Chương 9: Khai giảng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay vẫn chạy bộ vào buổi sáng như thường lệ, lúc đầu chạy 800m sẽ mệt đến mức thở như cẩu, đương nhiên hiện tại cũng không thể nói là mặt không đỏ, thở không gấp.

Trải qua một kỳ nghỉ kiên trì không ngừng, hiện tại ít nhất cũng có thể chạy được 2km, mặc dù tốc độ có chút không dám khoe khoang.

Sau khi chạy xong, vẫn còn có chút sức lực, từ khi thoái thai hoán cốt, Du Từ có thể hình dùng là xương cốt thanh kỳ. Kiểu xoạc chân hay gì đó, cũng không nên quá dễ dàng, để tiếp tục giả vờ, Du Từ còn nhặt lại mấy quyển sách dạy yoga không đến nơi đến chốn về. Mẹ Du cũng không chỉ một lần nhìn thấy cô nằm trên đệm đem thân mình vặn vẹo thành đủ các kiểu dáng.

" Tôi yêu thích tắm rửa..." xác thực là Du Từ ngày càng thích tắm rửa, mỗi lần đi tắm đều có loại cảm giác vô cùng thỏa mãn, sao có thể xinh đẹp như vậy chứ?

Hôm nay mẹ Du cũng khai giảng, theo lời của bà mà nói, cách mạng vẫn chưa thành công, vẫn còn phải tiếp túc cùng bọn nhóc con kia đấu trí đấu dũng. Xưng hô nhóc con là Du Từ học từ chủ nhiệm Du.

Hôm nay là ngày đến báo danh, mỗi lần vào ngày này trong trường đều sẽ xuất hiện cảnh tượng " tranh kỳ đấu diễm".

Nghĩ đến lại phải chuyển sách, lại phải dọn dẹp, Du Từ thành thành thực thực thay một chiếc áo T-shirt cùng với quần dài.

Tóc ngang vai trải qua một kỳ nghỉ đã dài qua mắt rồi, có can đảm để trán lộ ra mới đích thực là mỹ nữ, dùng chiếc cặp tóc mẹ Du mua cho cặp lên, lộ ra cái mũi mỹ nhân, cặp tóc màu xanh khảm đá lấp lánh, mặc kệ là phụ nữ bao nhiêu tuổi, đối với mấy thứ đồ bling bling đều không có sức chống cự.

Đúng 1h40 ra ngoài, đẩy chiếc xe yêu quý từ nhà xe ra. Bản thân tràn trề thanh xuân như thế làm sao có thể không thử trải nghiệm một chút, " làn gió lướt qua gò má của tôi, xuyên qua mái tóc đen, áo T-shirt sơ vin trong quần dài bị gió thổi phồng lên?"

Nhưng mà, vừa mới đạp xe ra khỏi tiểu khu, Du Từ liền hối hận. Không có gió mát, luồng khí nóng đặc trưng của mùa hè thổi vào mặt, mới được một lúc mà cô đã cảm thấy lưng áo mình ướt đẫm rồi. Chính mình thích giả bộ thì phải tự mình nhận lấy. Khoảng cách không đến mười phút, lúc này lại cảm thấy vô cùng xa xôi, thật sự là sắp bị nướng chín rồi. Quan trọng hơn là, còn phải khống chế vẻ mặt dữ tợn, mỉm cười đi, thiếu nữ!

Ngày mai vẫn nên đi bộ vậy, đi bộ còn có thể đi đường tắt còn có bóng cây che chắn, khoảng bảy phút là có thể đến trường rồi, đã như thế sao phải tự tìm đường chết chứ?

Lúc đem xe khóa lại trong nhà để xe, không nhưng sau lưng ướt mồ hồi mà trên trán cũng vậy.

Nhanh chóng tìm quán nước giải khát ở bên cạnh rồi gửi một tin nhắn cho Lâm Sênh.

Lâm Sênh đầu đầy mồ hôi chạy vào, nhìn thấy Du Từ đang uống nước hoa quả lạicòn ăn kem, tự tại quá nhỉ?

" Tiên nữ đều không chảy mồ hôi sao?" Lâm Sênh uống một ngụm lớn nước ép dưa hấu coi như sống rồi.

" Ừm, thứ tiên nữ uống đều là nước sương!" Du Từ chỉ chỉ chai nước chanh của mình.

Không ngừng có học sinh đi vào, ồn ào la hét " hôm nay chắc phải 35 độ nhỉ?"

Nghỉ ngơi đủ rồi, hai người mới dọc theo bóng mát mà đi tới trường học.

Cả một đường đi, Du Từ lại một lần nữa cảm khái nhân duyên của Lâm Sênh thật tốt. Trong lớp ngoài lớp đều có bạn bè của cô ấy.

Còn Lâm Sênh cũng có một số bạn học vốn là cùng lớp, khi gặp mặt liền hỏi một câu: bị phân đến lớp nào vậy?

Phần lớn bạn học, Du Từ đều không nhớ được, sau khi tốt nghiệp đại học, họp lớp đều là lớp cao trung, lớp đại học, không hề có chu trung.

Lớp 5 nằm ở phòng đầu tiên bên tay trái của tầng 2, đã có một số bạn học đến rồi.

Lúc Lâm Sênh và Du Từ bước vào lớp, lớp học đang náo nhiệt an tĩnh trong nháy mắt rồi lại bắt đầu ồn ào bàn tán. Đều là bạn học với nhau, có người thì nghiêm túc thảo luận bài tập, cũng có người nghị luận về một bộ phim truyền hình nào đó...

Sơ tam đã không còn loại sinh vật là bạn cùng bàn nữa rồi, phía nhà trường thì giải thích là không muốn học sinh ảnh hưởng lẫn nhau nhưng các bạn học lại tự động hiểu được hàm ý trong đó, bạn cùng bàn chính là chiếc giường ấm dễ sản sôi ra yêu sớm.

Du Từ chọn hàng thứ 3 ở tổ 3, Lâm Sênh cũng theo sau ngồi ở hàng thứ 4.

Bên này Du Từ đang ra sức dùng khăn ướt chà xát, phía sau Lâm Sênh đã đặt mông ngồi xuống. Du Từ ném túi khăn ướt cho cô, " Dù sao tớ cũng ngồi rồi, lại nói ngày mai tớ cũng thay quần áo!"

Tốt, giống hệt mười năm sau, Lâm Sênh là người có thể kéo mặt trong của quần áo ra lau nước, lau xong rồi lại nhét vào, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra.

Du Từ vốn muốn âm thầm đánh giá bạn học một chút, xem xem có thể nhớ lại được bao nhiêu người.

Nhưng đối mặt với tầm mắt trắng trợn, Du Từ cũng thẳng thắn thoải mái mà quan sát.

Hiện tại Du Từ cao 1m68, sơ tam năm nay, cô còn cao thêm 2cm nữa, cho nên, chiều cao 1m68 hiện giờ của cô còn cao hơn so với nam sinh.

Chỗ trống trong lớp lần lượt bị bạn học lấp đầy.

Người ngồi phía trước, bên trái, bên phải của Du Từ cô đều không quen biết. Được rồi, cả lớp này ngoài mấy bạn có vẻ hoạt bát ra, mấy người còn lại hoặc là tên không khớp, hoặc là không nhớ nổi.

Chủ nhiệm lớp vui tươi hớn hở ôm cặp văn kiện đi vào, rõ ràng là đang cười, nhưng khi ông cong ngón tay gõ lên bảng lớn, tất cả mọi người đều im lặng.

Nam sinh ngồi phía trước góc bên trái có thể là đã quen biết với chủ nhiệm lớp mới, từ lúc thấy ông đi vào, vẻ mặt liền giống như không còn gì tha thiết mà nằm bò ra bàn.

Chủ nhiệm lớp gõ lên mặt bàn, tự giới thiệu: " Thầy họ Chu, là chủ nhiệm lớp của lớp chúng ta, đồng thời cũng là giáo viên dạy môn toán, con người thầy rất dễ nói chuyện, bình thường rất ít khi tức giận, tất nhiên các em cũng sẽ không muốn thấy dáng vẻ tức giận của thầy."

Du Từ nghĩ, có phải là tất cả giáo viên dạy toán đều có kiểu tóc Địa Trung Hải* ( chỉ bị hói đó)? chủ nhiệm Du quả là quật cường hiếm thấy!

" Thầy biết có một số học sinh vốn đã ở lớp này, hoặc là đã từng nghe về thầy, thầy cũng không ngại tiết sau, các em giới thiệu thầy với các bạn học mới."

Trong phòng học im lặng như tờ, hiện tại mọi người đều đã biết, giáo viên chủ nhiệm mới là người không dễ trêu chọc, mặt hổ cười trong truyền thuyết.

" Bây giờ thông báo một số chuyện, đầu tiên là chọn cán bộ lớp."

Thầy Chu mở cặp văn kiện, không chút che dấu mà chiếu theo bảng thành tích, đọc ra một loạt tên.

" Trần Hồng Nghiên, lớp trưởng."

" Trịnh Phong, ủy viên học tập."

" Phùng An An, ủy viên văn nghệ."

" Lý Kiến Vĩ, ủy viên thể dục."

" Tiền Chi Châu, ủy viên lao động."

" Lâm Sênh, bí thư."

" Du Từ, đại biểu môn ngữ văn."

" Khổng Phương, đại biểu môn toán học."

" Vưu Lỵ Lỵ, đại biểu môn tiếng Anh."

" Phương Quỳnh Hoa, đại biểu môn chính trị."

" Hóa Chương, đại biểu môn vật lý."

" Triệu Vân Bằng, đại biểu môn hóa học."

" Tổ trưởng sẽ do các bạn ngồi ở góc phải hàng một đảm nhiệm. Đừng cảm thấy thầy đơn giản thô bạo, nếu như các em có năng lực, thì hoan nghênh đứng lên tự đề cử."

Nếu như không phải chính mắt nhìn thấy thầy Chu chiếu theo kết quả học tập để định ra cán bộ lớp, Du Từ sẽ thật sự cho rằng thầy ấy đang nhìn mặt mà chọn người.

Lớp trưởng giống với thầy Chu, cười híp mắt, phải đảm nhiệm chức lớp trưởng cũng không có bất kỳ biểu hiện ngại ngùng nào, có lẽ đây sẽ là một lớp trưởng chuyên nghiệp.

Ủy viên học tập vóc dáng không cao, đeo kính cận, khuôn mặt tuấn tú, vừa nhìn chính là một học bá.

Ủy viên thể dục, chiều cao ở trong lớp như hạc giữa bầy gà, cao tận 1m85, mặc áo cầu thủ, trên cấnh tay là bắp thịt cuồn cuộn.

Ủy viên lao động, một bộ dạng thuần hậu chất phác.

" Việc thứ hai, ngày mai 7h15, ủy viên thể dục đem theo toàn bộ học sinh trong lớp tập hợp bên cạnh đường chạy, nghe theo sắp xếp của giáo viên thể dục."

Bên dưới truyền đến một hồi âm thanh buồn bã, thầy Chu làm như không nghe thấy tiếp túc giao việc.

Mãi cho đến khi một quả bom đáp xuống, " cuối tháng 9 tiến hành thi tháng lần đầu tiên, các em vẫn còn thời gian một tháng, tôi biết các em dùng kỳ nghỉ của mình như thế nào. Không cần phải ồn ào, sơ tam kết lại chính là một chữ, thi! Thi đến khi tự nhiên giống như uống nước ăn cơm, lúc đó liền có thể thi cao trung rồi!"

...

" Việc cuối cùng, liên quan đến bài tập hè."

Thầy Chu thỏa mãn nhìn một số học sinh đang lo lắng, " Không cần nộp nữa, làm rồi không cần kiểm tra, chưa làm cũng không cần phải nghĩ cách để ứng phó tôi!"

Giấu đầu lòi đuôi, giờ khắc này, mấy người đang hoan hô reo hò đều là mấy người chưa làm xong bài tập.

Tất nhiên còn có một kiểu, ví dụ như, Lâm Sênh, khó khăn lắm mới làm xong, kết quả lại bảo là không kiểm tra!

Mãi đến khi nhận sách, Lâm Sênh vẫn còn nghĩ linh tih...

Du Từ bày tỏ bản thân vô cùng thấu hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro