùng tụ quái lại diệt gọn.

Vân Thời thăm dò hoàn cảnh rừng cây, cài tên chuẩn bị công kích, đột nhiên cậu bị đông lạnh. Không đau, nhưng có cảm giác lạnh băng.

Điểm duy nhất trong trò chơi này khác với hiện thực, đó là không có đau đớn. Nghe nói đây cũng là do nhà phát hành cố ý lập trình, để người chơi phân biệt được hiện thực và giả tưởng. Giống như nằm mơ thì sẽ không đau, cũng có nghĩa đó không phải thật.

Vân Thời quay đầu lại, liền thấy bốn người bước ra từ trong rừng phía đối diện. Người cầm đầu là một tên hệ Hỏa, ID là Bạo Liệt Nhiên Ca. Trong đó, có một người mặc quần áo màu xanh băng đang phát ra ánh sáng hồng, hiển nhiên là người này đã khống chế cậu.

“Ha! Cuối cùng cũng tìm được mày! Vừa nãy tên đó đã biến thành hệ Phong đúng không?”

“Đúng vậy! Tôi nhìn thấy rõ ràng!”

“Đồ con hoang, mày kiêu ngạo nữa tao xem!”

Bốn người vừa nói, vừa hô lên tên kỹ năng của mỗi người với Vân Thời.

Vân Thời lộ vẻ nghi hoặc, trò chơi này còn có kiểu tung kỹ năng như này? Nhưng cũng nhờ bọn họ hô tên kỹ năng, lúc kỹ năng của bốn người sắp trúng cậu, hiệu ứng khống chế mà Vân Thời dính phải cũng kết thúc, cậu nhanh chóng lùi ra sau, nhờ có tốc độ của hệ Phong hỗ trợ, cậu thuận lợi rút khỏi phạm vi tấn công của bọn họ.

Cũng không đợi bọn họ phản ứng, cậu trở tay ném một chiêu [ Phong Điệp ], một đôi cánh lớn rung lên, bốn người đang túm tụm một chỗ không hề có phòng bị, đồng thời bị gió thổi va vào nhau, còn chưa đứng vững, cánh lại vỗ lần hai.

Vân Thời giương cung cài tên, bắn thẳng vào tên hệ Băng đã khống chế cậu. Có hiệu ứng cộng thêm sát thương cho sát thương vật lý đi kèm, chỉ với hai kỹ năng tấn công đơn thể và thêm hai mũi tên thường, tên hệ Băng đã hét lên rồi ngã gục. Vân Thời vẫn chưa dừng lại, khi cánh vỗ lần ba, cậu bắn một mũi tên thường vào tên hệ Thủy. Cánh bắt đầu vỗ, hệ Thủy bị tụ lại bên trong không thể đứng vững, thân hình lay động, tay Vân Thời nắm mũi tên lại rất ổn định, vẫn là một mũi tên thường. Sau khi bắn xong lại bồi thêm hai kỹ năng tấn công đơn vừa mới làm lạnh xong, tên hệ Thủy cũng ngã xuống theo đồng bọn.

Hiệu ứng của [ Phong Điệp ] kết thúc, đội bốn người đã liệt mất hai.

Hai người còn lại thay đổi sắc mặt, đồng loạt ném kỹ năng khống chế vào Vân Thời. Kỹ năng trúng, nhưng thân ảnh màu xanh ngọc lại không hề có ảnh hưởng. Hai người lúc này mới nhận ra muộn màng, đối phương đã dùng kỹ năng miễn khống chế.

Một chuỗi tiếng lục lạc như có như không vang lên, rõ ràng là nhân vật tấn công tầm xa, nhưng người chơi hệ Phong này đã vọt đến trước mặt hai người, cùng lúc đó lại ném một chiêu [ Phong Nhận ] vào tên hệ Lôi. Ngay sau đó, cậu nhanh chóng rút loan đao bên hông ra, quét ngang cổ tên hệ Lôi, miểu sát.

“Đệt!” Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, đội bốn người giờ chỉ còn lại tên hệ Hỏa, Bạo Liệt Nhiên Ca.

Nhìn thi thể của đồng bạn, hắn đã ngu người, vừa hoảng sợ vừa tức giận. Trong nháy mắt đến tên kỹ năng cũng không nhớ được, chờ hắn nhớ ra định hô lên, thì đã bị khống chế bởi kỹ năng [ Phong Triền ] mà Vân Thời giữ lại nãy giờ.

Sau đó, Bạo Liệt Nhiên Ca liền trơ mắt nhìn người chơi hệ Phong bình tĩnh trước mặt, dùng loan đao đã quét ngang cổ người anh em của hắn, vung hai nhát vào người hắn. 70 điểm sát thương xuyên thấu, bạo kích sát thương, cộng thêm gia tăng sát thương vật lý.

43 giây, [ Phong Điệp ] hồi lại, đội bốn người, diệt sạch.

Bốn khối thi thể chỉnh tề nằm xếp hàng trên đất. Tử vong thì không thể phát ra âm thanh, nhưng có thể gõ chữ, vì vậy, trên thi thể liền nhảy nhót những từ ngữ có thể biểu đạt tâm lý lúc này của bọn họ:

“…Vcl!”

“Cứu… Chuyện gì xảy ra vậy?”

“Trời má! Trâu bò!”

Bạo Liệt Nhiên Ca không nói chuyện, cũng mặc kệ các đồng đội, trực tiếp sống lại chạy đi.

Vân Thời cùng lượng máu đã mất đi 15 giọt, cúi đầu nhìn ba khối thi thể còn đang xếp hàng trước mặt, nói: “Là các người ra tay trước.”

Người chơi hệ Thủy trong đó tên là [ Ta Cũng Được Làm Từ Nước ] vội nói: “Hiểu lầm thôi đại lão! Đều là hiểu lầm!”

“Đúng, đúng!” Hai người kia cũng phụ họa, sau đó giải thích với Vân Thời.

Người bọn họ muốn tìm là một tên hệ Sương. Cái tên hệ Sương đó có một kỹ năng có thể ngụy trang thành dáng vẻ của người khác trong cảnh tượng. Trước khi Vân Thời xuất hiện, tên hệ Sương đó vừa hay không khéo giả trang thành hệ Phong. Bọn họ thấy Vân Thời, còn tưởng đã tìm được người, phản ứng đầu tiên đương nhiên là khống chế người trước đã. Kết quả trăm triệu không ngờ rằng, là bản thân bọn họ ngủm.

Còn về nguyên nhân gây mâu thuẫn giữa bọn họ, kỳ thật nói ra cũng có chút xấu hổ.

Bọn họ vốn dĩ là đánh quái ở một cánh rừng khác. Bạo Liệt Nhiên Ca dẫn theo một em gái, hình như hắn và em gái đó có quen nhau ở hiện thực, còn muốn theo đuổi người ta, nên biểu hiện lúc đánh quái vô cùng ra sức. Lúc ấy tên hệ Sương đó cũng đang đánh quái trong cùng khu vực. Nhưng Bạo Liệt Nhiên Ca có ra sức thế nào cũng không bằng tên hệ Sương đó một mình đáng quái. Kỹ năng đánh quái, kéo quái của người ta thì thành thạo miễn chê, dẫn tới em gái cứ nhìn hắn mà không nhìn Nhiên Ca.

Mà nguyên nhân làm tăng thêm mâu thuẫn còn là, Nhiên Ca sơ ý kéo tới một gốc cây hoa ăn thịt người, sau đó bị nuốt hơn nửa cái mông, tên hệ Sương không phúc hậu cười ra tiếng, cười một cái, thù liền kết.

“……” Vân Thời câm nín, cũng không đánh giá gì, nhưng thật ra kỹ năng của người chơi hệ Sương đó có chút thú vị.

Chợt cảm thấy điều gì đó, Vân Thời ngẩng đầu, nhìn lên thân cây ở phía trước, liền thấy bên trên có một người mặc quần áo màu xám tối, lịch sự, văn nhã, đeo một cặp kính, mỉm cười vẫy tay với Vân Thời, nói câu “Xin chào”.

Vân Thời híp mắt nhìn hắn, ID Vụ Lí Khán Hoa. Đây là cái tên hệ Sương cười người ta gây thù, liên lụy người qua đường, còn có vẻ như đã đứng khoanh tay mặc kệ ở đằng đó một hồi lâu?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro