Chapter 1052. Ta cũng từng là một tên điên đấy. (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 1052. Ta cũng từng là một tên điên đấy. (7)
"Cản lạiiiiiii!"
Lũ Chấp Pháp Sứ Giả đã suy nghĩ và đắn đo vô số lần. Trung Nguyên - là một đại địch (大敵) với quân số mà bọn hắn không thể so sánh. Và làm thế nào để đối phó và tiêu diệt bọn chúng là câu hỏi mà bọn hắn đã không ngừng khổ não. Nhưng ngay bây giờ, ngay tại lúc này, bọn hắn đang phải đối mặt với một tình huống mà bản thân chưa từng nghĩ đến.
Nhân sĩ Trung Nguyên với số lượng còn ít hơn bọn hắn ngược lại đang xuyên thủng hàng ngũ Ma Giáo. Đó là một việc không thể nào có thể tượng tưởng nổi đối với những kẻ đã cống hiến tất cả cho sự tồn tại thần thánh (神聖) mang tên Thiên Ma. Vì vậy mà bọn hắn đã không thể ứng phó ngay lập tức. Bởi vì việc làm thế nào để xử lý cường địch thiểu số là một lĩnh vực mà bọn hắn chưa từng biết đến.
Yaaaaaa!
Thanh kiếm của Thanh Minh vung lên tựa sấm sét đã nghiền nát lũ giáo đồ Ma Giáo lao đến trong chốc lát. Đó là một kiếm

kích độc ác và dứt khoát đến mức không thể tin được rằng đó là đòn tấn công được xuất phát từ đầu ngón tay của một đạo sĩ. Tất cả mọi thứ đều đồng đẳng khi đứng trước kiếm kích đó.
Khi nhìn thấy cơ thể đồng bọn bị xé toạc ngay trước mắt thì cho dù có là kẻ có lòng dạ sắt đá đi chăng nữa cũng sẽ co rúm lại. Vậy nhưng lũ giáo đồ Ma Giáo lúc này lại bình tĩnh đến lạ như để chứng minh vì sao bọn hắn lại được gọi là Ma Giáo.
"Yaaaaaaa!"
Tên giáo đồ Ma Giáo ở phía sau hất tung cơ thể đã bị nghiền nát của tên đồng bọn ra bằng cả hai chân rồi lao về phía Thanh Minh. Bàn tay nhuộm ma khí đen kịt của hắn ta hướng thẳng vào khuôn mặt của Thanh Minh. Vậy nhưng ngay lúc đó.
Kenggg!
Cùng với âm thanh kim loạt sắc bén vang lên, bàn tay của tên giáo đồ Ma Giáo bị chặn lại bởi một thứ gì đó. Trường Nhất Tiếu - kẻ đã chặn lại Ma Trảo (魔爪) của tên giáo đồ Ma Giáo bằng chính chiếc nhẫn đeo trên tay đang liên tục tung chưởng.
Bụp!
Và rồi đầu của tên giáo đồ Ma Giáo vỡ vụn ra. Máu và não rải rác khắp mọi nơi.

"Thứ vô lễ"
Hai mắt Trường Nhất Tiếu tăm tối. Ngay sau đó, ánh nhìn của hắn di chuyển hướng về phía tửu lâu trên cao phía bên kia lũ giáo đồ Ma Giáo đang bao vây bọn hắn.
Ngay lúc ấy, Nam Cung Độ Huy và Tuệ Nhiên lướt qua hắn ta lao về phía trước. Trường Nhất Tiếu cười khúc khích.
"Không ngờ lại có ngày bổn quân được Thiếu Lâm và Nam Cung Thế Gia hộ tống thế này. Quý hóa quá"
"Bây giờ không phải lúc bông đùa đâu. Mau đánh đi!" "Nghe những lời này cũng thật là quý hóa!"
Trường Nhất Tiếu lắc đầu.
'Điên mất thôi'
Bây giờ bọn hắn đã đột phá qua được một nửa số giáo đồ Ma Giáo. Nhưng đồng nghĩa với việc đó là bọn hắn đang ở ngay giữa hàng ngũ quân địch. Nhìn thì có vẻ như mọi chuyện đang rất suôn sẻ....Nhưng nếu như bọn hắn ngừng bước chân dù chỉ một chút thì sao đây?
'Tứ phương tám hướng sẽ lao vào tấn công'
Vậy thì việc này sẽ chẳng khác nào tự chân bước vào vòng bao vây của kẻ địch cả.

Và khi ấy mọi chuyện sẽ kết thúc. Uy thế về binh lực đôi khi không là gì cả nhưng đôi khi nó lại trở thành sự khác biệt tuyệt đối mà không một thứ gì có thể khắc phục được.
"Huých!"
Lũ Ma Giáo dâng cao ma khí đánh bay chiếc vòng tay đang lao đến ngay chính diện. Nhưng ngay lúc đó.
Kéttttt
Những chiếc vòng tay bay theo đường cong như thể có sự sống. Sau khi né được các bàn tay đang vươn ra của lũ giáo đồ, những chiếc vòng vẽ ra một đường cong quái dị rồi đâm sâu vào cơ thể của quân địch.
Rắcccccc!
Làn da dai dẳng của tên giáo đồ đã kháng cự lại được trong chốc lát. Vậy nhưng chiếc vòng tay xoay tròn với tốc độ khủng khiếp nhanh chóng xẻ nhục thể hắn và đào sâu vào bên trong.
"Aaaaaaaaaaaa!"
Chiếc vòng tay đào sâu vào bên trong ngực, xé toạc lục phủ ngũ tạng và xuyên thủng lưng của tên giáo đồ Ma Giáo. Ngay sau đó, chiếc vòng vẫn không mất đi khí thế tiếp tục xuyên thủng cơ thể của những tên giáo đồ Ma Giáo lao đến phía sau.

Chiếc vòng tay dũng mãnh tung hoành mặc dù đã nghiền nát cơ thể lũ giáo đồ thành từng mảnh nhưng vẫn mang uy lực đáng gờm.
"Ưaaaaaaa!"
"Aaaaaaaa!"
Những tiếng hét kinh hoàng vang lên khắp mọi nơi. Cảnh tượng lúc này tựa như có 10 con rắn ánh hoàng kim đang hoành hành vậy. Tên giáo đồ Ma Giáo nhìn thấy chiếc vòng tay lao về phía ngực của bản thân đã cố gắng dùng hai tay nắm chặt lấy nhưng chiếc vòng tay ánh hoàng kim vẫn vẽ ra một đường cong và cứ thể xuyên thủng khuôn mặt của hắn ta. Dáng vẻ vọt lên giữa bầu trời đêm của nó không khác gì một ngôi sao lớn.
"Bổn quân cũng phải phối hợp chứ. Chỉ cần không dừng lại là được chứ gì?"
Khí thế nóng bỏng của những kẻ lao đến ngay lập tức sụp đổ. Ngay cả các đệ tử Hoa Sơn - những người theo sau hỗ trợ hắn ta cũng không biết nói gì mà chỉ ngơ ngác chứng kiến cảnh tượng đó.
Và trong khoảnh khắc đó, chỉ có một người vẫn duy trì được việc bản thân cần phải làm.
Yaaaaaa!
Thanh kiếm của Thanh Minh một nhát chém phăng đầu của một tên Ma Giáo đang rùng mình trong sự đau đớn.

"Ồ hô?"
Ngay lúc Trường Nhất Tiếu trưng ra vẻ mặt cảm thán, hai thân ảnh ùa đến hai bên tả hữu của Thanh Minh.
Yaaaaaa!
Yaaaaaa!
Bạch Thiên và Lưu Lê Tuyết đồng loạt tung ra đòn kiếm kích giống hệt với Thanh Minh. Đó là một khoái kiếm đơn giản nhưng vô cùng chí mạng, vừa đủ để lấy mạng kẻ địch.
Sát Kiếm (殺劍)
Những chiếc đầu của những tên giáo đồ Ma Giáo liên tục vọt
lên không trung.
Và rồi thanh kiếm của hai người đó như đã được hẹn trước đồng thời bắt đầu thay đổi. Thanh kiếm đang được vung lên đầy dứt khoát ngay khi xác định được không gian lập tức tỏa ra vô số kiếm khí và biến đổi thành hoán kiếm.

Phía đầu mũi kiếm của họ đồng loạt nở ra hàng ngàn cánh hoa. Những cánh hoa mai đỏ rực ngay lập tực càn quét và đâm sâu vào toàn thân lũ giáo đồ Ma Giáo - những kẻ còn chưa thể điều chỉnh được tư thế. Không có cách nào có thể ngăn cản được luồng kiếm khí lấp đầy tầm nhìn.
Và ngay lúc ấy.
"A Di Đà Phật! Hấpppp!"
Tuệ Nhiên hét lớn vận công. Nội lực khổng lồ của Thiếu Lâm Đệ Nhất Kỳ Tài được Thiếu Lâm nuôi dưỡng và Hoa Sơn hoàn thiện bắt đầu được dồn vào nắm đấm của hắn ta.
Ầmmm!
Chấn cước dũng mãnh! Uỳnhhhhh
Ngay sau đó, cùng với một tiếng nổ vang lên như thể một điện các khổng lồ bị phá hủy, phía cuối nắm đấm của hắn ta phát ra một quyền kình khủng khiếp.
Đó là quyền kình của Phật Pháp (佛法) có thể tiêu diệt tất cả tà ma và thanh lọc tất cả những điều dơ bẩn.
A La Hán Thần Quyền (阿羅漢神拳) của Tuệ Nhiên được thi triển đầy mãnh liệt càn quét lũ giáo đồ Ma Giáo.

Theo đó các đệ tử Hoa Sơn bao gồm Nhuận Tông và Chiêu Kiệt nhanh chóng đào sâu vào không gian được mở ra đó.
"Đột phá!!!" "Mở đường!!!"
Vô số các kiếm kích được thi triển dội về phía trước rồi phía trước nữa nhanh chóng xuyên thủng hàng rào Ma Giáo dày đặc tựa như một chiếc dùi.
Không nhất thiết phải nhắm vào đầu. Việc mà bọn hắn phải làm không phải là giết chết hay quật ngã kẻ địch. Chỉ cần tạo ra một con đường hướng thẳng đến tửu lầu mà thôi!
"Lũ chó chết các ngươi!!!"
Các Chấp Pháp Sứ Giả nghiến răng lao về phía Thanh Minh. Bọn chúng tự biết phải ưu tiên giết kẻ nào trước.
Ầmm!
Nhưng Tuệ Nhiên cùng các đệ tử Hoa Sơn như thể đã hẹn nhau từ trước, bọn hắn không chỉ mở đường mà còn ngăn chặn sự tấn công từ tứ phương tám hướng của các Chấp Pháp Sứ Giả.
Kenggg!
Bàn tay của Chấp Pháp Sứ Giả va chạm với thanh kiếm của các đệ tử Hoa Sơn tạo ra âm thanh va chạm kim loại to lớn.

"Tránh ra! Lũ dơ bẩn các ngươi!"
"Không đấy!"
Chiêu Kiệt cười khẩy như đang trêu đùa Chấp Pháp Sứ Giả.
"Bên này cũng toàn kẻ liều mạng cả !"
Ánh mắt Chiêu Kiệt hướng về phía bóng lưng của Thanh Minh đang chạy đi.
"Trước khi ta chết thì bước chân kia sẽ không dừng lại. Lũ Ma Giáo ngu ngốc các ngươi!"
Các kiếm tu Hoa Sơn cố gắng dồn ép lũ Chấp Pháp Sứ Giả đang vô cùng gấp gáp.
"Khự!"
"Khốn kiếp!!!"
Các Chấp Pháp Sứ Giả rõ ràng là rất mạnh. Nhưng bọn chúng đang không thể phát huy toàn bộ sức mạnh khi trong lòng đang hướng về một nơi khác.
Trong lúc các đệ tử Hoa Sơn đang đối phó với các Chấp Pháp Sứ Giả thì những khuôn mặt mới lấp đầy các chỗ trống đã xuất hiện.
"Một mình có vẻ hơi nặng nề!"

"Ừm. Đến lúc tiến về phía trước rồi!"
Vân Kiếm và Lâm Tố Bính nhường lại phía sau cho Hồng Thiên rồi lại lao về phía trước.
"Phù! Phù!"
Nhìn thấy cảnh tượng đó, hai mắt Nam Cung Độ Huy bùng lên những đốm lửa. Hắn ta thở hổn hển như thể sắp kiệt sức đến nơi nhưng vẫn cố gắng nghiến chặt răng.
"Dẫn đầu!"
Hắn bùng nổ, thi triển sư tử hống.
"Là vị trí của ta!"
Nội lực của Nam Cung Độ Huy bắt đầu chạm đáy nhưng hắn vẫn vung kiếm lên và chạy về phía trước.
Vùuuuuuu
Phía đầu mũi kiếm của hắn ta là luồng kiếm khí bạch sắc không ngừng to lên. Nam Cung Độ Huy sau khi phát ra luồng kiếm khí khổng lồ hơn cả một thanh niên trai tráng, hắn mở đôi mắt đỏ ngầu nhìn về phía trước và giáng kiếm xuống.
"Aaaaaaaaaaaa!!!"

Đế Vương Hiện Thân (帝王現身). Tuyệt chiêu Đế Vương Kiếm Hình(帝王劍形) chứa đựng tinh hoa của Nam Cung Thế Gia !!!
Uỳnhhh!!!!
Kiếm khí bạch sắc đổ xuống giữa quân địch tạo nên một vụ nổ lớn.
"Đạo trưởng, đi đi!" "Thanh Minh à, mau đi đi!"
Sau khi nghe thấy tất cả những tiếng hét đó, Thanh Minh nhanh chóng đạp đất. Và không hề ngoảnh lại về phía sau. Không cần thiết phải xác nhận những kẻ còn lại sau lưng hắn ta làm gì. Vì đó là một sự báng bổ đối với những kẻ đã mở đường cho hắn ta lúc này.
Việc mà hắn cần phải làm chỉ có một mà thôi. Đó là chạy đến cuối cùng con đường kia! Khoảnh khắc Lâm Tố Bính và Vân Kiếm đẩy lùi lũ giáo đồ vội vàng lao tới, Thanh Minh và Trường Nhất Tiếu đồng loạt đạp đất. Hai người nhanh chóng trở thành hai dòng khí đỏ và đen đột phá vòng vây với tốc độ đáng sợ.
Một lát sau! Uỳnhhh!
Thanh Minh nắm lấy đầu của tên giáo đồ Ma Giáo chặn cuối cùng bằng một tay rồi đập mạnh xuống sàn. Lợi dụng lực phản chấn được tạo ra, hắn bay mình về phía trước. Ám

Hương Mai Hoa Kiếm được dương lên và tỏa ra ánh sáng trắng toát.
"Hấpppp!"
Ngay sau đó, luồng kiếm khí đỏ được phát ra và giáng thẳng vào lầu dưới của tửu lâu.
Uỳnhhh!
Cùng với một tiếng nổ như muốn thủng màng nhĩ vang lên, tửu lâu bị phá vỡ một nửa và bắt đầu sụp đổ.
Rầmmmm! Rầmmmmm
"A......"
Hai mắt Xích Nhất tràn ngập sự tuyệt vọng và sợ hãi.
Tửu lâu sụp xuống, bụi đất mù mịt bốc lên. Đây chính là bằng chứng cho việc thanh kiếm của Thanh Minh đã đến được nơi cần đến.

Và....một người nam nhân từ từ bước ra từ đống đổ nát đó. Thế gian dường như ngưng đọng trong giây lát.
"Giáo Chủ......!"
Một tiếng gọi tựa như tiếng hét của Xích Nhất vang lên.
Người nam nhân nghe thấy tiếng hét đó rồi từ từ quay đầu lại. Ngay cả khi bụi đất vẫn chưa lắng xuống, ánh mắt lạnh lẽo của hắn ta vẫn rất rõ ràng.
Thanh Minh đối mặt với ánh mắt đó và nở một nụ cười lộ răng như một con chó sói.
"Thật vui khi gặp mặt ngươi?"
Ám Hương Mai Hoa Kiếm - danh kiếm tàn ác nhất thiên hạ đã lộ diện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro