CHƯƠNG 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vậy anh vĩnh viễn đừng nghĩ có thể lấy lại được cuốn sách bảo bối của mình, em sẽ xé nó thành từng mảnh!" Kim Nguyệt đanh mặt lại, rất không vui mà uy hiếp.


"Mày dám! Mặc dù tao đã đáp ứng với em họ là không giết mày, nhưng tao cũng không đáp ứng với nó là sẽ không làm tổn thương mày, tra tấn mày, nếu mày không trả lại sách cho tao, tao sẽ khiến mày nhận hết khổ hình, bị tra tấn tới mức sống không bằng chết." Vẻ mặt Hách Mãnh càng hung ác đáng sợ hơn, cũng nói ra lời uy hiếp. Hắn không phải chỉ muốn hù dọa con đàn bà chết tiệt này không, vì có thể lấy lại được sách hắn sẽ làm bất cứ điều gì.


Kim Nguyệt sợ hãi, cô biết Hách Mãnh không phải chỉ hù dọa không thôi, nếu cô không trả lại sách cho hắn, hắn thực sự sẽ nói được làm được. Nhưng nếu cô đồng ý trả lại sách cho hắn thì sẽ không có cái gì để ép hắn cưới mình, cô sẽ không thể gả cho bạch mã hoàng tử, trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất toàn vũ trụ, khiến cả vũ trụ đều phải hâm mộ muốn chết. Phải làm sao bây giờ đây?


Kim Nguyệt lo lắng vô cùng, sốt ruột muốn chết, trong đầu bỗng lóe lên tia sáng, cô luôn vô cùng gian trá xảo quyệt, có cực nhiều mưu mô, nghĩ một lúc là biết phải làm gì vào lúc này.


"Em đồng ý trả lại sách cho anh, xin anh đừng làm tổn thương em, ngàn vạn lần đừng tra tấn em! Nhưng em không mang theo sách bên người, em sợ khi anh thấy sách trên người thì sẽ cướp mất, cho nên trước khi đi tìm anh, em đã giấu ở một nơi rất an toàn trên tiểu hành tinh Moji." Kim Nguyệt giả vờ bị dọa sợ, vẻ mặt lưỡng lự nhưng sau cùng lại không thể không nói, gật đầu khiếp sợ nói.


"Cái gì! Sách không ở trên người của mày, mà là ở hành tinh Moji? Mày nói thật không đấy?" Hách Mãnh nhăn mày kiếm lại, vẻ mặt hoài nghi.


"Đương nhiên là thật, em nào dám lừa anh, em biết em mà lừa anh thì anh nhất định sẽ tra tấn em tới mức sống không bằng chết." Kim Nguyệt lại gật đầu, có hơi dùng sức, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy sợ hãi, vẻ mặt nhìn không chút nào là giả vờ giả vịt.


Đương nhiên là cô lừa Hách Mãnh, nhưng quả thật là sách không ở trên người cô, nó đã bị cô giấu trong vali mà cô vất ở trong phòng khách sạn mình thuê rồi. Hách Mãnh tuyệt đối không thể tìm được sách trên người cô, cho nên cô không sợ Hách Mãnh không tin lời mình mà lục soát cơ thể của mình.


Cô đã nghĩ kỹ rồi, hành tinh Moji ở một nơi rất xa xôi trong vũ trụ, phải mất 1 tháng và phải chuyển tàu mấy lần mới có thể tới nơi, cô có thể tận dụng thời gian 1 tháng đó để nghĩ cách khiến Hách Mãnh yêu mình, bị cô mê hoặc tới thần hồn điên đảo giống như những tên đàn ông khác, nghe theo lời của cô, tự nguyện cưới cô, mang cô về nước cử hành hôn lễ long trọng.


Cô vẫn cảm thấy với khuôn mặt tuyệt thế cùng dáng người siêu nóng bỏng không gì sánh được của mình, còn có trí tuệ siêu cao, không thằng đàn ông nào là cô không chinh phục được, Hách Mãnh không yêu cô, say mê cô là bởi vì trước đó thời gian cô và Hách Mãnh ở chung quá ngắn, khiến Hách Mãnh không có cơ hội phát hiện ra mị lực của cô, hơn nữa lúc trước là cô theo đuổi Hách Mãnh sai cách, khiến Hách Mãnh có thành kiến với cô, chán ghét oán hận cô. Cô tin là trong vòng 1 tháng đi hành tinh Moji, cô sẽ nắm bắt cơ hội ở bên cạnh Hách Mãnh cả ngày cả đêm, cố gắng để Hách Mãnh phát hiện ra mị lực của mình, cũng ra sức lấy lòng Hách Mãnh, khiến Hách Mãnh tiêu trừ đi sự chán ghét oán hận với cô, Hách Mãnh nhất định sẽ yêu thương cô, mê mệt cô đến chết.


Hách Mãnh nhìn bộ dạng sợ hãi tới mức cơ thể hơi run run của cô, lại nhìn cô ăn mặc cực kỳ thiếu vải, căn bản không thể giấu sách trên cơ thể được, tin lời cô ta nói.


Với tính cách cực kỳ gian trá xảo quyệt của cô, quả thật không thể mang theo sách trên người, khiến cô ta tăng thêm khả năng bị cướp mất, nhất định cô ta sẽ giấu ở một nơi rất xa để hắn không tìm thấy được. Con đàn bà chết tiệt này thật sự rất đáng ghét, đợi sau khi cô ta dẫn hắn tìm được cuốn sách, hắn nhất định sẽ hung hăng giáo huấn cô, khiến cô ta thấy hối hận khi sinh ra trên cõi đời này!


Nhưng mà, hành tinh Moji thật sự rất xa, phải mất một tháng mới có thể tới, trong khoảng thời gian dài như vậy, cô ta lại còn âm hiểm đê tiện như thế, nhất định sẽ giở trò, mình vẫn nên cẩn thận thì hơn.


"Tốt nhất là mày đừng có lừa tao, nếu không tao nhất định sẽ khiến mày hối hận khi sinh ra trên cõi đời này!" Hách Mãnh chỉ vào Kim Nguyệt đe dọa, giọng nói và vẻ mặt đều dữ dằn đáng sợ như nhau, có thể dọa người nhát gan tè ra quần.


"Anh yên tâm, em tuyệt không dám lừa anh. Bây giờ em quay về khách sạn em thuê lấy vali, rất nhanh sẽ quay lại, sau khi em quay lại thì sẽ lập tức dẫn anh tới hành tinh Moji, lấy lại sách đưa cho anh." Vẻ mặt Kim Nguyệt chân thành mà cam đoan, trong lòng lại vui sướng không thôi.


Thật tốt quá, Hách Mãnh tin lời cô, cô phải nhanh chóng quay về khách sạn giấu cuốn sách ở một nơi Hách Mãnh không thể nào tìm thấy. Mặc dù Hách Mãnh tin lời cô, nhưng với tính cách cơ trí cẩn thận của hắn, về sau rất có thể sẽ nghi ngờ cô, trộm lục tìm trong vali của cô, nhìn xem thử sách của hắn có bị giấu bên trong vali hay không.


Nhớ tới cuốn sách kia của Hách Mãnh, cô thật sự không hiểu vì sao Hách Mãnh lại coi nó như bảo bối, cuốn sách kia đã rất cũ nát, chữ cùng hơi mờ mờ, bán đồng nát cũng chưa chắc có người mua. Nhưng Hách Mãnh lại coi như bảo bối, nhất định là phải có chỗ nào đó rất trân quý hiếm lạ, nhưng cô đã nhìn kỹ cuốn sách, chữ trên sách đều là những ký hiệu kỳ quái khó hiểu, căn bản là không thể biết được nội dung của nó.


"Được." Hách Mãnh đồng ý luôn, một chút cũng không sợ Kim Nguyệt nhân cơ hội này mà chạy trốn, không bao giờ trở về nữa. Hắn biết rõ Kim Nguyệt mặc dù bị hắn uy hiếp nên không thể không hứa sẽ trả lại sách cho hắn, nhưng vẫn chưa hề buông bỏ ý muốn gả cho hắn, cô nhất định sẽ sống chết quấn lấy hắn không tha, cho nên hắn tuyệt không sợ cô ta sẽ chạy trốn mất.


"Em biết rồi, tối nay gặp, bye!" Kim Nguyệt hôn gió hắn một cái, thấy hắn sắp sửa nổi điên mắng chửi liền nhanh chóng xoay người rời đi.


Vẻ mặt Hách Mãnh ghê tởm, con đàn bà ti tiện này thật sự khiến người ta khó chịu, nghĩ tới một tháng sau phải ở cùng với cô, hắn liền thấy buồn nôn không chịu được, cực kỳ muốn nôn. Nhưng kỳ lạ là khi ở cùng với Kim Nhật, hắn lại tuyệt không cảm thấy ghê tởm, lại càng không buồn nôn, rõ ràng bộ dạng hai anh em nhà đó cực kỳ giống nhau.


Nhớ tới Kim Nhật, mặc dù rất chán ghét phản cảm cậu, nhưng cậu có thể khiến cho cơ thể của mình. . . . . . . rất có lợi đối với mình, lần này đi tới hành tinh Moji, nhất định phải đem cậu ta theo. Nhưng phải giải thích như nào với Kim Nguyệt để mang Kim Nhật đi theo đây, hơn nữa phải làm sao mới có thể khiến Kim Nhật đồng ý đi tới hành tinh Moji với hắn đây?


Hách Mãnh lộ ra vẻ mặt có hơi buồn rầu, lúc trước mình đối xử như vậy với Kim Nhật, Kim Nhật còn biết mình là "em rể" của cậu, nhất định rất đau lòng, rất thống khổ, cực kỳ chán ghét oán hận mình, không muốn gặp lại mình nữa, nhất định sẽ không đồng ý đi tới hành tinh Moji với hắn, nên làm cái gì bây giờ đây? 


Hết chương 28.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro