Trầm Vui...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nhìn lại quá khứ, hỏi thời gian
Tình yêu thương nhớ, bao nổi buồn
Niềm vui cào xé trong ngục tù
Hỏi xem hởi đời, ta là ai?!

Tự mua vui, làm bao chuyện đời
Chẳng ai chịu hiểu người trầm vui
Vui trong nổi lòng nhưng đau nhói
Trầm với sự đời, sao quên lãng.

Tự hỏi chỗ đứng với xã hội
Nói xa làm gì, ta cũng biết
Bản thân ta lạc giữa tiềm thức
Như sự yên lặng, của biển đen...

Đối với đời ta chỉ là vô,
Đối với tình ta chỉ là bóng,
Tự hỏi lý do ta trầm vui
Là do trầm vui vui đến thế!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro