CHƯƠNG 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Nhật có chút kinh ngạc, nhăn lại đôi mày cực kỳ xinh đẹp tinh xảo, nhưng lập tức lộ ra vẻ mặt hiểu rõ, nói: "Em biết việc nuôi mãnh thú đã tuyệt chủng từ lâu nếu để người khác biết sẽ gặp phải rất nhiều phiền phức lớn, nhưng anh không cần giấu em chuyện Ngao Tây Tạng. Em và anh đã có quan hệ thân mật nhất, còn bị anh đánh dấu, em đã hoàn toàn là người của anh, về sau có thể sẽ trở thành vợ của anh, em tuyệt đối không bán đứng anh, nói cho người khác biết anh đang nuôi Ngao Tây Tạng, xin anh hãy cứ yên tâm!"


Bạch mã hoàng tử phủ nhận sự tồn tại của Ngao Tây Tạng, muốn che giấu bí mật mình nuôi Ngao Tây Tạng cũng là chuyện đương nhiên. Nếu để người ta phát hiện hắn đang nuôi Ngao Tây Tạng thì chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu, chính phủ địa phương nhất định sẽ lập tức mang Ngao Tây Tạng đi, cũng bởi vì hắn dám nuôi mãnh thú siêu đáng sợ nên sẽ đá hắn vào tù.


Mình vốn định giả ngu, gật đầu thừa nhận mình nói mớ, mê sảng, chuyện thấy Ngạo Tây Tạng hắn nuôi muốn cắn mình chỉ là nằm mơ, nhưng lại nghĩ mình đã là người của hắn, về sau còn có thể trở thành vợ của hắn, phải để hắn biết mình là người có thể hoàn toàn tin tưởng, là người hắn có thể cùng chia sẻ bí mật, lại là người có thể cùng bảo vệ bí mật đó với hắn.


"Cậu nói cái gì? Về sau cậu sẽ trở thành vợ của tôi?" Hách Mãnh cũng hơi kinh ngạc, cao giọng nói, mày kiếm nhăn chặt.


"Ừm! Em đã là người của anh, còn bị anh đánh dấu, đương nhiên phải gả cho anh, trở thành vợ của anh!" Kim Nhật thẹn thùng gật nhẹ đầu, hạ mắt xuống không dám nhìn bạch mã hoàng tử.


Mặc dù rất sợ mãnh thú vô cùng khủng bố mà bạch mã hoàng tử đang nuôi là Ngao Tây Tạng có thể ăn thịt người, nhưng cậu vẫn nguyện ý gả cho bạch mã hoàng tử, trở thành vợ của bạch mã hoàng tử, vĩnh viễn ở bên cạnh bạch mã hoàng tử. Sau khi cùng kết hợp làm một với bạch mã hoàng tử, bạch mã hoàng tử đã trở thành người thân mật nhất đối với cậu, cậu càng yêu bạch mã hoàng tử hơn, không thể sống thiếu bạch mã hoàng tử!


Nhưng mà, sao bạch mã hoàng tử lại nuôi Ngao Tây Tạng đã sớm tuyệt chủng? Sao hắn có được Ngao Tây Tạng? Sao hắn dám nuôi một mãnh thú hung mãnh tàn bạo như Ngao Tây Tạng? Hắn không sợ một chút nào sao? Thật muốn hỏi bạch mã hoàng tử thử. . . . . . . . .


Kim Nhật vừa muốn hỏi ra những nghi vấn trong lòng, Hách Mãnh đã mở miệng trước: "Cậu đang hiểu lầm rồi! Mặc dù tôi đã ngủ với cậu, còn đánh dấu cậu, nhưng chỉ là đánh dấu tạm thời thôi, cậu vẫn chưa xem như người của tôi, cho nên tôi không có trách nhiệm phải cưới cậu, để cậu làm vợ của tôi!"


Con đĩ này nghĩ cũng đẹp quá, chỉ là ngủ với hắn và bị đánh dấu tạm thời mà đã muốn làm vợ của hắn rồi! Hắn phản cảm, chán ghét nhất là cái loại người si tâm vọng tưởng, tâm cơ cực nặng này!


Mặc dù con đĩ này bộ dáng xinh đẹp mê người, cơ thể cũng tuyệt vời tiêu hồn, mình cũng không bao giờ cưới cậu ta. Huống hồ con đĩ to gan lớn mật này còn dám tát mình một cái, khiến giờ mình nghĩ lại vẫn tức giận đến mức nổi trận lôi đình, hận không thể lập tức giết chết cậu ta!


Sau khi mình tỉnh lại nhưng không lập tức động thủ giết chết con đĩ này giải hận, chính là bởi vì phát hiện cậu ta có thể làm cho mình. . . . . . . . Rất hữu dụng đối với mình, cũng không phải bởi vì ngủ với cậu một đêm liền mê luyến cái nơi dâm mỹ tuyệt diệu khiến người ta dục tiên dục tử kia của cậu, nảy sinh tình cảm với cậu. Nhưng mà. . . . . . . .


Không thể không thừa nhận là cơ thể của con đĩ này vô cùng mẫn cảm dâm đãng, thật sự tuyệt vời tiêu hồn muốn chết, khiến hắn lần đầu tiên thích tới mức dục tiên dục tử, thần trí mơ hồ, ý loạn tình mê. . . . . . . Không được, không thể nghĩ tới cơ thể cực kỳ mẫn cảm dâm đãng, vô cùng tuyệt diệu tiêu hồn của con đĩ này nữa, nếu không hắn sẽ bị dục hỏa đốt người, hắn đã hơi cứng rồi. . . . . .


"Anh nói vậy là có ý gì?" Kim Nhật hoài nghi có phải mình nghe nhầm hay không, lập tức nâng mắt nhìn Hách Mãnh, kinh ngạc thốt lên.


"Nghĩa trên mặt chữ! Tôi và cậu phát sinh quan hệ chẳng qua là tin tức tố, nói thẳng ra là tình một đêm, cậu đừng mong chờ tôi sẽ chịu trách nhiệm mà cưới cậu!" Hách Mãnh vô tình nói.


"Anh. . . . . Sao anh có thể nói như vậy! Lúc anh và em làm tình, rõ ràng đã nói muốn em làm bà xã của anh, cho nên phải đánh dấu em, để em chỉ thuộc về một mình anh mà!" Kim Nhật khó tin hét lên, vẻ mặt không thể hiểu nổi, hốc mắt lập tức ẩm ướt, bất cứ lúc nào đều có thể chảy ra nước mắt.


Cậu thật sự không thể ngờ là bạch mã hoàng tử sẽ trở mặt vô tình, mặc quần vào liền không quen biết, tim cậu vừa buồn vừa đau, khóe mắt và sống mũi chua xót, thật muốn khóc lớn một trận.


"Không thể tin được cậu lại ngu ngơ như vậy, lời nói lúc làm tình mà cũng tin! Với cả cậu đừng có nhắc tới chuyện tôi đánh dấu cậu nữa, thật sự rất phiền, tôi chỉ đánh dấu tạm thời cậu mà thôi, chưa hề đánh dấu thực sự, tôi không cần phải chịu trách nhiệm gì với cậu hết!" Hách Mãnh không kiên nhẫn mắng, vẻ mặt lại càng khó chịu. (Cho em xin phép múc tạm thời anh một cái được không 😃)


Hắn nhớ tới lúc mình thích tới mức dục tiên dục tử, thần trí mơ hồ, ý loạn tình mê mà nói một đống lời mê sảng, còn đánh dấu Kim Nhật, liền hối hận muốn chết đi được.


May là mặc dù lúc đó hắn có cắn sau gáy Kim Nhật, nhưng chỉ cắn có một chút, không cắn tới tuyến thể tin tức tố sau gáy, chỉ là đánh dấu tạm thời mà thôi, nếu không sẽ phải chịu trách nhiệm với Kim Nhật, rất phiền phức. Nhưng Kim Nhật vẫn là người đầu tiên hắn cắn sau gáy, suýt chút nữa là người được đánh dấu thực sự, lúc ấy hắn thật sự bị Kim Nhật mê hoặc.


"Anh. . . . . . . Hu hu hu. . . . . . ." Kim Nhật càng đau lòng khổ sở, nói không ra hơi, mới mở miệng nói một chữ liền nhịn không được mà khóc lớn thất thanh, nước mắt trong suốt xinh đẹp chảy xuống như sợi trân châu, không ngừng chảy xuống từ hốc mắt.


Tại sao lại như vậy! Lúc làm tình bạch mã hoàng tử nói lời ngon ngọt, tất cả chỉ là diễn trò thôi sao? Bạch mã hoàng tử căn bản là chưa từng sinh tình với cậu, tuyệt đối không thương cậu, cho nên không muốn chịu trách nhiệm với cậu! Cậu phải làm sao bây giờ?


Hết chương 23.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro