Chương 23: Thi trung học phổ thông.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại một lần nữa bước vào lớp 5, chủ nhiệm lớp nhìn những thiếu niên, thiếu nữ tươi tắn ở phía dưới, lại là thời khắc tốt nghiệp.

" Sau khi nhắc nhở xong tại đây thì chúng ta sẽ được nghỉ rồi. Sau khi trở về, điều tiết lại bản thân cho thật tốt. Đồ ăn, giấc ngủ vẫn như cũ, bình thường ăn cái gì thì sau này vẫn ăn cái đó, ngủ lúc mấy giờ thì vẫn giữ nguyên như vậy, không cần phải quá gắng sức. Còn về thẻ dự thi, lát nữa sẽ phát xuống dưới, bảo quản cho cẩn thận, nếu như sợ bị rơi mất, thầy sẽ giữ giúp các em."

" Bình thường quản lý các em nghiêm khắc, nói chuyện có hơi nặng nề, các em thông cảm một chút..."

Nói chuyện liên miên một lát, chủ nhiệm lớp nói rất nhiều thứ, lần đầu tiên, tất cả học sinh ở phía dưới không hề có một chút khó chịu nào.

Trong vô thức, đã đến lúc nói tạm biệt rồi.

" Cuối cùng, chúc mọi người thi cử thuận lợi, đạt được thành tích tốt! Chúng ta hẹn gặp nhau trong tiệc mừng!"

Dưới lớp vang lên một tràng tiếng vỗ tay, Du Từ cũng dùng hết sức mình để vỗ tay!

Những giáo viên đáng tôn kính này, họ chính là những người đáng yêu nhất.

Vỗ tay rồi vỗ tay, không ít người đã cúi đầu lau nước mắt.

" A đúng rồi, cuối cùng cần phải nói thêm một chút, lúc làm đề thi, nhất định là câu dễ làm trước câu khó làm sau, dễ trước khó sau!"

Lời này vừa nói ra, bầu không khí khác thường lập tức giảm xuống.

" Bọn em nhớ rồi!"

" Vững vàng bình tĩnh, trước dễ sau khó, nghiêm túc làm đề, nhớ phải kiểm tra lại!"

Thời gian họp lớp dù có dài thì cũng phải kết thúc, lần họp lớp cuối cùng của lớp 5 kết thúc trong tiếng đọc 16 từ khẩu hiệu của kì thi.

Thầy Chu trở lại văn phòng, sớm nên quen rồi, nhưng tóm lại vẫn không thể quen được.

Sách vở của Du Từ đã được ba Du mang về từ buổi chiều.

Cùng Lâm Sênh đi song song trong sân trường, ngôi trường này, bọn họ từng phì nhổ qua, thậm chí còn không quá lấy làm vinh hạnh, nhưng hôm nay, thứ khiến các cô không nỡ cũng chính là nó.

Du Từ cho rằng cô đã là người từng trải, nên cảm xúc của cô sẽ không có bất kỳ dao động nào. Nhưng ngược lại, thậm chí cô có thể ở tại hiện trường mà ngâm ra một bài thơ.

Nơi này là khởi điểm mà cô trọng sinh.

" Du Từ, thành thật mà nói, tớ vô cùng biết ơn cậu."

" Hôm qua, tới nhận được tin nhắn QQ của Ngụy Trạch Châu. Cậu ta bảo tớ cố lên. Tớ vậy mà lại rất bình tĩnh, tất nhiên tớ sẽ cố gắng rồi, bởi vì chính bản thân tớ."

" Tớ biết cậu sẽ tiến tới xa hơn, sẽ thực hiện lý tưởng của cậu, không thể đồng hành cùng cậu, nhưng tớ sẽ chúc phúc cho cậu. Tớ cũng sẽ không đuổi theo cậu, tớ sẽ đi con đường mà tớ lựa chọn, mong ngày cùng cậu tương phùng!"

Người lột xác không chỉ là Du Từ, hiện giờ Lâm Sênh cũng bắt đầu tỏa ra ánh sáng của riêng cô ấy, vô cùng chói mắt, vô cùng mỹ lệ.

" Lâm Sênh, chúc mừng cậu!

" Du Từ, chúc mừng cậu!"

" Hahaha, thật là hai đứa ngốc mà, còn chưa thi đã bắt đầu chúc mừng lẫn nhau rồi!"

Nghiêm túc không quá mười giây!

Tiếp đó, hai người điên cuồng chạy, lưu lại hai bóng lưng thật lớn, xác thực là không thể quá thả lỏng được.

Cả một đường đều là tiếng cười hềnh hệch, cho dù là người nhà cũng sẽ chẳng nhận ra được!

Bình thường như thế nào, ba ngày nay Du Từ vẫn giữ nguyên như vậy.

Rất nhanh, bước ngoặt đầu tiên của lần trọng sinh này đã đến gần, thế mà Du Từ lại có loại cảm giác hưng phấn!

Lâu nay, cô đã chuẩn bị rất kỹ rồi! Âm thanh mài đao soàn soạt!

Mẹ Du kiên trì đưa cô đi thi, lý do chính là, cả đời Du Từ chỉ có một lần thi cấp ba, đây cũng là lần đầu bọn họ đưa con gái đi thi cấp ba.

Ồ, dùng chân đưa đi.

Ba người đi tới cửa trường học, đường cảnh giới đã được kéo lên, Du Từ quay đầu hướng bố mẹ phất tay, bước chân nhẹ nhàng đi vào, chạy về phía chiến trường của cô.

Học sinh của lớp 5 đều được sắp xếp thi tại trường, giáo viên chủ nhiệm một thân quần áo chỉnh tề, đứng trước đại sảnh, cổ vũ cho từng học sinh.

" Du Từ, cô lên!"

" Cảm ơn thầy, em sẽ cố gắng!"

Ngồi vào vị trí, không để ý đến quy tắc phòng thi đang phát trong radio, Du Từ điều chỉnh hô hấp của mình, chuẩn bị trạng thái tốt nhất.

Bài thi được phát xuống, tựa như từng nhìn thấy? Không hề tồn tại.

Đến cả đề thi đại học cô còn không nhớ. Quả nhiên, những thứ trong tiểu thuyết đều lừa người.

Thu hồi lại tâm tư, xem lướt qua bài thi một lần, sau đó mới bắt đầu hạ bút xuống viết.

Du Từ nắm bắt thời gian rất chính xác, khi làm xong còn khoảng 15 phút nữa.

Không dám qua loa, mỗi một câu đều kiểm tra lại một lần.

Thu dọn bút thước chờ nộp bài thi. Tiếng chuông vang lên, dừng việc làm bài, môn ngữ văn kết thúc.

Môn thi đầu tiên, có vui có buồn.

Không để ý đến những bạn học vừa ra khỏi phòng thi liền so đáp án, cảnh tượng náo nhiệt. Nhanh chóng chạy về hướng ba Du mẹ Du.

Vì để không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Du Từ không mang bình nước vào, nhận lấy cốc nước mẹ Du đã thổi nguội, lúc này mới cảm thấy khát.

Lúc trở về, hai người cũng không hỏi Du Từ thi như thế nào, về đến nhà, ông nội cùng bà nội cũng không hề hỏi.

Chỉ để cô ăn cơm xong rồi đi nghỉ ngơi.

Thi xong môn cuối cùng, Du Từ vẫn có một loại cảm giác không chân thật.

Bất luận như thế nào, bụi trần lắng đọng.

Trong nhóm lớp đều là đối chiếu đáp án, Du Từ không gửi bất kỳ tin nhắn nào, cô không thích tính điểm trước, cô thích thực tế hơn.

Thi xong rồi, cũng không cần phải ăn kiêng nữa, Du Từ ôm nửa quả dưa hấu, dùng thìa xúc từng miếng lớn ăn, sảng khoái!

Bữa tối, Du Từ nói khẩu vị có chút nhạt, bà nội liền nấu một nồi thịt bò cay, thịt luộc thái lát, cô ăn đến vô cùng thỏa mãn, cô đã ăn một đồ ăn thanh đạm cả một tháng trời rồi.

Kết quả là, ngày hôm sau, Du Từ không hề báo trước mà bị cảm! Không hề có một chút dấu hiệu nào, hơn nữa còn là kiểu hung hăng mà tới!

Lúc rời giường mới phát hiện, đến việc trực tiếp uống nước thôi cổ họng cũng đau.

Trải qua mấy lần thoát thai hoán cốt, thế mà vẫn bị cảm?

Đây thật sự là không khoa học!

Du Từ từ chối đi bệnh viện, nhưng mà vừa đến chiều thì lại bắt đầu phát sốt.

Không còn sự lựa chọn nào khác đành phải đến bệnh viện tiếp nước.

Trong lớp đang tổ chức tụ họp vô cùng náo nhiệt, lý do chính là, hiện tại không high chẳng lẽ đợi đến lúc có kết quả sao?

Du Từ biểu thị vô cùng tiếc nuối. Lâm Sênh cũng rất đồng tình với cô, đồng tình xong liền nhảy nhót tưng bừng đi tham gia rồi.

Vốn tưởng rằng chỉ cần truyền nước xong là tốt rồi, không ngờ rằng một lần truyền nước là liên tiếp ba ngày, lúc đấy mới không phát sốt nữa.

Bác sĩ nói có thể là do thi cử quá căng thẳng, lần này thả lỏng một chút, lại thêm vào việc dạ dày bị kích thích...

Được, vì thế Du Từ bị cưỡng chế phải dưỡng bệnh thật tốt.

Bà nội đau lòng đến hỏng rồi, trách cứ ba Du mẹ Du ép cô quá mức.

Đây cũng quá là oan uổng đi, thời gian gần đây, đều không hề nhắc tới việc liên quan đến thi cấp 3 và chuyện học hành, đều ước gì cô có thể quên luôn chuyện này đi.

Nhận dịp đang bị bệnh, Du Từ thỏa thích mà ngủ cho đủ, tinh thần tốt lên, bệnh cũng theo đó mà khỏi.

Có thể đến cả cô cũng không ý thức được, từ lúc trọng sinh, cô vẫn luôn căng thẳng như dây đàn, từng giây từng phút đều không dám thả lỏng.

Cô sợ rằng cho dù mình có cố gắng cũng không thay đổi được gì.

Thi xong, cái dây này liền trùng xuống, tự nhiên liền ngã bệnh.

Bệnh vừa khỏi liền bắt đầu khôi phục làm việc và nghỉ ngơi. Đối với việc rèn luyện, trong nhà cũng không phản đối, một năm này, tố chất thân thể của Du Từ có thể thấy rằng ngày càng tốt hơn, người nhà cho rằng là do cô luôn kiên trì không ngừng rèn luyện.

Trong nhà đã bắt đầu lục tục nhận điện thoại của họ hàng thân thích, tất cả đều là dò hỏi thành tích của Du Từ.

Chính là như vậy, nhà ai có học sinh tốt nghiệp, đều sẽ được mọi người quan tâm.

Chờ mong, sợ hãi. Đã đến ngày tra thành tích rồi.

Thời gian vừa đến, đúng như trong dự liệu, hệ thống không vào được, đường dây điện thoại cũng bận.

Thời điểm tra thành tích, không có người nào là không căng thẳng cả, Du Từ vẫn luôn cảm thấy tra thành tích thi mới chính là thứ khiến cho adrenalin tăng vọt!

Kích thích!

Ba Du sớm đã nhớ kỹ số thẻ dự thi của Du Từ rồi, người học toán chính là mẫn cảm như vậy.

Du Từ muốn bỏ qua giờ cao điểm sau đó mới tra điểm, nhưng ba Du lại không từ bỏ, đánh lại từng lần từng lần một, ấy, thế mà lại được rồi.

Sợ là nhớ nhầm, ba Du còn đối chiếu lại với phiếu dự thi, so từng số từng số một.

Âm thanh đầu bên kia truyền đến, ba Du lần lượt viết lên giấy: ngữ văn 119 điểm, tiếng Anh 120 điểm, toán 120 điểm, vật lý 100 điểm, hóa học 100 điểm, chính trị 98 điểm, thể dục 50 điểm. Tổng điểm: 707.

Du Từ phát huy còn tốt hơn so với lúc thi thử, tảng đá trong lòng rơi xuống, trong đầu cô chỉ còn lại một câu: cô thay đổi rồi!

Điểm vừa hiện ra, bà nội thậm chí có chút nghẹn ngào, đứa trẻ vất vả rồi, có điều xem như là cũng có hồi báo.

Ông nội cũng vỗ tay cười lớn, " Tốt, tốt, tốt!"

Tiếp đó chính là thời gian gọi điện thoại, ngược lại đem Du Từ bò ở một bên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro