Chương 32: Nếu là người tính cách bình thường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Tiểu khu mà An Thư Yểu thuê, cứ một tầng sẽ có ba nhà, mà nhà của cô nằm ở phía tây.

Khi cửa mở ra, đập vào mắt chính là chiếc tủ giày được sắp xếp ngăn nắp, An Thư Yểu thuần thục thay dép lê, nói với Quý Sâm: "Không có dép dự phòng, anh cứ mang giày vào đi."

Quý Sâm nhún vai, tỏ vẻ không sao cả, nhấc chân đi vào cùng cô.

Có hai phòng, một phòng khách, phòng bếp và phòng tắm là hai phòng nhỏ nhất, Quý Sâm liếc nhìn xung quanh, không phát hiện bất kì đồ dùng nào liên quan đến đàn ông.

Đủ để chứng minh, Dương Chiếu chưa từng tới đây.

Dù sao thì dép lê cũng chỉ có một đôi.

"Nếu anh sống ở đây thì phòng này là của anh." An Thư Yểu mở cửa phòng ngủ phụ ra, cho anh nhìn thoáng qua.

Phòng ngủ phụ nằm ở hướng bắc, không ngay ánh nắng, nhưng có cửa sổ lớn nên ánh sáng chiếu vào cũng không tệ lắm.

Giữa phòng đặt một chiếc giường, cạnh cửa là một tủ quần áo, chỉ có nhiêu đó thôi.

Do thiếu đồ nên căn phòng trông khá trống trải.

"Trong tủ tôi có để vài thứ, khi nào anh dọn qua thì tôi sẽ lấy ra." An Thư Yểu mở tủ ra nhìn, bên trong là một ít quần áo mùa hè và chăn bông.

Tuy có hai phòng, nhưng An Thư Yểu rất ít khi tới phòng ngủ phụ, thường thì cô sẽ dùng phòng này để chứ đồ.

Quý Sâm tùy ý gật đầu, anh không để bụng phòng thế nào, cho dù ngủ ở sô phe cũng không sao cả.

"Phòng tắm ở bên cạnh, phòng bếp thì vừa cửa anh đã thấy rồi." An Thư Yểu chỉ vào những nơi mà Quý Sâm sẽ đi, sau đó nói, "Nhưng nói trước, anh chỉ được vào đây ở khi đã có tiền thuê thôi đấy."

Quý Sâm hơi nghiêng đầu, không nghĩ tới cô nàng này thật sự tin chuyện mình bị Dương Chiếu đuổi ra ngoài.

Đúng là ngây thơ mà.

Cơ mà nếu không ngây thơ vậy, thì tên Dương Chiếu sẽ không tách ra đi ngoại tình, còn cô thì cứ mãi không biết.

"Em yên tâm, ba tháng sau công việc của anh ổng định lại rồi, lúc ấy anh sẽ dọn đi liền." Quý Sâm thản nhiên nói.

Ba tháng cũng đủ để anh đá Dương Chiếu ra khỏi tim cô rồi.

Quý Sâm vẫn còn một số vấn đề tâm lý, giống như bây giờ, rõ ràng không thích An Thư Yểu, nhưng lại muốn buộc cô vào bên người.

Nó giống như một con thú dữ ngậm con mồ trong miệng rồi quay trở về, bản thân không ăn và cũng không cho phép những người khác đoạt lấy nó.

Nói chung là tính chiếm hữu vô cùng mạnh mẽ.

Đây thực sự là vấn đề.

Theo ít nhất một cô gái về nhà, đây chắc là chuyện mà người bình thường không thể làm.

Mà An Thư Yểu cũng có vấn đề, mấy cô gái bình thường khi rơi vào hoàn cảnh bị theo dõi, họ đều sẽ báo cảnh sát, hoặc tìm cách chạy trốn khỏi người bám đuôi.

Nhưng cô không phải.

Ngược lại cô còn dẫn người đàn ông bám đuôi này về nhà nữa.

Hai người có tính tình bình thường họ sẽ không đứng chung một phòng bây giờ rồi thảo luận về mấy vấn đề sẽ ở chung trong tương lai.

"Từ thứ hai đến thứ sáu, tôi đều rời giường lúc 7 giờ sáng, phải dùng toilet, cho nên anh tránh khoảng thời gian đó ra đi." An Thư Yểu thò tay chỉ cho anh về những điều kiện khi ở chung, "Phòng của tôi anh không được vào, đồ để ở đâu thì cứ để đấy, không được di chuyển lung tung, còn lại anh có thể tùy ý làm."

Sau khi Quý Sâm nghe xong, cảm thấy cũng không có vấn đề gì.

Anh không thể vào phòng cô, không có nghĩa là cô không thể vào phòng anh nha.

An Thư Yểu thấy anh không có ý kiến, vừa lòng gật đầu, đưa tay ra, "Cho tôi."

Quý Sâm: "Cho cái gì?"

"Bằng chứng ngoại tình của Dương Chiếu đó."

Quý Sâm móc điện thoại ra, "Trước tiên add WeChat cái đã."

An Thư Yểu hơn nữa.

Quý Sâm nhìn ảnh đại diện hình chú mèo đen ngây ngốc, cảm thấy thỏa mãn cất điện thoại.

"Tôi về dọn đồ đến đây trước, xong rồi sẽ gửi cho em."

An Thư Yểu cạn lời, "Anh còn sợ tôi đổi ý hả?"

Quý Sâm gật đầu: "Đúng vậy."

An Thư Yểu: "..... Tôi ở trong lòng anh là người vậy sao?"

Quý Sâm nhe răng cười: "Đúng vậy."

An Thư Yểu:......

Hôm nay lại không có lời nào để nói rồi.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Tương tác để có chương mới sớm nào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro