CHƯƠNG 57: Vì Cứu Em Rể, Cởi Đồ Tự Thẩm Quyến Rũ Một Đám Alpha

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giữa sảnh tiệc không quá lớn nhưng rất xa hoa lộng lẫy treo một cái lồng sắt to lớn toả sáng rực rỡ. Trong lồng sắt nhốt một còn Ngao Tây Tạng màu vàng kim khổng lồ cường tráng như một con trâu đực, vô cùng uy mãnh khí phách, còn có một thiếu niên tóc bạc mắt tím vô hiếm lạ, bộ dạng khuynh nước khuynh thành, yếu đuối mảnh mai như một thiếu nữ.


Bụng của Ngao Tây Tạng đỏ tươi, máu chảy không ngừng, rõ rãng là đã bị trọng thương, nó nhắm chặt mắt nằm bất động trên đất, nếu không thấy ngực nó hơi hơi phập phồng thì ai cũng tưởng nó đã chết rồi.


"Anh tỉnh dậy đi, ngàn vàn lần đừng chết!" Vẻ mặt thiếu niên bên cạnh Ngao Tây Tạng đều lo lắng, hốc mắt ươn ướt, nước mắt sắp tuôn ra.


Thiếu niên sợ Ngao Tây Tạng sẽ chết vì mất máu quá nhiều, vội vàng cởi áo ngoài băng bó vết thương ở bụng cho nó, không để máu tiếp tục chảy ra nữa, tuyệt không sợ mãnh thú cực kỳ khủng bổ đáng sợ này sẽ đột nhiên tỉnh dậy và tấn công cậu.


Thiếu niên nhìn Ngao Tây Tạng, trong lòng thở dài một tiếng nặng nề. Sau khi cậu tỉnh dậy liền phát hiện bọn cậu bị nhốt trong một cái lồng sắt kỳ lạ rất lớn, còn người yêu thì vẫn chưa tỉnh lại. Lúc trước người yêu bị viên đạn đỏ bắn trúng bụng, vẫn còn chảy máu khiến cậu lo muốn chết, cậu thực sự sợ người yêu sẽ chết.


"Omega nhỏ, em đúng là một chủ nhân tốt yêu thương thú cưng, đã như vậy rồi mà còn muốn cứu con chó chết này, tiếc là em không cứu được nó đâu. Nó bị thương nặng như vậy, còn bị Thần Chi Quang chiếu vào, sẽ mau chóng chết thôi!" Tiếng cười của một người đàn ông trung niên vang lên từ phía sau.


Chỉ thấy có những bàn ăn lộng lẫy phía dưới lồng sắt, mỗi bàn đều có người ngồi, có nam có nữ, có già có trẻ. Mỗi người trong số họ đều đeo mặt nạ tinh xảo, không thể nhìn thấy mặt, nhưng đều ăn mặc cực kỳ đẹp đẽ sang trọng quý phái, vừa thấy liền biết là giới thượng lưu trong xã hội.


"Rốt cuộc con Long Cẩu này cũng chết, thật tốt quá! Chúng ta sẽ mau chóng được ăn thịt con Long Cẩu này!" Một lão phu nhân cực kỳ mập mạp, ăn mặc lộ liễu, mặc dù đã trang điểm rất xinh đẹp nhưng trên cổ vẫn có một đống nếp nhăn, rõ ràng đã cao tuổi, vui sướng vô cùng mà cười nói.


"Ta đã rất muốn ăn thịt con Thần Khuyển này! Nghĩ tới khi ăn được thịt Thần Khuyển sẽ được năng lực khôi phục thanh xuân vô cùng thần kỳ, ta liền thấy rất kích động, rất vui vẻ, ha ha ha. . . . . . . ." Một lão già ngồi trên một chiếc xe lăn, đầu đầy tóc bạc, thân hình vô cùng gầy yếu, phát ra tiếng cười khàn khàn vô cùng khó nghe, khiến người ta nổi cả da gà, trong giọng nói tràn ngập vui sướng.


"Hội trưởng xin đừng quá kích động, cẩn thận lại khiến bệnh tim tái phát, nếu vậy thì ngài sẽ chết trước khi ăn thịt Thần Khuyển đấy!" Một người ăn mặc sang quý ngồi bên cạnh lão già lên tiếng nhắc nhở, nghe giọng nói không thể đoán được tuổi.


"Đúng vậy! Ông nội, ông nhất định phải kiềm chế cảm xúc, đừng quá kích động. Ông đã 90 tuổi rồi, nếu bệnh tinh tái phát mà không cứu chữa kịp thời thì sẽ chết ngay lập tức đó!" Thiếu niên ngồi bên cạnh lão già gật đầu nói, lập tức thờ dài: "Nhưng mà, nghĩ tới chuyện sắp được ăn thịt Long Cẩu trong truyền thuyết, đạt được năng lực khôi phục thanh xuân, trường sinh bất lão thần kỳ, thật sự khiến người ta khó có thể kiềm chế được cảm xúc, khó mà không kích động vui sướng.


"Đúng!" Người ở bàn khác lập tức đồng thanh.


"Tăng mạnh Thần Chi Quang đi, để Thần Khuyển chết nhanh chút, ta thật sự chờ không nổi nữa rồi, muốn lập tức ăn thịt của nó, lập tức trở nên trẻ vô cùng, còn trường sinh bất lão!" Giọng nói khàn khàn khó nghe khiến người ta sởn gai óc lại vang lên một lần nữa, lão già nôn nóng vô cùng mà ra lệnh.


"Vâng, hội trưởng." Vệ sĩ cao lớn đeo kính đen đứng phía sau lão già cung kính gật đầu, lập tức ấn một cái vào điều khiển từ xa trong tay.


Ngôi sao sáu cánh trên đỉnh lồng lập tức bắn ra ánh sáng đỏ mãnh liệt chói mắt hơn, chiếu thẳng xuống người Ngao Tây Tạng và thiếu niên trong lồng sắt, thiếu niên thì không sao cả nhưng Ngao Tây Tạng đang hôn mê thì lại đau đớn cực kỳ, lập tức bị đau tới mức bật tỉnh.


Ngao Tây Tạng mở ra hai mắt có màu sắc khác nhau, hiếm lạ vô cùng, hơi há miệng phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt, nó đã đau đến mức ngày cả chút sức lực để rên đau lớn tiếng cũng chả có.


Nhìn vẻ mặt đau đớn, thoi thóp của người yêu, Kim Nhật vô cùng đau lòng, vẻ mặt lo lắng, hốc mắt lại càng ướt hơn.


Kim Nhật nhanh chóng nhắm lại đôi mắt tím vô cùng xinh đẹp mê người, không để nước mắt giọt nước mắt không nhịn được tràn ra khoé mi. Cậu không thể khóc, không thể rơi nước mắt!Tuy cậu là một Omega yếu đuối, nhưng cũng là một thằng đàn ông, vào thời điểm như này phải càng mạnh mẽ, còn phải rất bình tĩnh thì mới có thể nghĩ cách cứu người yêu được.


Cậu vừa tỉnh dậy liền nghe lén thấy đám người bên dưới nói cái lồng sắt phát ra ánh sáng đỏ từ trên đỉnh này là "Thần Chi Quang", có thể khiến năng lực của người yêu biến mất, còn có thể khiến người yêu đau đớn vô cùng, cuối cùng là chết toi.


Nhưng mặc dù người yêu bị trọng thương, còn bị Thần Chi Quang tra tấn vô cùng đau đớn, nhưng chỉ cần tìm được các đưa người yêu ra khỏi cái lồng sắt này trước khi hắn tắt thở, không bị Thần Chi Quang chiếu vào nữa, có thể khôi phục năng lực mạnh mẽ như trước, người yêu hẳn là sẽ lành lại vết thương nhanh chóng, khôi phục nguyên trạng.


Nhưng phải làm gì để người yêu thoát khỏi cái lồng sắt kỳ lạ vô cùng chắc chắn này đây? Cầu xin những tên cặn bá đó sao?


Không!


Kim Nhật mở to mắt, nhìn đám nam nữ bên dưới đang muốn ăn thịt người yêu, mắt tím ươn ướt tràn ngập oán hận. Cầu xin lũ cặn bã này cũng vô dụng!


Những tên cặn bã này có thể vì khôi phục thanh xuân, trường sinh bất lão mà phát rồ, chuyện thương thiên hại lí gì cũng có thể làm được, một chút nhân tính cũng không còn, bất kể có cầu xin chúng như thế nào thì bọn chúng cũng không tha cho người yêu đâu!


Phải nghĩ cách để bọn chúng mở cái lồng sắt này ra, để người yêu có thể thoát ra ngoài. . . . . . . . . Có rồi!


Mắt Kim Nhật đột nhiên sáng lên, cậu nghĩ tới một cách, chỉ là cách này thật sự rất hạ lưu vô sỉ, nhưng đó lại là cách duy nhất có khả năng thành công mà cậu nghĩ được.


Đám đàn ông phía dưới đều là Alpha, cậu có thể dùng tin tức tố quyến rũ bọn họ, khiến bọn họ nhịn không được phát tình, muốn ch!ch cậu, mở lồng sắt ra để đi vào.


Vừa rồi nghe thấy bọn chúng nói Thần Chi Quang không chỉ có hại đối với người yêu mà các Alpha khác cũng bị ảnh hưởng, cho nên khi bọn chúng đi vào lòng sắt nhất định sẽ tắt Thần Chi Quang đi. Chỉ cần không bị Thần Chi Quang chiếu vào, người yêu nhất đinh có thể lập tức khôi phục một ít sức lực, mang cậu trốn thoát.


Nhưng cậu kiểm soát tin tức tố không tốt lắm, không thể tự do phát tán tin tức tố, phải. . . . . tự an ủi và làm tình mới có thể phát tán tin tức tố mãnh liệt được! Nhưng mà. . . . . . . .


Nhưng sao cậu có thể loã lồ thân thể trước mặt đám cặn bã này, dâm đãng tự an ủi, lại còn ở trước mặt người yêu nữa chứ, quá vô sỉ không biết xấu hổ, hơn nữa cho dù là vì cứu người yêu cũng quá có lỗi với hắn rồi. . . . . . . .


Khi Kim Nhật còn do dự, đột nhiên nhìn thấy hai mắt Hách Mãnh khép lại, mặc dù ngực lớn đầy lông vẫn phập phồng nhưng đã đau tới mức hôn mê, nhìn bộ dạng của hắn rõ ràng là đã rất gần với cái chết rồi.


Kim Nhật lo lắng phát điên, lập tức quyết định mặc kệ liêm sỉ, thể diện, cảm giác tội lỗi với người yêu, lập tức cởi đồ tự an ủi, cứu lấy người mình yêu nhất.


"Rất xin lỗi, xin anh nhất định phải tha thứ cho em, em làm vậy chỉ để cứu anh mà thôi!" Kim Nhật cúi đầu nói nhỏ bên tai Hách Mãnh, lập tức dùng sức hít mạnh một hơi, liền xoay người nhìn về phía đám đàn ông bên dưới, lộ ra vẻ mặt kinh hoảng, xấu hổ.


"Trời ơi! Sao kì phát tình lại đột nhiên đến thế này! Cơ thể nóng quá, thật khó chịu. . . . . . . Làm sao bây giờ. . . . . . . Ư ô. . . . . . ." Kim Nhật giả vờ đột nhiên tiến vào kì phát tình, chân tay luống cuống mà nhỏ giọng nói, còn phát ra tiếng rên rỉ cực mê người.


Thấy ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người bên dưới, có hơi lơ mơ, Kim Nhật giả bộ chịu không được dục hoả, nhanh chóng cởi bỏ tất cả quần áo, lộ ra cơ thể tuyết trắng gợi cảm vô cùng, sáng bóng dưới ánh đèn khiến người ta muốn điên cuồng liếm mút.


Nhìn thấy tất cả đàn ông bên dưới đều vô cùng kinh ngạc, ánh mắt thèm khát, trong mắt Kim Nhật loé lên sự vui sướng, cậu cố nén cảm giác thẹn, giả dạng khó nhịn dục hoả, hai tay thon dài khêu gợi vuốt dần xuống dưới, động tác khiêu khích dâm đãng, gợi cảm đến cực điểm. . . . . . . .


Hết chương 57.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro