Khởi đầu của tình yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bây giờ tôi có tìm cũng chẳng làm được điều gì, vì anh là người dễ đến dễ đi, thà rằng để anh tự xuất hiện thì hơn. Có lẽ tôi đã nghĩ đúng.
Ngày hôm nay, tôi nghe từ một bà dì lớn tuổi nói anh đã li hôn từ hai tháng trước rồi. Tôi vừa buồn vừa vui, liệu tôi có phải người dị hợm? Trời ạ! Bây giờ tôi lại nhớ anh ấy rồi. Phải làm sao đây. Bất ngờ thay, chính cái lúc tôi còn đang than thở, vị tiền bối với màu tóc đen nhánh ấy lướt qua tôi, chỉ chớp thoáng một cái rồi lại biến mất, chỉ có một chút mà thôi...
Tôi hớt hải chạy theo, cuối cùng tôi cũng có thể nắm lấy tay anh. Gương mặt của tiền bối chẳng còn điềm tĩnh, nhẹ nhàng như hôm ấy nữa, thay vào đó là những dòng nước mắt li ti, rơi hoài không hết. Tôi dắt tay anh ấy vào công viên gần nhất, anh vẫn khóc như thế.
- Có chuyện gì xảy ra với anh vậy?
- C..^#*!$%^.....
- Từ từ đã anh nín khóc đi đã, em chẳng nghe anh nói gì cả.
Tôi đưa anh cái khăn nhỏ, lúc này anh mới đỡ khóc hơn, tôi chưa từng thấy vẻ mặt yếu đuối này của anh.
- Thật ra thì dạo gần đây nhà anh có chút chuyện... Em muốn nghe à?
- Em vẫn đang nghe đây ạ.
- Mẹ anh... Bà ấy đã ham mê vào con đường cờ bạc, gia đình anh đang đối mặt với bờ vực khủng hoảng. Bố anh cũng đã qua đời được hai ngày... Anh chẳng biết mình nên đi đâu nữa!
Anh lại cuối mặt xuống, nhưng không khóc như đang muốn tôi không thấy được dáng vẻ của mình lúc này. Tôi rất thích anh, nhưng tôi có thể làm gì nhỉ? Chợt tôi nghĩ ra một ý tưởng.
- Anh có muốn làm quản gia nhà em không ạ. Anh có thể làm bạn với em nữa. Thời gian qua em đã rất buồn đấy ạ.
Tôi đi đến lấy tay giữ đầu anh và thì thầm vào tai anh, vì tôi ngại. ミ⁠●⁠﹏⁠☉⁠ミ

Anh đứng phắt dậy, làm vẻ mặt bất ngờ, nhưng anh biết hoàn cảnh nhà tôi thế nào nên anh cũng chỉ nói với tôi cho anh chút thời gian. Và buổi chiều của chúng tôi kết thúc tại đó.
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro