CHƯƠNG 27: Chân Tướng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Nhật đi rồi, Hách Mãnh lập tức duỗi tay bóp chặt lấy cái cổ xinh đẹp tinh tế của Kim Nguyệt, vô cùng hung hăng nổi giận mắng: "Con đĩ, lập tức trả lại sách cho tao!"


"Ông xã, anh bóp em đau quá, mau thả em ra, nếu không anh vĩnh viễn đừng nghĩ tới chuyện lấy lại quyển sách bảo bối của mình!" Kim Nguyệt đau tới mức nhíu chặt mày, đáng thương hề hề đáp lại khuôn mặt tuấn tú đen thui như Diêm vương, tràn đầy sát khí của Hách Mãnh.


Hách Mãnh do dự một chút, rất không cam nguyện mà buông cổ ngọc của Kim Nguyệt ra, hung tợn mắng: "Con đĩ, tốt nhất là mày nhanh chóng trả lại sách cho tao, nếu không tao nhất định sẽ làm mày phải hối hận tới chết."


"Ông xã, anh đừng có dữ như vậy mà! Chúng ta đã nhiều tuần không gặp rồi, chẳng lẽ anh không nhớ em một chút nào sao, em thì lại nhớ anh muốn chết, thật muốn cuồng hôn anh, cùng anh làm tình đủ kiểu!" Kim Nguyệt cười rất quyến rũ, cực kỳ khêu gợi, giọng nói càng ngọt càng mềm, tiến tới ôm lấy Hách Mãnh, muốn hôn hắn, nhưng lại bị hắn đẩy ra.


"Cút ngay! Con đĩ như mày không được phép chạm vào tao, cũng đừng gọi tao là ông xã, tao không phải là ông xã của mày!" Vẻ mặt Hách Mãnh đầy chán ghét mắng. Mỗi lần bị con đàn bà chết tiệt này chạm vào, còn nghe cô ta gọi hắn là ông xã là hắn liền nổi hết cả da gà, buồn nôn ghê tởm không thể diễn tả nổi.


"Sao anh có thể nói như vậy! Rõ ràng anh chính là ông xã của em, anh đã ký tên lên giấy hôn ước rồi, hơn nữa vừa nãy anh cũng đã thừa nhận là ông xã của em trước mặt Kim Nhật rồi còn gì, chúng ta đã kết hôn rồi!" Kim Nguyệt dẩu đôi môi mọng xinh đẹp được bôi son màu tím của mình, vẻ mặt ủy khuất hét lên.


"Mày còn dám nói! Nếu không phải mày tính kế tao thì sao tao phải ký lên giấy hôn ước làm gì! Nếu không phải mày uy hiếp tao, sao tao lại đi thừa nhận là ông xã mày, đã kết hôn với mày trước mặt người khác!" Sắc mặt Hách Mãnh càng khó coi hơn, có hơi kích động chửi ầm lên, phải rất cố gắng mới có thể nhịn xuống xúc động muốn đem Kim Nguyệt băm thây vạn mảnh, nghiền xương thành tro.


Hắn rất hối hận khi một tháng trước đi ngang qua lãnh địa của em họ mình, tham gia yến hội em họ tổ chức, bởi vậy mới biết Kim Nguyệt ở lễ hội đó. Con đàn bà chết tiệt này nhất kiến chung tình với hắn, yến hội còn chưa kết thúc đã thổ lộ với hắn, nhưng bị hắn từ chối. Hắn đã duyệt qua vô số người, vừa nhìn thấy cô ta liền biết cô ta có âm mưu, là một mỹ nhân rắn rết không thể chạm vào. Nhưng bất kể là hắn có từ chối như thế nào thì cô ta vẫn không từ bỏ ý định, vẫn cứ dây dưa với hắn, còn muốn dùng hết tất cả các biện pháp để dụ dỗ hắn, thấy hắn vẫn cứ thờ ơ, thế mà lại hạ thuốc mê hắn, khiến hắn ký tên vào giấy hôn ước, khiến bọn họ trở thành vợ chồng.


Sau khi hắn tỉnh lại liền nổi giận lôi đình, muốn giết chết cô ta, nhưng cô ta lại chạy thoát, cô ta chạy tới cầu xin em họ đã bị mình quyến rũ tới thần hồn điên đảo cứu mình, cũng bảo hắn cưới cô. Dưới sự cầu xin đầy đau khổ của em họ, hắn đành phải buông tha cho cô ta, nhưng hắn nhất quyết không đồng ý cưới cô, vì để tránh cô dây dưa nên hắn đi tới hành tinh Inkra xa xôi. Trên đường tới hành tinh Inkra, hắn mới phát hiện quyển sách vô cùng quan trọng của mình biến đâu mất, lúc ấy hắn còn tưởng đã không cẩn thận làm rơi mất, hoàn toàn không ngờ là bị cô ta lấy trộm.


Hiện giờ trên tay con đàn bà ti tiện này có quyển sách vô cùng quan trọng với hắn, với cái tính cách cực kỳ đê tiện vô sỉ của cô ta, nhất định sẽ dùng sách không ngừng uy hiếp hắn, buộc hắn phải nghe lời cô, muốn khống chế hắn hoàn toàn, hắn phải nghĩ cách lấy lại sách ngay lập tức.


"Ông xã, anh đừng tức giận nữa, em làm vậy đều là vì em quá yêu anh thôi, xin anh hãy nhìn vào phần tình yêu siêu to khổng lồ của em dành cho anh mà tha thứ cho em đi!" Kim Nguyệt lại muốn ôm lấy Hách Mãnh, cũng muốn hôn môi hắn, làm nũng với hắn, nhưng lại bị hắn né tránh.


"Con đĩ như mày không được phép gọi tao là ông xã, lại càng không được nói yêu tao, mày không xứng! Con đàn bà ti tiện nhà mày dơ bẩn ghê tởm như con chuột dưới cống nước, không, là như con giòi trong hố phân, mày mà xứng gọi tao là ông xã, xứng nói yêu tao sao!" Hách Mãnh lộ ra vẻ mặt khó chịu, tức giận quát lớn tiếng.


Bị con đàn bà ti tiện này yêu hắn thật sự là đen đủi 18 kiếp, mỗi lần nghe thấy cô ta nói yêu hắn khiến hắn quả thật muốn nôn!


Bị Hách Mãnh nhục mã, bất luận kẻ nào đều không thể chịu nổi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Kim Nguyệt tái mét, cơ thể cực kỳ đầy đặn nóng bỏng, siêu gợi cảm cũng tức giận tới mức hơi run run.


Đáng giận! Hách Mãnh thực sự rất đáng giận, thế mà lại nói cô dơ bẩn ghê tởm như giòi trong hố phân, chưa từng có ai dám máng cô, sỉ nhục cô, chọc cô tức điên lên như thế này!


Nếu không phải cô cực kỳ say mê Hách Mãnh, cô nhất định sẽ giết hắn!


"Con đàn bà đê tiện nhà mày nếu không muốn ăn đau khổ thì mau trả lại sách cho tao!" Hách Mãnh uy hiếp, duỗi tay về phía Kim Nguyệt.


"OK! Chỉ cần anh đồng ý làm ông xã em, đưa em về nước, cùng em cử hành một hôn lễ thật long trọng, chính thức lấy em làm vợ thì em sẽ trả lại sách cho anh!" Kim Nguyệt áp chế lửa giận, tươi cười cực kỳ ngọt ngào mê người với Hách Mãnh, đôi mắt đẹp tràn đầy ham muốn.


Cô vẫn luôn mơ ước được gả cho một Alpha giống như bạch mã hoàng tử, có được địa vị vô cùng tôn quý, cũng hưởng hết vinh hoa phú quý, trở thành người được toàn thế giới hâm mộ, cho nên sau khi đào hôn cô đã tới đế quốc Omeli, hy vọng có thể tìm thấy Alpha như bạch mã hoàng tử trong đại gia tộc. Vận mệnh của cô rất tốt, vừa tới đế quốc Omeli liền quen biết tiểu bá tước rất trẻ tuổi đẹp trai, cô dựa vào sắc đẹp và trí tuệ để khiến đối phương say mê mình tới mức thần hồn điên đảo, muốn cưới cô làm vợ. Khi cô muốn chấp nhận lời cầu hôn của tiểu bá tước thì lại nhìn thấy anh họ Hách Mãnh của tiểu bá tước ở yến tiệc, cô lập tức bị diện mạo và khí chất vô cùng xuất chúng chói mắt của Hách Mãnh làm cho say mê, sau khi biết được thân phận của Hách Mãnh, cô lại càng say mê Hách Mãnh hơn, quyết định cả đời này ngoài Hách Mãnh ra, ai cô cũng không cưới.


Nhưng Hách Mãnh vẫn không bị mỹ mạo và trí tuệ của cô mê hoặc giống như em họ của hắn, rất lãnh đạm với cô, bất kể là cô có theo đuổi, mê hoặc hắn như thế nào thì hắn vẫn không để ý tới cô, thậm chí cô có trần như nhộng trước mặt hắn, còn bổ nhào về phía hắn thì hắn vẫn thờ ơ, không muốn chạm vào cô một chút nào. Lòng tự trọng của cô bị tổn thương nghiêm trọng, cô bị chọc cho giận muốn chết, nhưng cô thật sự không muốn buông tha cho hắn, vì có thể gả cho hắn, cô đành phải sử dụng kế khiến hắn ký tên lên giấy hôn ước, nhưng sau khi hắn tỉnh lại căn bản không muốn cưới cô, để cô làm vợ của hắn. Mà giấy hôn ước trước quyền lực của hắn lại như một tờ giấy vụn, căn bản là vô dụng, hắn còn muốn giết chết cô bởi vì tức giận khi cô dám tính kế khiến hắn ký vào giấy hôn ước.


May là cô thông minh, chạy tới tìm tiểu bá tước cứu cô, giúp cô. Tiểu bá tước kia say mê cô như một tên ngốc, mặc dù rất khổ sở khi người cô yêu chính là anh họ của hắn, nhưng vẫn đồng ý cứu cô, giúp cô. Dưới sự cầu xin của tiểu bá tước, Hách Mãnh mặc dù không giết cô nữa nhưng kiên quyết không chịu cưới cô, khiến cô chỉ có thể đi trộm quyển sách bảo bối của hắn để ép hắn cưới mình, nhưng không ngờ là khi cô trộm được sách, còn chưa kịp uy hiếp thì hắn đã không chịu nổi sự dây dưa của cô mà bỏ chạy.


Dưới sự trợ giúp của tiểu bá tước, vài ngày trước cô mới biết hắn đã đi tới hành tinh Inkra, cô nhanh chóng bay tới hành tinh Inkra. Cô đã thề lần này tìm được hắn thì nhất định không để hắn chạy thoát lần nữa, nhất định phải khiến hắn đồng ý cưới cô, mang cô về nước cử hành một hôn lễ long trọng.


Nghĩ tới tiếng chúc phúc của vô số nhà quyền quý, tiếng hò reo của vô số dân chúng khi cô gả cho Hách Mãnh lớn lên giống hoàng tử mà thân phận cũng giống hoàng tử, trở thành cô dâu hạnh phúc nhất hệ mặt trời, khiến toàn thế giới hâm mộ muốn chết, cô liền kích động vui sướng chết đi được. . . . . . . .


"Nằm mơ!" Khi Kim Nguyệt đang vui sướng ảo tưởng lại nghe thấy Hách Mãnh cự tuyệt không chút do dự.


Hách Mãnh thầm nghĩ cho dù hắn có điên cũng sẽ không đáp ứng Kim Nguyệt làm chồng của cô ta, còn mang theo một người cơ mưu, dã tâm bừng bừng, vô cùng âm hiểm giả dối, đê tiện vô sỉ như cô ta về nước, cùng cử hành một hôn lễ long trọng với cô ta, cưới cô ta làm vợ.


Hết chương 27.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro