Lúc xoay người rời khỏi , cô liếc mắt nhìn bức tường rong rêu phía sau nhếch khóe miệng cười, nụ cười rất khó nhìn thấy , chỉ kéo một độ cong rất nhỏ nhưng hai người đứng phía sau vẫn có thể nhận ra được .
Thấy thụ cười này , hai người họ thoáng nhìn nhau khẽ rùng mình , sống lưng lạnh toát , cả hai nhìn nhau , trong đầu cùng nhau nhảy ra suy nghĩ " sắp có kẻ gặp phải tai họa " , mà cái tai họa này đã vượt xa suy nghĩ của bọn họ - diệt tộc .
Sở gia – trong thư phòng
Cốc , cốc , cốc
" Vào đi " Trong thư phòng vọng ra tiếng nói hữu lực
Sở Lực cung kính đi vào bẩm báo " Lão thái gia , thuộc hạ đã đưa Nhị tiểu thư trở về , hiện giờ cô ấy đang ở trong phòng cho người hầu xử lí vết thương "
Nghe vậy , Sở Khôi Nam đang chăm chú vẽ thư pháp ngừng bút ngẩn đầu dậy nhìn Sở Lực . Lão giả mặc bộ đồ trung sơn màu xám , mái tóc đã bạc trắng , gương mặt già mua cũng đã đầy nếp nhăn . Tuy nhiên , ánh mắt có thần, sắc bén lại đầy uy nghiêm , do là người luyện võ nên tinh thần rất phấn chấn , đi đứng nhanh nhẹn , không hề tỏ ra tuổi đã cao .
" Nó thật sự không biết võ công ? "
Sở Lực gật đầu , bẩm báo với vẻ mặt đầy cung kính : " Bẩm lão thái gia , phải . Tôi đã cho người thâm dò nhị tiểu thư rất nhiều lần , hôm nay ngoài đường còn bị Phương gia đại tiểu thư sỉ nhục nhưng cô ấy không hề phản kháng " .
" Thí Thiên Môn bên kia nói thế nào ? "
" Bẩm lão gia , thủ vệ bên họ chuyển lời chủ thượng không có ý kiến gì hết "
" Được rồi , ra ngoài đi , bảo trong nhà trên dưới đối xử với nó tốt một chút , để nó tình nguyện thay chị nó gả đến Thí Thiên Môn , dù gì cũng là nhà chúng ta nợ nó " . Sở Khôi Nam nói xong thở dài một hơi , phẩy tay bảo Sở Lực lui xuống .
Anh tuân mệnh lui xuống , trong lòng thầm nhủ " Sinh ra trong gia đình giàu có nhưng lại bị người nhà tính kế như thế , không biết may mắn hay là bất hạnh ? Haizz , người giàu có nổi khổ của người giàu ".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro