CHƯƠNG 53: Vú Bự Đột Nhiên Biến Mất, Sao Lại Như Vậy?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng rạng đông xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu lên trên chiếc giường, chiếu vào trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Kim Nhật, Kim Nhật tỉnh lại vì thấy hơi chói, chớp hai hàng mi bạc đẹp động lòng người như cánh bướm, rồi mới mở to mắt.


Cảm giác hai cái huyệt nhỏ ướt nhèm nhẹp, toàn thân còn hơi bủn rủn, hơn nữa bụng có hơi trướng trướng, rất không thoải mái, Kim Nhật khẽ rên hai tiếng.


Nhớ tới chuyện tối hôm qua, người yêu thế mà lại cuồng ch!ch vào tử cung của cậu, khuôn mặt nhỏ nhắn xấu hổ đến mức đỏ bừng.


Cậu xoay người muốn oán trách mấy câu với người yêu ở bên cạnh, lại phát hiện trước ngực có hơi kỳ lạ, không còn cảm thấy nặng nặng như trước nữa, trước kia vì có đôi bưởi quá cỡ nên lúc xoay người luôn có cảm giác nằng nặng.


Cậu lập tức cúi đầu nhìn ngực mình, chợt sợ ngây người, thét lên một tiếng chói tai: "A -----"


Hách Mãnh luôn ngủ rất nông, bị tiếng thét lọt vào tai lập tức tỉnh dậy, mở to mắt nhìn cậu, nói: "Em sao vậy!"


"Vú của em mất rồi!" Kim Nhật chỉ vào ngực đã trở nên bằng phẳng của mình, không còn hai quả bưởi tuyết trắng vừa tròn vựa bự cực kỳ mê người nữa, nói với người yêu bằng vẻ mặt kinh ngạc và kinh hoảng.


Mặt của Hách Mãnh cũng kinh ngạc và kinh hoảng, nhưng hắn đã gặp quá nhiều chuyện, trải qua biết bao nhiêu sóng to gió lớn nên nhanh chóng bình tĩnh lại, vừa định an ủi cậu đừng hoảng loạn, lại chú ý thấy mắt của cậu đã biến thành màu tím.


"Không chỉ có vú của em biến mất đâu, mắt của em cũng biến thành màu tím rồi." Hách Mãnh chỉ vào hai mắt mỹ lệ mê người của cậu, trong lòng thấy vô cùng kỳ lạ. Sao vừa mới tỉnh dậy mà trên người cậu lại xảy ra sự thay đổi lớn tới vậy, vú biến mất một cách thần kỳ, mắt cũng đổi màu luôn.


Kim Nhật lại sợ ngây người, lập tức ngồi dậy, xoay người lấy cái gương trên cái tủ cạnh đầu giường, soi vào hai mắt của mình, phát hiện hai mắt thật sự biến thành màu tím, hét lớn lên: "Trời ơi! Sao lại có thể như vậy?"


"Em đừng hoảng, đừng hoảng!" Hách Mãnh nhanh chóng dịu dàng an ủi, nghĩ nghĩ rồi nói: "Anh đoán có lẽ liên quan tới chuyện anh ch!ch vào tử cung của em, lại còn bắn tinh vào bên trong đấy nữa."


"Hả!" Vẻ mặt Kim Nhật đầy kinh ngạc.


"Trên mạng có rất nhiều tài liệu về giống loài kỳ lạ, để anh tìm thử xem có thể biết chuyện gì đang xảy ra và nguyên nhân thực sự khiến em bị như thế này hay không." Hách Mãnh nói xong liền cúi người lấy máy tính xách tay để dưới gầm giường lên, sau đó mở ra tìm kiếm về loài kỳ lạ, rất nhanh liền thấy được rất nhiều tài liệu về nó.


Hách Mãnh xem từng cái một, xem rất lâu, cuối cùng cũng tìm được thông tin muốn tìm. Thế mà lại đúng với suy đoán của hắn, Kim Nhật bị như vậy là vì bị hắn ch!ch vào tử cung, còn bị hắn bắn tinh vào trong tử cung nữa.


Hoá ra nếu loài kỳ lạ bị ch!ch vào tử cung và bị bắn tinh vào trong tử cung thì hoóc-môn trong cơ thể sẽ bị rối loạn, hoóc-môn giống cái sẽ trở nên rất cao, khiến cơ thể của loài kỵ lạ dễ dàng có thai hơn. Nhưng sau khi hoóc-môn giống cái tăng cao sẽ cần một khoảng thời gian để điều chỉnh lại, trong lúc đó thì một trong những đặc điểm rõ rệt nhất của giống cái chính là vú sẽ biến mất, hơn nữa màu mắt sẽ chuyển sang tím, nhưng không cần phải lo lắng, sau khi điều chỉnh xong thì vú sẽ bự lại như cũ, nhưng màu mắt sẽ không đổi lại như ban đầu.


"Hoá ra là như vậy! Thật sự làm em sợ muốn chết!" Sau khi Kim Nhật đọc xong thông tin người yêu tìm được, thờ phào nhẹ nhõm một hơi thật dài.


"Vậy là cặp vú bự dâm mĩ mê người sẽ biến mất một khoảng thời gian, thật sự rất đáng tiếc!" Hách mãnh duỗi tay vuốt ve ngực trắng bằng phẳng, vẻ mặt không nỡ thở dài nói. Hắn thực sự rất say mê vú bự của người yêu, cực thích chơi vú bự của cậu đó!


Kim Nhật nhíu mày, có hơi lo lắng hỏi:" Em tạm thời không có vú bự, anh có ghét bỏ em, không yêu em nữa không?"


"Đồ ngốc này, anh sao có thể ghét bỏ em, không yêu em nữa chỉ vì em tạm thời không có vú bự chứ. Anh không yêu cơ thể của em, mà là con người của em, cho dù em có mất đi vú bự vĩnh viễn thì anh cũng sẽ yêu em trước sau như một!" Hách Mãnh nhanh chóng nói, vẻ mặt nồng nàn tình yêu.


Tình yêu khiến Hách Mãnh biến thành một con người khác, giờ đây hắn trở nên càng dịu dàng thâm tình hơn, nhưng đó chỉ là với một mình Kim Nhật thôi, với người khác thì hắn vẫn cứ lạnh lùng vô tình như trước.


"Cảm ơn anh, em yêu anh nhất!" Kim Nhật an tâm, vui sướng ra mặt, duỗi tay ôm lấy cổ người yêu, hôn lên đôi môi mỏng cực kỳ gợi cảm mê người của người yêu.


Hách Mãnh lập tức đáp lại cậu, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cậu điên cuồng hôn lại, còn duỗi lưỡi tiến vào cái miếng nhỏ nhắn của cậu càn quét, nhấm nháp tỉ mỉ từng ngóc ngách trong khoang miệng của cậu, sau khi rời khỏi cái miệng nhỏ của cậu, cậu đã mất khống chế chảy nước miếng và thở hồng hộc.


Tựa gò má đỏ hồng vào lồng ngực của người yêu, Kim Nhật nhìn chằm chằm xuống bụng của mình, vẻ mặt vui vẻ mỉm cười nói: "Theo thông tin trên mạng, không bao lâu nữa là em sẽ có thai, thật sự là quá tốt!"


"Đúng vậy! Không bao lâu nữa là em sẽ có thai, sinh cho anh một lũ chó con, thật sự khiến anh rất vui sướng!" Hách Mãnh duỗi tay vuốt ve bụng của cậu, khoé môi cong lên càng cao, vẻ mặt đầy mong đợi.


"Nào có ai lại nói con mình là chó con bao giờ!" Kim Nhật nhướng mày cười nói. Mặc dù dạng thú của hắn là Ngao Tây Tạng, hắn cũng coi như là chó, nhưng không nên nói con mình là lũ chó con như vậy, quá khó nghe.


"Em là chó cái siêu dâm, con em sinh ra tất nhiên là chó con rồi, anh nào có nói sai đâu. Chó cái siêu dâm nhà em vừa rồi bị anh hôn mãnh liệt như vậy, nhất định là dục hoả đốt người rồi, hai cái huyệt nhỏ đều ướt nhẹp, cực kỳ muốn bị dương vật siêu bự của anh cắm vào chứ gì. Anh là một người yêu tốt của em, tất nhiên sẽ thoả mãn dục vọng hạ lưu dâm đãng của em, em nhất định phải cảm ơn anh thật tốt đấy nha, ha ha. . . . . . ." Hách Mãnh cười dâm nói, hai tay sờ loạn trên người người yêu, còn đè lên người cậu, dùng thân hổ cường tráng nỏng bỏng tục tĩu cọ xát lên cơ thể mềm mại dẻo dai mảnh khảnh của người yêu.


Tuy người yêu mất đi đôi vú bự vô cùng dâm mĩ mê người, nhưng cơ thể trần truồng của cậu vẫn rất mỹ lệ mê người như trước, khiến người ta huyết mạch sôi sục, dục hoả tăng vọt, muốn lập tức được ch!ch.


"Oa a a. . . . . . . . Tên biến thái này, mới sáng sớm đã muốn ch!ch. . . . . . . Ha a a a. . . . . . . Dương vật bự cắm vào hoa huyệt, thật thô ha. . . . . . Ư a. . . . . . . Ư a. . . . . . . Ch!ch rất mạnh. . . . . . Ha a a. . . . . . . Sướng muốn chết. . . . . . . Thật sảng khoái. . . . . . . Ha a ha a. . . . . . Lỗ đít cũng muốn được ch!ch. . . . . . . Lỗ đít thật ngứa, thật đói. . . . . . ."


"Ư ô ô. . . . . . Dương vật bự lại ch!ch vào lỗ đít, thật giỏi. . . . . . Ha a a. . . . . . . Lại bị dương vật bự vừa ch!ch hoa huyệt vừa ch!ch lỗ đít. . . . . . . . . Kích thích muốn chết, sướng muốn bay lên trời. . . . . . . Ha a a. . . . . . . Ư ha ha. . . . . . ."


Trong phòng ngủ lập tức phát ra tiếng rên vô cùng dâm của Kim Nhật, lại còn tiếng sau lớn hơn tiếng trước, tiếng sau dâm hơn tiếng trước, khiến ai nghe thấy đều mặt đỏ tai hồng, dục hoả đốt người. . . . . . . . .


☆☆☆


"Đáng chết!" Một tiếng hét phát ra từ bên trong cảnh cửa.


"Con đĩ Kim Nguyệt này dám lừa anh, thật đúng là buồn cười!" Một người đàn ông trẻ tuổi cực kỳ cao lớn, tuấn mỹ, hai mắt có màu không giống nhau, mắt trái là màu xanh băng cực kỳ cao quý, mắt phải là màu hổ phách vô cùng thần bí, cả người tràn đầy tức giận, khuôn mặt tuấn tú cũng đen thui vì tức giận.


"Thật không ngờ là Kim Nguyệt lại dám lừa anh, sách của anh vẫn chưa bị em ấy giấu ở hành tinh Moji, mà bị giấu ở trong vali của e ấy." Cậu tra trẻ tuổi bên cạnh có tóc trắng mắt tím cũng cực kỳ hiếm lạ xinh đẹp, bộ dạng đẹp cực kỳ, dung mạo có chút anh khí, cảm giác vừa đẹp lại vừa xinh, nhíu chặt mày nói.


Vừa nãy người yêu đột nhiên hỏi cậu sao hôm đó lại mặc bộ nữ hầu tình thú, cậu lừa người yêu là mình mua, nhưng vẫn bị người yêu nhìn thấu, dưới dự bức bách của người yêu, cậu đành phải thành thật với hắn, bộ nữ hầu tỉnh thú là cậu tìm được trong vali của em gái. Người yêu lập tức trêu ghẹo cậu, khiến cậu mắc cỡ chết được, người yêu còn ép cậu giao vali của em gái ra, muốn xem trong vali còn có bộ quần áo dâm đãng lẳng lơ nào nữa không để cậu mặc cho hắn xem.


Không ngờ là sau khi người yêu lấy được vali của em gái, lập tức phát hiện trong vali của em gái có hai lớp, sai khi mở lớp thứ hai ra liền thấy cuốn sách của người yêu bên trong, hoá ra em gái vẫn luôn mang theo sách của người yêu bên người, em gái lừa hắn, người yêu tức muốn chết.


"Nếu không phải bây giờ nó đang hôn mê bất tỉnh, anh nhất định sẽ xử đẹp nó." Hách Mãnh nghiến răng nghiến lợi mắng. Hắn ghét nhất là bị người khác lừa!


"Bây giờ Kim Nguyệt vẫn hôn mê bất tỉnh, em ấy đã bị trừng phạt rồi, anh tha thứ cho nó đi, đừng trả thù em nó nữa. Anh yên tâm, chờ sau khi em ấy tỉnh lại, em nhất định sẽ giúp anh mắng nó một chút, mắng đến khi nó sợ mất mật, xả giận giúp anh." Kim Nhật vội vàng xin tha cho em gái.


Mặc dù cậu cũng rất tức giận khi em gái lừa người yêu, trêu đùa người yêu, nhưng giờ nó vẫn còn nằm trên giường bệnh, thật sự quá thảm rồi, khiến cậu nhịn không được mà xin người yêu tha cho em gái.


"Được rồi. Nếu không phải em xin tha cho con đĩ Kim Nguyệt kia thì anh nhất đinh sẽ không tha cho nó đâu." Hách Mãnh nhìn nhìn người mình yêu nhất, thở dài khe khẽ rồi gật đầu đồng ý.


Tuy rằng rất tức giận với con đĩ Kim Nguyệt này, nhưng người yêu đã mở miệng xin tha cho nó, hắn chỉ có thể đồng ý thôi. Giờ đây hắn càng ngày càng say mê người yêu rồi, chi cần người yêu xin hắn thì bất kể là chuyện gì hắn cũng sẽ đồng ý.


"Cảm ơn anh, anh thật tốt với em!" Kim Nhật cong lên khoé môi, trong lòng thấy rất cảm động, chủ động hôn hắn một cái.


"Một cái hôn vẫn chưa đủ! Nếu em thật sự muốn cảm ơn anh thì ngoan ngoan mở đùi ra, vạch l** dâm và lỗ đít dâm ra để c*c chó siêu bự của anh cắm vào, bắn đầy tinh dịch, ha ha. . . . . . ." Hách Mãnh bất mãn lắc lắc đầu, lộ ra nụ cười xấu xa nói, ôm lấy người yêu bắt đầu sờ loạn, thứ dưới bụng còn xấu xa mà chọc chọc vào người yêu.


"Đừng mà, chúng ta mới làm nửa tiếng trước xong, làm tiếp thì em sẽ không chịu nổi đâu, anh để em nghỉ ngơi một lúc, đến tối lại làm tiếp, được không anh!" Kim Nhật hoảng sợ, lắc đầu từ chối không chút do dự.


Người đàn ông này thật sự rất đáng sợ, thế mà suốt ngày đều muốn ch!ch, khiến cơ thể của cậu chịu không nổi, nếu tiếp tục làm với hắn thì cậu nhất định sẽ hỏng mất, phải biết là sáng sớm cậu đã làm với hắn ba hiệp rồi đấy.


Thật sự không biết là người đàn ông này lấy đâu ra thể lực mà khoẻ như vậy, thế mà còn có thể làm tiếp được.


"Cái gì! Chó cái siêu dâm nhà em dám từ chối yêu cầu của ông đây, thật to gan, xem ra ông phải sử dụng gia pháp với em mới được! Ông đây lập tức dùng c*c chó siêu bự để giã con đĩ to gan lớn mật nhà em thành đống bùn nhão mới được, xem em còn dám từ chối yêu cầu của ông đây nữa không!" Hách Mãnh nhướng mày kiếm lên, giả vờ không vui mắng, trong mắt loé lên vẻ hưng phấn, lập tức biến thành Ngao Tây Tạng, tấn công về phía Kim Nhật.


"A -------" Kim Nhật sợ tới mức nhanh chóng né tránh, chạy về phía phòng ngủ, muốn trốn vào trong đó.


"Tên cẩu nô dâm đãng chết này, còn dám chạy, để ông đây bắt được em thì chỉ có đường chết mà thôi!" Hách Mãnh lập tức đuổi theo người yêu, hoàn toàn không chú ý tới rèm cửa đột nhiên bị gió tốc lên, khiến người ở tầng cao nhất của toà nhà đối diện cũng nhìn thấy dạng thú của hắn.


Trong căn hộ cao cấp ở tầng cao nhất của toà nhà đối diện, một người đàn ông đứng ở trước cửa sổ vô cùng khiếp sợ nhìn Hách Mãnh, hắn rất nhanh đã lấy lại tinh thần, vội vàng lấy điện thoại chụp hình ảnh Ngao Tây Tạng của Hách Mãnh lại.


Sau khi người đàn ông chụp liên tiếp nhiều tấm ảnh, bấm một dãy số, sau đó cực kỳ kích đối hét lên với người ở đầu dây bên kia: "Cậu đoán xem tôi vừa thấy cái gì, thế mà tôi lại thấy một con Ngao Tây Tạng đã tuyệt chủng từ lâu, Thần Khuyển trong truyền thuyết đó! Muốn khôi phục thanh xuân, trường sinh bất lão, đều có hy vọng!


Hết chương 53.


(Vĩ): Sắp có biến =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro