CHƯƠNG 14: Thịt Vụn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Con đĩ nhà mày rõ ràng muốn được ông đây ch!ch chết, mà giờ lại giả bộ miễn cưỡng đồng ý để ông đây ch!ch, đúng là làm bộ làm tịch!" Người đàn ông trẻ tuổi lộ ra vẻ mặt đúng như dự liệu, khẽ nhếch môi, khinh thường mà mắng.


Vì hắn cảm thấy nghịch bưởi khủng của Kim Nhật qua lớp vải không quá thích, hơn nữa luôn có cảm giác không có nịt ngực, nên hắn dùng sức xé toạc lớp vải trước ngực Kim Nhật ra, lập tức nhìn thấy một cặp vú trắng lớn cực kỳ đầy đặn, còn vô cùng dâm đãng, hình dáng tuyệt mỹ tới cực điểm không bị nịt ngực giam cầm.


Sau khi giật mình một chút, hắn bất giác nuốt một ngụm nước miếng, vô cùng kích động mà mắng: "Mẹ nó, con chó cái nhà mày thế mà lại không mặc nịt ngực, thật sự rất dâm đãng, mày muốn dụ dỗ đàn ông tới mức này sao! Dâm phụ!"


Hai bàn tay lớn cũng rất gợi cảm đẹp mắt càng ra sức chà đạp hai quả vú lớn có thể khiến tất cả đàn ông điên cuồng, không chỉ càng dùng sức xoa nắn, còn vừa kéo vừa tát, lưu lại nhiều vết đỏ nhuộm màu dâm mỹ khiến Kim Nhật càng đau cũng càng thích, làm cho cậu thấy rất thẹn.


"A ha. . . . . Dừng tay. . . . . . . Xin bạch mã hoàng tử tâm tính thiện lương, mau dừng lại, đừng nghịch vú của em nữa. . . . . A ư. . . . . Vú bị anh nghịch nát rồi. . . . . . Ha a. . . . . . Đau muốn chết. . . . . . Ô ư. . . . . ." Kim Nhật cầu xin, trong đau đớn lại có sự sung sướng, còn có dày đặc những tiếng dâm mị xấu hổ thấu xương, khiến người đàn ông huyết mạch sôi trào, quả thật muốn đùa chết cậu, nhưng cậu lại không biết một chút nào.


Trong cậu đều là sự xấu hổ khi bị bạch mã hoàng tử nhìn thấy mình không mặc nịt ngực, phải làm sao bây giờ, thật sự là xấu hổ muốn điên. Cậu rất muốn giải thích với bạch mã hoàng tử là vì lúc trước ở phòng tắm thấy Ngao Tây Tạng, cậu vội vàng chạy trối chết nến không kịp mặc, chứ không phải là cố ý không mặc, muốn câu dẫn đàn ông. Nhưng cậu sợ nhắc tới Ngao Tây Tạng sẽ khiến bạch mã hoàng tử mất hứng, thật khổ não mà.


"Con đĩ nhà mày sao lại thích khẩu thị tâm phi, giả vờ giả vịt vậy hả! Mày không giả vờ thì sẽ chết à! Rõ ràng rên dâm như vậy, còn trưng ra vẻ mặt thích muốn chết, rõ ràng bị ông đây bóp vú phê chết mẹ ra mà lại giả vờ kêu đau, cầu xin ông đây đừng nghịch vú bự của mày nữa, đúng là khiến người ta tức điên! Còn nói cái gì mà bạch mã hoàng tử, đừng có gọi ông đây bằng mấy cái từ ghê tởm đó, khiến người ta muốn nôn, ông đây tên là Hách Mãnh!" Người đàn ông trẻ tuổi nổi giận mắng, tức giận cúi đầu cắn mạnh lên viên ngọc màu hồng phấn trên quả vú tuyết trắng, vô cùng xinh đẹp chói mắt, gợi cảm tới cực điểm, khiến người vừa thấy liền muốn ăn.


"A. . . . . . Đừng cắn, chảy máu mất. . . . . . . Em sai rồi, xin anh thứ lỗi cho em!" Kim Nhật đau đến mức nhíu chặt mày, nhanh chóng cầu xin thứ lỗi một cách đáng thương, trong lòng lại cực kỳ nghi hoặc.


Trên hộ chiếu của bạch mã hoàng tử không phải là Alan · Chu sao, sao giờ bạch mã hoàng tử lại nói hắn tên là Hách Mãnh? Chẳng lẽ Alan · Chu là tên ngoại quốc của bạch mã hoàng tử, Hách Mãnh là tên tiếng Trung của bạch mã hoàng tử? Cái này không quan trọng, bất kể bạch mã hoàng tử tên là gì thì cậu vẫn cực kỳ thích hắn.


Cái bây giờ cậu nên để ý chính là mặc dù bạch mã hoàng tử đã bị ảnh hưởng bởi tin tức tố của cậu, cũng phát tình muốn "ăn" cậu, nhưng hình như rất không hài lòng với cậu, vẫn rất ghét cậu như cũ. Cậu phải nghĩ biện pháp khiến bạch mã hoàng tử vui vẻ, làm cho bạch mã hoàng tử có thể thích cậu, nhưng nên làm thế nào đây?


Cậu chưa từng hẹn hò với người khác, cũng chẳng có tí kinh nghiệm gì, căn bản là không biết nên làm gì để đàn ông vui sướng, khiến đàn ông có thể thích cậu vào cái thời điểm như thế này, thật là lo lắng!


"Hừ ------- biết sai rồi thì không được giả vờ nữa, ông đây ghét nhất là nhìn người khác giả vờ trước mắt, nhất là lúc làm tình. Rõ ràng bị ông đây bóp sướng như vậy mà lại vờ thẹn thùng nói dối, giả vờ đau kêu không muốn, liên tục nói ông đây ngừng lại, thật sự là rất mất hứng, rất khiến người ta ghê tởm! Cho nên từ giờ mày thích thì nói thích, tuyệt không được giả vờ thẹn thùng nói dối, giả vờ đau kêu không muốn, nói ông đây ngừng lại, nếu không ông sẽ không sờ mày, đ!t mày, cho con đĩ, dâm phụ nhà mày bị dục hỏa tra tấn đến mức thống khổ vô cùng, sống không bằng chết, muốn cắn lưỡi tự tử!" Hách Mãnh hừ mắng, sắc mặt dễ nhìn hơn nhiều, rõ ràng đã không phiền không giận.


Hắn không thấy phiền thấy giận ngoại trừ việc Kim Nhật lập tức giải thích và cầu xin tha thứ, còn bởi vì núm vú Kim Nhật thoạt nhìn xinh đẹp hơn là ngon miệng, nhưng hương vị còn ngọt ngào mềm mại hơn cả môi anh đào của Kim Nhật, như muốn giết người không đền mạng, khiến tâm tình hắn tốt lên. Cho nên hắn nói chuyện nhiều hơn, nhưng từ lúc phát tình tới giờ giọng điệu của hắn rõ ràng đã thay đổi, điều này là bởi hắn chưa từng kích động và phấn khích tới như vậy.


Hắn luôn trầm mặc ít nói, trước kia cho dù khi làm tình rất có khoái cảm thì nói cũng rất ít. Nếu đối tượng làm tình khiến hắn không hài lòng, nổi cáu tức giận, với tính tình của hắn thì sẽ trực tiếp đánh ngất đối phương, căn bản sẽ không nói nửa câu vô nghĩa. Nhưng, đối tượng làm tình trước kia đều được chuyên gia dạy dỗ, biết tính cách và sở thích của hắn, tuyệt không làm hắn thấy không hài lòng, lại càng không làm hắn nổi cáu tức giận.


Kim Nhật thẹn thùng gật nhẹ đầu, vừa định tự hỏi liệu đàn ông đều thích đối tượng cực nhiệt tình lớn mật, tao lãng dâm đãng như trong tiểu thuyết hay không, liền phát hiện cái núm cực kỳ yếu ớt mẫn cảm, lại vẫn còn rất đau bỗng bị môi lưỡi cực dâm cực nóng ra sức liếm mút. Cậu còn chưa kịp nghĩ gì thì đầu vú như bị một dòng điện kích thích, khiến cậu cực kỳ sướng, phía dưới cũng phản ứng kịch liệt, rốt cuộc cũng lồi lên một cái lều nhỏ.


Hết chương 14.


(Vĩ): ☆*:.。.o(≧▽≦)o.。.:*☆ Chúc mừng bạn công sau mười mấy chương đã có tên chính thức 
☆*:.。.o(≧▽≦)o.。.:*☆

Ai biết tiếng Trung cho tôi hỏi là câu này: "菊洁,黄瓜也是干净的" có phải là cúc và dưa chuột đều khiết đúng không? Không hiểu sao chương này tác giả lại nói công làm tình rồi. @_@

À mà có ai biết vụ bà Ô Mông Tiểu Yến kỳ thị LGBT không? Có thì cho tôi xin trang đăng cái bài đó với, nay có bạn nói với tôi mà tôi chưa nghe thấy bao giờ nên thấy hơi lạ. . . . . . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro