Chap 36: Nguy hiểm cận kề.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Anh lái xe đứa cô đi chơi khắp Thượng Hải đến lúc dừng ở hội chợ thì anh đi xuônhs kéo cô đi.

- Em ăn gì?

- Xiên bò nướng với cả viên hoa quả.

    Anh mua xong đưa cho cô, thật sự rất ngon a, đi chơi hả hê một ngày.

   " Em đợi ở đây anh đi lấy xe", cô cười gật gâth đầu:" Làm như em là con nít vậy?"

    Bóng anh vừa khuất thì một bàn tay chộp lấy miệng cô dí sát chiếc khăn tẩm thuốc mê vào mũi cô, chẳng mấy chốc cô ngất.

   Lâm Thứ đánh xe ra ko thấy cô đâu vội vã chạy đi tìm:" Cát Cát em ở đâu?"

- Đừng đùa anh nha anh lo lắm đấy.

- Cát Cát à, em trả lời mau.

- Em đang ở đâu, hả?

   Anh gẫm phải một chiếc điện thoại nhặt lên.

   Điện thoại của cô, trong đó có một tin nhắn:
" Mày muốn cô ấy sống thì trong vòng một tuần phải coa mặt ở Tokyo trên đỉnh núi Phú Sĩ nếu ko bạn gái mày ko giữ được tính mạng đâu"

   Anh kìm ko nổi sự tức hianajblaij xen lẫn lo lắng gọi cho Ngô Hồng Nhung:" Cô chuẩn bị máy bay tôi bay đến Nhật Bản"

   Rồi anh lái xe đến nhà Thẩm Mạc Khanh.

    Ko còn yên ổn anh đạp manh cửa, đúng lúc Mạc Khanh vừa đè được cô gái kia xuống:" Chuyện gì?"

- Cho tôi mượn 3 băng sát thủ mạnh nhất của cậu.

- Rồi, chỗ của chúng ở hầm 309.

    Anh ko một câu chào phóng đi.


   Trong lúc đó trên máy bay Minh Thị, Minh Tạ ngồi ung dung thưởng thức món bít tết thịt xay.

   Ánh mắt chợt lướt thấy hai cô gái ngồi bàn khác đều bị trói. Một là Cát Cát hai là Mịch Lăng.

   Hắn cười nham hiểm:" Đưa Hoàng Tiếu Thư vào phòng đặc biệt còn con njor kia bọn mày muốn làm gì thù làm nhưng đừng để nó chết.

    Hắn tự đứng dậy:" Cát Cát, hãy ngoan một tý rồi sẽ được anh yêu thương", cô ko thèm nhìn hắn:" Tên cầm thú, ngươi bị điên rồi"

   Minh Tạ vẫn từ từ thàn nhiên rồi kéo mạnh tọc cô lôi đi:" Nhẹ nhàng ko muốn lại muốn bị hành hạ à?"

   Ném mạnh coi xuống chiếc giường lông vũ hắn ta ngang nhiên cởi áo ra.

- Khôn thì ngoan ngoãn đi.

   Bên ngoài cô nghe tuêngs tiếng hét của Mịnh Lăng:" Các người làm gì tôi, ân... đừng mạnh... bọn chó... đừng liếm... aaaa dừng... ưm ân..."

   Tiếng hét này làm cô rợn tóc gáy, Minh Tạ cười:" Muốn ra nhoài hưởng thụ ko?"

  Cô lùi dần về phía sau nhưng hắn kéo tay cô lại âp cô vào tường hôn ngấy nghiến.

   Cô cố dãy dụa tìm mọi canh để thoát.

" Xoạc"

   Chiếc váy của cô bị xé nát vứt sang một bên để lộ thân hình trắng nõn, còn duy nhất bộ đồ lót làm lá chắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro