Chuyện gì đã xảy ra với anh vậy?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Hôm ấy là một ngày đông lạnh giá, tuyết bao trùng lên gương mặt xinh xắn của tiền bối. Mùa đông năm nay cũng đến sớm quá rồi, anh có vẻ vẫn chưa chuẩn bị cho cái giá lạnh sắp tới,  đôi mắt anh đang đỏ dần và làn khói anh thổi ra sao thật nặng nề. Có vẻ anh đã gặp chuyện gì đó không vui.
   Tôi- hậu bối của anh ấy. Chắc cũng phải mười mươi năm rồi tôi mới nhìn thấy gương mặt của anh ấy, gương mặt mà tôi của người tôi cho là cả thế giới. Ông trời đã chia cách chúng tôi và hôm nay một lần nữa chúng tôi lại được gặp lại nhau. Mọi thứ diễn ra như được sắp đặt sẵn...
  - Là Haru có phải không nhỉ?
Lời nói của anh khi anh nhận ra tôi đã khiến con tim này như bị chết đứng. Cơ thể và giọng nói tôi đã thay đổi rất nhiều, nó không còn là dáng vóc của một cậu bé nhỏ xíu nữa và giọng nói cũng chẳng thanh thoát như ngày xưa. Ấy vậy anh vẫn nhận ra tôi.
   - Vâng là em đây ạ. Haru đây.
  - Cũng lâu rồi chúng ta không gặp nhỉ ?
   - Vâng.
Tôi chẳng nhớ tôi đã nói gì với anh ấy ngày hôm đó. Nhưng tôi nhớ rằng hôm ấy anh đã dẫn tôi đi ăn, kể cho tôi thật nhiều thứ mà anh cảm thấy phiền lòng vì cái cuộc sống tẻ nhạt này. Đó cũng là lần đầu tiên tôi và anh trò chuyện như hai người đàn ông thực thụ. Nhưng rồi sáng ngày hôm sau, tôi lại chẳng thấy anh đâu, số điện thoại cũng chẳng bắt máy. Và hiện tại, tôi vẫn đang tìm anh ấy. Anh đến rồi đi như cơn gió vậy. Thật khiến người ta cảm thấy luyện tiếc.... Tự hỏi anh đã đi đâu và đang làm gì. Thật lòng tôi càng ngày càng muốn có anh, nhưng có lẽ anh sẽ giận nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro