chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 4

.. 3 tuần trước sn Ánh..

                                .. Tớ khẽ ngước nhìn cậu.

                                Cậu vẫn cười rất tươi..

                                .. Hay là nắng đang cười..?

Sáng thứ hai đối w N khá mệt mỏi, cô bị cảm vì thời tiết thay đổi bất thường. Sáng này vẫn còn mưa phùn nhẹ, trời k còn quang đãng như mấy tuần trước.

N ngồi rầu rĩ bên cửa sổ nhìn mưa rơi, k biết h S đến lớp có mắc mưa k nữa..?

_Nguyệt. Mẹ mang cho con ít cháo hành này. Ăn cho khỏe mà còn đi học nữa. Thuốc mẹ để trên bàn, ăn xong nhớ uống đấy. Bố w mẹ phải đi làm rồi, có chuyện j thì con nhớ gọi đt đấy. Nghe chưa?

Mẹ N dặn dò kĩ đến nổi N cảm động muốn rớt nc mắt.

_Vâng. Kon biết rồi. Bố mẹ đi đi. Con ổn mà.-N cười hiền cho mẹ an lòng.

Cố ăn xong bát cháo, cô lại ra ngồi bên cửa sổ, mưa vẫn rơi, k biết khi nào dừng, đám hoa giấy trước nhà rụng tơi tả..nhìn thấy thương.. Suy nghĩ vẩn vơ, N thiếp đi lúc nào k biết..

_Này..!! Heo ngủ, sao k lên giường mà ngồi ngay cửa sổ ngủ thế hả..? Có nghe kkkk????

Nguyệt giật mình thức dậy, cô dụi mắt nhìn xuống cửa nhà. Thấp thoáng sau dàn hoa giấy là Sơn đang hét ầm ĩ cả lên.

N lật đật chạy xuống mở cửa, thắc mắc k biết S hét dc bao lâu rồi.. Hàng xóm mà nge thì xấu hổ chết đi dc..TT

_Dậy rồi ah. Cứ tưởng còn ngủ chứ?-S cười, điêu j đâu…

_Cậu hét ầm lên thế thì ma nào ngủ dc. K gọi dt cho t dc ah. Rõ hâm-N nhăn mặt cười

_T gọi cả chục cuốc có thấy c nghe máy đâu. Thế chẳng giống heo ngủ là j..

_Hừm.. Đừng tưởng t bệnh là k đánh dc c đâu đấy. Sao k về đi mà la cà qua đây làm j. –K cãi dc, N bực bội vặn lại S.

_Dẫn c đi dạo cho khỏe. Nắng lên rồi, k thấy sao.-S đưa tay lên như để hứng nắng, c mỉm cười nhìn N.

N ngước đầu lên.. Ừ nhỉ.. Nắng lên rồi. Mưa đã tan từ lúc nào k hay..

_Cậu có đi k nào.-S cười tươi

_Uhm. Đi chứ.^^.

Ngồi sau xe S.. N thấy yên bình lạ.. Sao hôm này nắng ấm thế. Cảm giác mệt mỏi trong cô cũng tan mất rồi. Làn gió thổi nhẹ qua tóc N, cô nhìn vào đôi vai S.. Rộng, dài.. Có phải là 1 chỗ dựa dành cho…

_Cậu cầm lấy này-S cầm 1 ly cà phê đưa ra đằng sau cho N.

_Cậu làm ak-N thắc mắc hỏi.

_K. Tớ mua. Chứ thật t chả biết pha đâu. C uống cho ấm người, mau khỏi bệnh để còn làm quân sư cho t nữa chứ..!

N tròn mắt nhìn ly cà phê, rồi tự nhiên mỉm cười, cô uống 1 ngậm.. Cà phê sữa mua mà, có phải pha đâu sao mà ngon thế nhỉ..?

………

                 …….  Nhẹ nhàng cười

                 Nắng lướt qua môi hồng..

                  ..Có phải chăng tớ đã..

………

_ T có hai vé xem lorax thứ 7 tuần này. Cậu nghĩ t có nên mời Ánh đi không?-

_Cậu nên lại nói thẳng, đừng úp mở. Thử coi nào. Ánh đang ngồi đọc sách dưới gốc cây phượng kia. Đi đi.. Đứng đây làm j. Nhớ về báo tin t biết đấy.-N giục S đi vì thấy c cứ đứng 1 chỗ mãi. Đúng là nc w ng mình thích căng thẳng đến thế ah..?

Ngồi ở hàng ghế đá gần căn tin Nguyệt nhìn S đang lại gần Ánh. Cậu lúng ta lúng túng đến nỗi vấp cục đá suýt té, làm N bật cười to.

Ánh ngước lên nhìn S đang đi tới.

_Có chuyện j vậy S ?

_ah. S có hai vé xem lorax, thứ 7 tuần này. Không biết liệu Ánh rảnh k.?

_Uhm. Tớ rảnh, t sẽ gửi địa chỉ cho. Cậu qua đón t nhé.-Ánh cười tươi, đồng ý nhanh đến nổi S cũng bất ngờ.

_Thật ah.. Thế cậu gửi cho t sau nhé.-S cười tươi hạnh phúc, k ngờ lại thành công đến thế.

.

_Ánh đồng ý rồi ah.-N ngạc nhiên, vì sự thật, trc h N chưa thấy Ánh đồng ý đi chơi w ai khi mới quen dc mấy tuần cả.

_Uhm. T cũng k ngờ, nhưng thế thì thật may quá nhỉ. Ôiiiiii.:X..!!!!

Thấy S cứ cười mãi, N cũng vui lây.

_Hôm ấy t nên mặc j đi chơi w Ánh nhỉ ?

_Tớ nghĩ cậu cứ là chính cậu đi. Đừng quá ngại ngùng hay tỏ ra hào hiệp j cả. Cứ đúng như bản chất hay cười của cậu ấy.-N đẩy đẩy vai S, vừa cười vừa nói.

_Ý cậu bảo t hay cười giống ngốc chứ j..?

_Ấy.. Ai dám nói vậy đâu. Thôi,reng rồi, vào lớp thôi. Đừng có đứng đó mà cười mãi khéo ng ta tưởng hâm đấy.

N cười khúc khích nhìn S.. S chỉ còn biết lắc đầu trc cô bạn lí lắc của mình.^^!

….

Một chiều thứ 7 buồn chán, N mở “lap” lên nghe những bản nhạc quen thuộc. Đối w N, âm nhạc là 1 điều quan trọng trong cuộc sống của cô. Có lẽ, thiếu âm nhạc và tiếng hát cô sẽ k sống dc mất.

“ Thế là sắp hết 1 tuần. Tẻ nhạt quá”-N thở dài, ngoài kìa dàn hoa giấy khẽ lay động trong gió..

“ Bính Bong..!!”

Tiếng chuông cửa vang lên, N ngó đầu qua cửa sổ phòng, thấy S đang đứng vãy tay, cười tươi rói. Cô ngạc nhiên, lật đật xuống mở cửa.

_Mấy h phim chiếu mà h này chưa đi còn tới đây làm j ? -N nhăn mặt hỏi S 1 cách khó hiểu.

_6h lận, tới để xin lời chúc may mắn từ quân sư tình yêu của t chứ.- S cười khì

_Cậu rõ hâm.-N thở dài, nhìn S cười.

_Hôm nay trông tớ dc chứ ? Đủ để làm Ánh “đổ” rụp không. ? :D:D – Vừa nói, S vừa vuốt tóc và “đá lông nheo” (Gớm k cơ chứ :D)

_Thôi đi ông tướng. Mơ nó vừa –N đánh vào vai S 1 cái, cậu thật đủ kiểu pha trò khiến cô phì cười.

_Thôi t đi đây. Ah, quên. Cho cậu này, nãy có đi ngang tiệm Đức Phát. Nên ghé vào mua cho cậu. Ăn ngon nhé. Tớ đi đây.

S đưa N một bịch bánh, N chưa kịp cảm ơn. S đã vẫy tay đi mất, còn k quên ngoái đầu lại cười rõ tươi+đá lông nheo w cô.

“Bánh Su, sao cậu ấy biết mình thik bánh su nhỉ, còn vị chocolate nữa..”-N cười thầm, chúc chuyến đi chơi của cậu sẽ thật vui. Nhưng dường như nụ cười ấy k dc trọn vẹn..

……

          … Một cô gái nhỏ

               Đứng dưới dàn hoa giấy..

          … Nhìn theo bóng ai ...

               Với nụ cười trọn vẹn..?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro