2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ sau ngày thành thân của hắn và nàng ta, sự tồn tại của nàng như chưa từng hiện hữu. Người đánh cờ cùng hắn hiện giờ là nàng ta, người nấu ăn cùng hắn hiện giờ là nàng ta, người phê tấu chương cùng hắn hiện giờ cũng là nàng ta.

Nàng cũng biết thân biết phận để tâm đau một mình cắn răng chịu đựng. Nằm trong tẩm cung đêm nào khoé mi cũng ướt đẫm. Có lẽ sai lầm lớn nhất trong cuộc đời này của nàng là giao trái tim mình cho bậc đế vương vô tình như hắn.

Sáng hôm sau, nàng một thân nột mình đi ra Ngự Hoa Viên, đứng ngắm cây hoa Đào đã to lớn. Nhìn cây hoa nàng nhớ về thuở bé. Hắn từng nói nàng chỉ cần một lòng một dã yêu hắn là được nhưng tại sao hắn lại không một lòng một dạ yêu nàng. Đúng là nàng qúa ngu muội rồi, nàng ngay từ đầu không nên tin lời nói của bậc Đế Vương cao cao tại thượng như hắn.

Nước mắt khẽ rơi nhưng hiện giờ ai lau giúp nàng đây. Nàng muốn khóc thật to như lúc nhỏ để được tựa vào lòng hắn để làm nũng, nhưng sao có thể? Vì lòng hắn có nữ nhân khác tựa vào rồi.

Chiều đến, nàng nghe cung nữ trong cung bàn tán là Hoàng Thượng đang hạ lệnh phá bỏ cây hoa Đào bên cạnh hồ của Ngự Hoa Viên, tâm nàng lúc này đã thật sự chết, hắn từng nói cây hoa này là chứng nhân cho tình yêu hắn dành cho nàng nhưng hiện tại hắn lại cho người phá bỏ nó, có phải hắn muốn nói với nàng rằng cây hoa Đào phá bỏ cũng như lời thề năm xưa cũng phá bỏ hay không. Nàng không muốn nghỉ nữa nước mắt cũng không rơi nữa, nhẹ nhàng đắp chăn mà yên giấc.

Tối đó hắn nửa tỉnh nửa say đi đến Chiêu An Cung, đây là lần đầu tiên hắn đến bên nàng kể từ lúc hắn thành thân, hắn mê muội nói với nàng.

"Tiểu Thuần, ta xin lỗi nàng, xin lỗi vì phá bỏ cây hoa Đào mà ta cùng nàng vun trồng, nhưng nàng đừng lo sau này ta sẽ ban cho nàng cây hoa khác được không? Vì Kha Nhi không thích hoa Đào ta chỉ có thể làm vậy."

Hắn đang đùa với nàng ư? Hắn vì sợ Kha Nhi của hắn buồn mà không nể tình xưa phá bỏ cây hoa năm ước thề năm nào, giờ lại còn nói sẽ ban cho nàng hoa khác? Nàng không cần, không cần gì cả nàng chỉ muốn ngủ thôi.

"Mời Hoàng Thượng về cho hôm nay ta mệt, không thể tiếp Hoàng Thượng được xin Hoàng Thượng thứ tội."

Hoàng Thượng? Từ khi nào nàng lại đổi xưng hô với hắn? Hắn đau lòng đưa tay ôm nàng vào lòng như năm nào khẽ dỗ dành.

"Tiểu Thuần, ta vẫn yêu nàng như trước kia, nhưng Đế Vương xưa nay tam thê tứ thiếp là lẽ thường tình đừng vì thế mà giận ta, có được không?"

Nàng nằm yên trong lòng hắn, không cảm thấy ấm áp nữa, cũng không giảy giụa, mọi thứ vẫn như lúc trước hắn ôm nàng nhưng chỉ có trái tim này giờ đây đã hoàn toàn từ chối yêu thương. Đêm đó hắn ở lại tẩm cung của nàng cùng nàng ôn lại chuyện cũ.

...

Tháng sau, trong cung lan truyền Kha Nhi có mang, theo lý mà nói Hoàng Hậu phải ban canh an thai nhằm chúc phúc Long thai cho Phi Tần.

Nhưng là ai? Là ai hại nàng, Kha Nhi sảy thai! Thuốc an thai nàng ban cho Kha Nhi bị Ngự Y chuẩn đoán là có dược phá thai. Hắn nổi trận lôi đình lên, đi qua tẩm cung của nàng trách khứ.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#doanvan