CHƯƠNG 41: Bị C*c Chó Lớn Ch!ch Vào Rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em không muốn?! Hoá ra những lời nói trước đó đều là để lừa anh, thật ra em rất sợ bộ dạng hiện giờ của anh, trong lòng em đã không còn yêu anh nữa rồi!" Hách Mãnh nhăn lại mày thú thô to hung ác, tức giận mắng. Mặc dù sớm biết Kim Nhật có thể sẽ sợ hãi, từ chối thú giao với hắn, nhưng chính tai nghe thấy Kim Nhật sợ hãi từ chối vẫn khiến hắn rất tức giận.


"Không phải! Em không có lừa anh, những lời nói trước đó của em đều là phát ra từ tận đáy lòng của em, em tuyệt không sợ bộ dạng hiện tại của anh, trong lòng em vẫn cực kỳ yêu anh như trước, xin anh hãy tin em đi!" Kim Nhật nhanh chóng ra sức lắc đầu, lo lắng mà hét to.


"Anh không tin! Trừ khi em đồng ý thú giao với anh, để dạng dã thú của anh ch!ch đ!t đủ kiểu!" Hách Mãnh cũng lắc đầu, trong mắt hiện lên một tia xảo quyệt.


Kim Nhật rất khổ não, sao người yêu lại như vậy, cậu nên làm gì bây giờ?


"Em không đồng ý thì chứng tỏ là em lừa anh, anh sẽ vĩnh viễn không tha thứ cho em, anh sẽ hận em đến chết, không bao giờ yêu em nữa." Hách Mãnh lạnh giọng uy hiếp, còn cố ý lộ ra vẻ mặt bi thương.


Kim Nhật lập tức luống cuống, quên luôn nỗi sợ thú giao, vội vàng hét lên: "Em đồng ý! Em đồng ý! Xin anh ngàn vạn lần đừng hận em, càng đừng không muốn không yêu em!"


Nghĩ tới chuyện người yêu sẽ vĩnh viễn không tha thú cho cậu, hận cậu tới chết, không bao giờ yêu cậu nữa, tim cậu đau muốn chết, tựa như bị con dao găm cắm đâm vào.


Mặc dù rất sự thú giao, nhưng cậu tuyệt không để người yêu hận mình, không thương mình, cậu chỉ có thể đánh bạo thú giao với người yêu, haizz. . . . . .


"Em yên tâm, anh sẽ rất ôn nhu cẩn thận, tuyệt không làm em bị thương, anh còn ch!ch em sướng tới mức chết đi sống lại, mỗi ngày đều muốn bị c*c thú lớn của anh ch!ch!" Hách Mãnh vui sướng nở nụ cười, hôn thật mạnh nên đôi môi anh đào của cậu, còn vươn lưỡi dài hồng hồng liếm môi anh đào một lúc, lập tức nhanh chóng lột trần cậu ra.


Nhìn thấy thân ngọc trắng như tuyết, cực kỳ xinh đẹp gợi cảm, hoàn mỹ không tỳ vết như một kiệt tác tốt nhất của thượng đế, Hách Mãnh lập tức đỏ mắt, miệng khô lưỡi khô lập tức hôn xuống, còn cuồng liếm loạn hít.


Bất kể là nhìn cơ thể của Kim Nhật bao nhiêu lần đều sẽ khiến người ta say mê, muốn hôm liếm mút, nhấm nháp tỉ mỉ. . . . . . . Làn da của Kim Nhật thực sự rất mềm, còn có một chút vị ngọt, thật sự là rất ngon miệng!


Hách Mãnh hôn liếm quá mạnh, cũng rất dâm tà, hai chân thú lớn còn di chuyển tới trước ngực Kim Nhật, bắt lấy hai quả vú bự siêu đẹp cuốn hút chết người mà chơi đùa, khiến Kim Nhật lớn tiếng rên dâm thở gấp, vẻ mặt xuân tình nhộn nhạo, mắt đẹp trở nên mờ ảo, sự sợ hãi bên trong đã mất đi không ít.


Môi lưỡi và hai chân của Ngao Tây Tạng sao có thể lợi hại như vậy, khiến cậu cực sướng cực sảng khoái, nhịn không được mà say mê chúng nó.


Môi lưỡi của Ngao Tây Tạng cứng rắn thô ráp, khác hẳn với môi lưỡi trơn mềm của con người, trên cái lưỡi nóng bỏng còn có nhưng cái gai thật nhỏ, lúc hôn liếm trên người cũng có cảm giác nhoi nhói giống như khi hôn môi, còn rất nóng ngứa, nhưng kỳ lạ là rất có cảm giác, có khoái cảm rất kỳ diệu. Bị miệng thú hút thật mạnh lại rất có cảm giác, cực kỳ sướng, mỗi một chỗ bị hút đều toả ra luồng điện tuyệt mỹ, cực sướng cực thích.


Nhưng thích nhất, sảng khoái nhất vẫn là hai vú! Trên chân thú lớn cực kỳ rắn chắc nóng rực có vô số lông tơ mềm mại, hai vú bị chân thú lớn xù lông ra sức nhào nặn chơi đùa, cực kỳ ngứa ngáy, còn nóng tới phát run, hơn nữa có dòng điện chạy tán loạn, sảng khoái sung sướng kinh khủng.


Hạ thể chịu kích thích lớn, côn thịt đã dựng thẳng lên trời, căng trướng đến khó chịu, rất muốn được âu yếm đùa bỡn. Mà hai huyệt nhỏ luôn rất mẫn cảm dâm đãng thì dâm thuỷ tràn lan, vừa ướt vừa ngứa, vô cùng trống rỗng đói khát, muốn lập tức bị được vật gì đó thật thô to ch!ch đ!t mãnh liệt.


Thấy Kim Nhật đói khát khó nhịn mà vặn vẹo hạ thể, còn dâm đãng cọ xát vào hạ thể của mình, Hách Mãnh vui sướng hơi cao giọng cười tà, ngẩng đầu nhìn cậu trêu ghẹo: "Con đĩ nhỏ, không phải vừa nãy cực kỳ không muốn bị ông đây ch!ch sao, sao giờ lại vừa vặn vẹo vừa cọ xát, câu dẫn ông đây ch!ch em như vậy hả!"


"A ư. . . . . . . Em sai rồi. . . . . . Ư ô. . . . . . . Huyệt nhỏ thật là khó chịu, rất muốn a, xin anh mau cắm vào đi. . . . . . A ô. . . . . ." Kim Nhật xấu hổ mà dâm đãng cầu xin.


Cậu chịu không nổi, hai cái huyệt nhỏ càng ngày càng ướt át đoi khát, nếu không bị đại nhục bổng của người yêu cắm vào ch!ch đ!t thì sẽ khó chịu chết mất.


"Cắm cái gì vào cơ? Em không nói rõ thì ông đây cũng không biết đâu." Hách Mãnh cố ý làm khó dễ cậu, tà ác dùng lông bụng ma xát, cọ loạn vào hạ thể của cậu, khiến cậu càng ngứa ngáy càng đói khát, càng muốn bị mình ch!ch đ!t.


"A a. . . . . . Đại nhục bổng. . . . . . Em muốn đại nhục bổng của anh cắm vào. . . . . . Ha a. . . . . . . Anh đừng cọ lông vào em nữa mà, mau cắm đại nhục bổng của anh vào hai cái huyệt nhỏ của em đi, hung hăng ch!ch em, đ!t em. . . . . . . . Ha ô. . . . . . A ô. . . . . ." Kim Nhật bị khiêu khích tới phát điên, mắt đẹp toả ra ánh nước, lập tức vứt bỏ cảm giác thẹn thùng, nôn nóng rên dâm.


Người yêu thật xấu xa, thế mà lại dùng lông cưng cứng kích thích hạ thể của cậu, khiến chỗ bị ma xát ngứa muốn chết, ngay cả hai huyệt nhỏ không bị đụng tới cũng bị ảnh hưởng, cảm thấy vô cùng ngứa ngáy, giống như bị rất nhiều con sâu cắn, càng khao khát được đại nhục bổng ch!ch hơn lúc nãy, đói khát tới mức mấp máy miệng.


"Đ!t mẹ, rốt cuộc là con đĩ nhà em dâm đãng đói khát tới cỡ nào vậy, thế mà hai huyệt nhỏ đều muốn bị đại nhục bổng của ông đây ch!ch! Nhưng tiếc là ông chỉ có một cây gậy thịt thôi, một lần chỉ ch!ch được một cái huyệt nhỏ, không có cách nào mà thoả mãn nguyện vọng siêu cấp dâm đãng cảu em được, làm sao bây giờ!" Hách Mãnh hưng phấn cười mắng, gảy ngọc hành hồng hồng, hấp dẫn câu nhân hai cái, liền kéo hai chân khép hờ của cậu ra.


Thấy hoa huyệt phía trước và cúc huyệt phía sau đều lóng lánh ánh nước, dâm thuỷ chảy ròng, tao mĩ câu nhân cực kỳ, Hách Mãnh bất giác nuốt nuốt nước miếng, c*c thú dưới bụng đã sớm sung huyết căng trướng lại càng cứng nhắc hơn, muốn lập tức cắm vào hai cái huyệt nhỏ ch!ch đ!t sung sướng.


"Haizz ------ Cắm vào hoa huyệt phía trước trước đi. . . . . . . Ô hừ. . . . . . Cúc huyệt phía sau, đành phải đợi anh ch!ch hoa huyệt phía trước xong, lại cắm vào ch!ch. . . . . Ư ô. . . . . . . Người tốt, xin anh nhanh chóng ch!ch hoa huyệt phía trước của em, hoa huyệt khó chịu muốn chết. . . . . . . Hu hu. . . . . ." Kim Nhật nghĩ nghĩ, thở dài một tiếng rồi quyết định hoa huyệt ngứa ngát đói khát nhất sẽ được thoả mãn trước, lại đáng thương cầu xin người yêu, nói đến mức thống khổ khóc nức nở, khoé mắt chảy ra nước mắt xinh đẹp.


"OK!" Vì Hác Mãnh cũng sốt ruột lắm rồi nên không làm khó dễ cậu nữa, sảng khoái đồng ý, duỗi chân kéo c*c thú giấu trong đống lông bụng rậm rạp ra, cắm vào trong hoa huyệt của cậu.


Kim Nhật thấy c*c chó lớn màu xanh tím còn lớn hơn thô hơn rất nhiều so với dạng người của Hách Mãnh, hơn nữa còn dài và chi chít gai nhỏ cực kỳ khủng bố, cực giống với răng sói, dữ tợn xấu xí vô cùng, lập tức bị doạ sợ ngây người, hoảng sợ tới mức toàn thân run rẩy, dục hoả cũng vơi đi hơn phân nửa.


Mẹ ơi! Không ngờ là c*c thú lớn của người yêu lại đáng sợ tới mức này, cậu không thể để cái c*c thú khủng bố như này cắm vào được, nếu không thì hoa huyệt nhất định sẽ bị xé thành từng mảnh nhỏ, khiến mình máu chảy thành sông, đau tới mức quy thiên luôn mất!


Kim Nhật muốn mở miệng không cho Hách Mãnh đâm mạnh vào, nhưng lại chậm mất một bước, c*c chó cực giống hung khí đã ở trước hoa huyệt nhỏ xinh yếu đuối, dùng sức cắm vào. . . . . .


Cảm giác đau đớn như bị xé toạc làm đôi lập tức đánh úp vào Kim Nhật, khiến cậu đau tới mới trước mắt biến thành màu đen, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không phát ra nổi.


"Đ!t! Chặt muốn chết! Em cố gắng thả lỏng, nếu không anh không vào được!" Hách Mãnh nôn nóng mắng, vẫn chưa chú ý tới thống khổ của Kim Nhật.


Hách Mãnh cũng rất thống khổ, vì c*c chó thực sự lớn quá mức, cảm giác hoa huyệt càng nhỏ xinh chặt cứng, chưa cắm vào bao nhiêu đã không vào được nữa, còn bị kẹp tới đau, khiến hắn phải toát mồ hôi lạnh.


Hết chương 41.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro