Thâm độc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


#14

Ta nào có biết lòng dạ nữ nhân lại thâm độc đến vậy.

Nàng âm thầm hạ dược vào đồ ăn của ta.

Ta không giữ được hài tử.

Là ta đã hại con.

Con vốn dĩ không nên có mặt trên đời này.

Mất con, ta chỉ còn lại cái xác không hồn.

Ta cả ngày không nói.

Có việc thì làm, có cơm thì ăn.

Chàng về.

Không hề hay biết.

Ta vẫn đêm đêm chịu tra tấn của người ta đã từng yêu đến trọn sinh mệnh.

Ta tự hỏi, tâm ta với chàng liệu đã chết từ lâu. Cũng giống như Đào Hoa sơn hạ vũ năm ấy. Tan tác. Tiêu điều.

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro