1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Em ước gì đôi mình được một lần khiêu vũ trong một nơi khang trang lộng lẫy, với những tiếng va chạm của ly sâm-panh, tiếng cười, tiếng giày cao gót đều đều dậm xuống sàn. Với những ánh sáng hoa lệ từ chiếc đèn chùm trên đầu, phản chiếu xuống chiếc cúc vàng đính trên ngực anh. Những ô cửa sổ xa hoa to lớn, cách bờ vai anh che đi một nửa tầm nhìn của em, những đường khâu được may một cách gọn gẽ. Mọi thứ làm em say trong tiếng đàn.

2.

Bầu trời đêm tĩnh lặng, ôm lấy những vì sao tinh tú. Ánh trăng vàng ngả xuống chiếc cầu bắc ngang hai bờ. Gió khẽ đưa những tán cây đến gần nhau hơn. Và mặt nước như muốn chạm đến ông trăng - tình yêu của đời nó. Giá mà có phép màu khiến cho nước được ôm trọn lấy trăng, như cách em cố gắng đến gần anh hơn một chút.

3.

Em có một bức tranh tuyệt đẹp hoạ trong đầu. Một bức tranh không có vết cắt. Một bức tranh trải dài vô tận đến khi trái tim em ngừng đập. Bức tranh về hoa tu-líp nở, về lá thư tình không kịp đưa tận tay, và về một giây phút lỡ nhịp khi mắt em va phải người. Và biết đâu, một nụ cười mỉm mà em chẳng kịp nhìn thấy.

4.

Người ta nói có bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông trải dài tuần tự suốt 365 ngày. Nhưng bốn mùa của em thì nháo nhác hỗn loạn biết bao. Em chẳng nhớ được gì nhiều ngoài gặp anh ngày Đông lạnh, tạm biệt anh ngày Xuân đến, và chờ anh qua suốt mùa Hè nắng tràn xuống đường. Còn mùa Thu là mùa của sự dang dở. Chờ đợi, từ bỏ, rồi lại chờ đợi. Nắng vẫn đổ xuống đường, hoa vẫn nở bên trời Anh cổ kính. Nhưng lòng em đã sớm đón Đông rồi. Chỉ là chưa biết mùa Đông năm nay liệu có lạnh hay ấm hơn mùa Đông năm trước hay không.

5.

Đời người lạ lắm. Em mới đôi mươi còn chưa hiểu nhiều chuyện. Và chẳng có gì nhiều ngoài những ước mơ và hoài bão. Thế giới ngoài kia loạn lạc, em ở đây lặng lẽ sống. Đôi khi em đan lát, lúc thì lại làm thơ, chỉ thiếu đi một tiếng đàn cho em thoả thích ngâm mình vào những giai điệu ấm áp. 20 là một con số rất trẻ để nói về cuộc đời. Là khởi điểm của những ước mơ và hoài bão. Của những lần vấp ngã rồi đứng dậy. Hay như năm tháng tuổi trẻ là một cụm từ trừu tượng đắt giá để chỉ những cung bậc cảm xúc bùng nổ của cuộc đời.

6.

Mong cho anh ở đó cũng tìm được những niềm vui cho riêng mình.

Nước sông mãi chẳng cạn

Gió thổi mãi chẳng ngừng

Tình ta khi nào bừng,

Cháy hừng hực mùa hạ

Kỳ lạ thắp sáng đông

Mênh mông mãi chẳng hết.


__________________

Đôi lời tác giả:

Tớ trích 1 khổ trong truyện "Write for my muse" chương 2 của tớ viết năm 16 tuổi vì cảm thấy phù hợp để đưa vào chương truyện này.

2 câu thơ đầu chỉ những sự việc lặp đi lặp lại mỗi ngày, là những lẽ đương nhiên của cuộc đời. 4 câu sau nối tiếp 2 câu trước, thể hiện mong muốn yêu và được yêu, như là một lẽ đương nhiên của cuộc đời. Sau đó, việc yêu như thế nào được cụ thể hoá bằng những mùa trong năm, mùa hạ nắng nóng và mùa đông hiu quạnh. Tình yêu của đôi trẻ đầy nhiệt huyết như lửa, làm bừng mùa hạ, đến mức thắp sáng cả một mùa đông lạnh lẽo đến khó tin. Và dòng cuối cùng mang đầy hy vọng cũng như sự ngây thơ của tình yêu thuở ban đầu, mong muốn rằng cuộc tình đẹp này sẽ chẳng bao giờ tàn.

30/07/2024.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro