CHƯƠNG 15: HHH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Nhật hoảng sợ vô cùng, lập tức muốn la to lên với người đàn ông sao lại liếm vú của cậu như vậy, khiến hắn mau chóng dừng lại, nhưng lại nhớ tới lời nói lúc nãy của người đàn ông mà do dự mãi, cuối cùng vì muốn lấy lòng hắn nên mặt dày gan lớn nói thật: "Bị bú liếm vú, thật. . . . . . thật kích thích. . . . . . A ha. . . . . . Thật. . . . . . sướng a. . . . . . Ha hừ. . . . . . Ư a. . . . . . ."


Nói xong, Kim Nhật chần chừ một chút, rồi nhỏ giọng bồi thêm một câu "Em rất thích", lập tức xấu hổ đến mức muốn tìm cái lỗ để chui vào. Cậu thật sự là quá vô sỉ, thế mà lại nói mấy lời như vậy, thật sự là rất. . . rất không biết xấu hổ!


"Con đĩ đượi, dâm phụ này cuối cùng cũng không giả vờ, nói lời thật lòng như vậy mới tốt chứ!" Hách Mãnh hài lòng gật nhẹ đầu, lập tức cảm giác đùi bị thứ gì đó cứng cứng đâm đâm vào, cúi đầu liền thấy túp lều nhỏ của Kim Nhật đâm vào đùi mình, hắn lập tức buông đầu vú bị mình bú liếm đỏ hồng ướt át, xinh đẹp câu nhân, rất phấn khích cười mắng: "Mẹ nó, con đĩ đượi, dâm phụ này đúng là không phải dâm đãng bình thường, thế mà chỉ bị ông đây liếm vú vài cái mà dương vật đã cứng nhắc như sắp đâm rách quần tới nơi! Cái động dâm phía dưới dương vật của mày nhất định cũng thấy rất sướng, cũng ướt hết cả rồi, mau để cho tao xem!"


Kim Nhật xấu hổ tới mức cả người đều đỏ bừng, tựa như con cua bị luộc chín, cậu muốn ngăn cái tay đang cởi quần của Hách Mãnh lại, nhưng đã không còn kịp nữa rồi, Hách Mãnh đã xé rách quần của cậu, thấy được hạ thể trần truồng của cậu. . . . . . . . .


"Đệt mợ! Con đĩ đượi, dâm phụ nhà mày thế mà lại không mặc quần lót, rốt cuộc là mày muốn câu dẫn đàn ông tới mức nào vậy, rất muốn bị đàn ông đ!t à, đúng là cực dâm đãng vô sỉ, quả đúng là kỹ nữ nhân tẫn khả phu, đĩ điếm!" Hách Mãnh có hơi kinh ngạc mà nhìn vào hạ thể siêu dâm mỹ không có một mảnh vải che đậy, gợi cảm quyến rũ đến cực điểm, vô cùng kích động mà mắng. (nhân tẫn khả phu là kiểu ai cũng có thể làm chồng ấy)


Hắn xấu xa lấy tay gẩy cái dương vật giống với đàn ông bình thường một cái. Nó không hề xấu xí gân guốc mà cực kỳ tinh xảo xinh xắn, nhưng lại không nhỏ, dựng đứng thẳng tắp, trên đỉnh còn ươn ướt, rỉ ra chút nước xinh đẹp, côn thịt màu hồng phấn vừa dâm đãng vừa đáng yêu.


Song song với cơn đau còn có sự kích thích khiến Kim Nhật muốn chết, nhịn xuống xúc động muốn rên dâm, cực kỳ xấu hổ mà vội vàng giải thích với bạch mã hoàng tử: "Em không mặc quần lót, cũng giống với lý do không mặc nịt ngực, là bởi vì tình thế nguy hiểm lúc nãy nên. . . không kịp mặc, tuyệt đối không phải là em cố ý không mặc, muốn câu dẫn đàn ông, là kỹ nữ nhân tẫn khả phu, đĩ điếm, em. . . . Em còn là xử nữ chưa bị ai chạm vào! Xin anh hãy tin em!"


Nhất định không thể để bạch mã hoàng tử chỉ vì cậu không mặc nịt ngực và quần lót mà hiểu lầm cậu là một con đĩ, dâm phụ cực kỳ dâm đãng vô sỉ, suốt ngày muốn câu dẫn đàn ông, còn là kỹ nữ nhân tẫn khả phu, đĩ điếm, phải để bạch mã hoàng tử biết cậu rất sạch sẽ trong trắng.


"Mày không nói thì ông đây còn tin, nhưng mày nói rồi thì ông đây nhất định không thể tin được! Ai chẳng biết cách tốt nhất để câu dẫn đàn ông chính là nói mình là xử nữ chưa từng bị ai chạm vào, khiến đàn ông thật kích động, vui sướng, muốn lập tức đ!t chết cậu ta! Mày hiểu rõ cách câu dẫn đàn ông như vậy thì có chó nó cũng đéo tin mày là xử nữ!" Hách Mãnh không tin mắng, vì trừng phạt Kim Nhật đã "nói dối", hắn lại ra sức gảy cái ngọc bổng phấn nộn của Kim Nhật, khiến nó vừa đau vừa thích, kích thích đến mức tiết ra càng nhiều dâm thủy, còn càng căng cứng hơn.


Kỳ thật người đàn ông chỉ cần ngửi tin tức tố trên người Kim Nhật là biết cậu không nói dối, cậu thật sự là một xử nữ, trong tin tức tố có mùi thơm xử nữ mãnh liệt, càng ngày càng ma mị hút hồn hắn. Hắn chỉ giả vờ không tin cậu là xử nữ, chỉ muốn đùa với cậu một chút, cũng có thể nhân cơ hội đó mà "trừng phạt" cậu.


Người đàn ông quá mức kích động, phấn khích, trở nên xấu xa, khác hoàn toàn với người quá mức lạnh lùng vô tình, thường xuyên bị bạn bè nói cứng nhắc vô sỉ lúc bình thường.


Rốt cuộc không nhịn được kích thích mãnh liệt, Kim Nhật đã rên dâm thành tiếng, dùng sức lắc đầu, vừa định nói không phải như Hách Mãnh nghĩ, muốn giải thích thật rõ cho Hách Mãnh, đã thấy Hách Mãnh đột nhiên kéo quần ra khỏi cơ thể của mình, banh hai chân của mình ra. Chỗ bí mật nhất xấu hổ nhất, cũng xinh đẹp hấp dẫn nhất của cậu lập tức bị bại lộ hoàn toàn trước mặt Hách Mãnh. . . . . . . .


"A ------- Đừng nhìn!" Kim Nhật xấu hổ la to, bản năng muốn khép hai chân lại, che đi chỗ bí mật không giống với Omega nam bình thường, nhưng lại bị Hách Mãnh ngăn cản.


"Không được khép chân lại, che mất cái l** của mày, tao đã biết mày khác với Omega bình thường, nhiều hơn một cái l** nhỏ. Đệt mợ! cái l** nhỏ của mày chảy thật nhiều dâm thủy, ướt hết rồi, thật sự là mẫn cảm dâm đãng muốn chết! Cái l** mẫn cảm như vậy nhất định sẽ rất dâm, để tao xem nó dâm tới mức nào!" Hách Mãnh nhìn nụ hoa dâm mỹ phấn ngọc lông lá thưa thớt, hình dạng cực kỳ tinh mỹ mê người, giờ đã rất ướt át, khe nhỏ hấp dẫn đang không ngừng chảy ra dâm dịch mỹ lệ, lập tức ra sức nuốt nước miếng, nôn nóng muốn nhìn cảnh đẹp bên trong, dùng sức vạch nụ hoa nhỏ xinh ra, lập tức hồn xiêu phách lạc trong nháy mắt.


Hách Mãnh đã thấy qua vô số hoa huyệt, nhưng chưa có cái nào lại tinh xảo dâm mỹ tới mức hồn xiêu phách lạc như cái trước mắt. Hoa huyệt cực kỳ phấn nộn, lóng lánh ánh nước, hoàn toàn giống với hoa huyệt của phụ nữ bình thường, chỉ là bé hơn một chút, nhưng mỗi một chỗ đều tinh xảo xinh đẹp hơn, cũng dâm mỹ hấp dẫn hơn, nhất là hoa đế (cuống hoa?) và hoa thần (môi hoa). Hoa đế và hoa thần là phần tinh xảo xinh đẹp nhất của hoa huyệt, cực kỳ đẫy đà chói mắt, đặc biệt là hoa thần, tỏa ra tao khí nồng đậm khiến người ta không thể chịu nổi.


Đừng nói là Liễu Hạ Huệ, ngay cả thái giám khi thấy hoa huyệt trước mắt cũng sẽ si mê điên cuồng, nhịn không được mà chảy máu mũi. Hách Mãnh không phải Liễu Hạ Huệ, lại càng không phải là thái giám, tất nhiên cũng sẽ không thể chịu đựng được, máu mũi chảy không ngừng. . . . . . . .


Hết chương 15.


(Vĩ): Nay có bạn đã gửi cho tôi cái link về một bài viết được đăng trong một nhóm trên fb với nội dung đại loại là bà ÔMTY viết truyện ngôn nhưng không hot nên chuyển sang viết truyện đam để moi tiền hủ, thậm chí còn kỳ thị LGBT (link trong comment). Đọc được tin này tôi hơi sốc thật, tại trước giờ đọc cũng khá nhiều truyện của bả nhưng do chưa có bằng chứng đầy đủ cụ thể nên tôi cũng không dám nói gì nhiều. . . . Truyện thì tôi vẫn dịch tiếp nha, không phải cố chấp hay gì, chỉ là tiếc công sức của mình bỏ ra mà thôi, ai cảm thấy khó chịu hay ghét về tác giả, về truyện, về ngôn từ hay cách dịch của tôi và không muốn đọc nữa thì thôi nha, tôi cũng không ép mọi người phải đọc đâu, tại tôi chỉ dịch vì đam mê thôi, thích truyện nào là tôi dịch chuyện đấy không hề có một thể loại cố định nào cả, vừa dịch vừa đọc luôn và chia sẻ cho mọi người cùng đọc, chứ tôi không hề làm vì mục đích thương mại nào cả. Do đó, bạn nào không muốn đọc nữa thì mình cứ bước đi nhẹ nhàng thôi, đừng ném gạch ném đá gì vào nhà tôi hết. Mong mọi người hiểu cho tôi. Chắc có lẽ đây sẽ truyện đầu tiên và cũng là cuối cùng của bả mà tôi dịch. . . . .

Mà quên mất, chương này ngôn từ hơi thô, chắc tôi phải ra thêm tag thôi không thì người ta vào nhầm chuồng lại bị ăn chửi chết =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro