Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Ngươi nhớ mẫu thân ngươi chứ?" hỏi

" Tôi..." ngập ngừng

Nhớ...Tất nhiên là nhớ rồi. Bà ấy là người ở cạnh và chăm sóc tôi, kể từ khi cha tôi qua đời, tôi là điểm tựa duy nhất của bà ấy và ngược lại. Chúng tôi tâm sự, chia sẽ cho nhau nên bà ấy cực kỳ quan trọng đối với tôi

" Ta chỉ muốn tốt cho ngươi, không có ý muốn ép ngươi"

" Nhưng tại sao Thái Hậu lại muốn nhận tôi làm con?" Nam vẫn thắc mắc

" Vì sao à? Hừm....ta cũng không biết nữa? Chắc ta cũng giống Hà Nguyệt"

Nghe lí do như không có lý do càng khiến tôi càng khó xử hơn. Mắt tôi đột nhiên rưng rưng nước

" Khi ngươi khóc, bà ấy sẽ làm gì?" nhẹ nhàng hỏi

" Bà ấy ôm ta..."

Thái Hậu giang tay ôm tôi vào lòng, hơi ấm từ bà ấy khiến tôi chợt nhớ mẹ mình và khóc lúc nào không hay. Tay bà xoa đầu tôi như cách mà mẹ bay làm với tôi vậy, Thái Hậu đem hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, cả đời Nguyệt Tú hầu cận bên Thái Hậu, nhưng có lẻ đây là lần đầu thấy Thái Hậu nở nụ cười của một người mẹ như thế

" Đỡ hơn chưa?"

" Đỡ nhiều rồi, thưa m-mẫu hậu///" tách ra

" Tốt bây giờ con muốn đi dạo với ta chứ?"

" Muốn ạ" cười

" Thái Hậu, đã đến lúc người phải đi lễ phật rồi" Nguyệt Tú nói

" Người phải đi à?"

[nhìn Nam rồi nói] " Hôm nay không đi, ngày mai đi cũng được"

" Nhưng Thái Hậu..."

" Không sao đâu"

" Lễ phật là chuyện quan trọng. Sao người không đi?"

" Đúng là lễ phật rất quan trọng, nhưng con đã thành con ta, thì con quan trọng hơn chứ" cười

" Nó không ảnh hưởng gì chứ?"

" Ta đã nói không sao mà"

" Nếu Thái Hậu muốn đi dạo, thì hãy đi dạo trong ngự hoa viên của muội, để tránh bị phát hiện" Hà Nguyệt nói

" Ý kiến hay"

" Nhưng muội phải y phục đã" Phức Dung nhìn Nam

" Muội đâu có y phục giống mọi người đâu?"

" A La" Hà Nguyệt nói

" Có nô tỳ"

" Đem y phục của ta đưa cho nha đầu này"

" Tuân lệnh" cúi người

A La lấy y phục của Hà Nguyệt rồi dẫn Nam vào phòng tắm

" Đây, ngươi đi thay đi" đưa y phục

" Ta..Ta không biết mặc nó như thế nào///"

" Ngươi đùa với ta à!?"

" Thời đại của ta ít khi phải bận mấy bộ rườm rà này lắm"

" Thật hết nói nổi với ngươi, đưa đây để ta làm cho ngươi"

" A La cô nương thật tốt" cười

" ta 20t, gọi ta là tỷ tỷ đi tên kia"

" Được thôi...thưa tỷ tỷ" nhe răng cười

A La giúp tôi mặc đồ, nhưng khi vừa mặc xong tôi cảm thấy không thoải mái lắm

" Sao vậy?" thấy Nam có vẻ khó chịu

" Hơi khó chịu một chút"

" Tỷ thấy muội nhỏ người mà, sao thấy khó chịu được"

" Tỷ này, tỷ nói với Hà Nguyệt kiếm cho muội bộ nào đơn giản thôi, muội mặc mấy cái này....không có hợp"

" Tỷ thấy muội mặc đẹp mà"

" Đi mà~~~" năn nỉ

" Được rồi"

" Đa tạ tỷ" hôn má A La

A La lật đật chạy ra khỏi phòng tắm, Hà Nguyệt thấy A La đi ra, một tay che má, liền tiến lại hỏi.

" A La, má ngươi sao vậy?"

" Kh-Không có gì đâu thưa chủ nhân"

" Vậy mau thả tay ra cho ta"

Thấy A La im lặng cô liền nắm lấy cổ tay cô giật ra. Tiệt nhiên là không có gì cả, cô tưởng má A La bị thương nên mới che

" Không có vết thương. Sao ngươi lại che mặt?"

" Nô tỳ....."

" Nha đầu đó làm gì ngươi đúng không?"

" Không!? m-muội ấy không làm gì nô tài cả///"

" A La, ngươi gọi tên khi nãy là m-muội sao?" Cẩm Bình nói

" Thế sao lại che?" Hà Nguyệt nói

" Nuội ấy...muội ấy hôn nô tỳ///!!"

Mọi người bất ngờ trước câu trả lời của A La

" Tỷ ơiiiiiii...muội lạnh lắm rồi!!"

" À...muội ấy nói đồ của chủ nhân mặc không thoải mái, nên nhờ nô tài nói với chủ nhân có y phục nào đơn giản mà thoải mái không"

" Trong cung làm gì có những y phục đó"

" Vậy mới nói"

*Mặc dù không muốn lắm, haizzz thôi kệ đi* " để ta đi lấy cho"

Hà Nguyệt đi lấy đồ rồi đưa cho A La

" Đây"

" Nô tỳ không đi đâu, lỡ như muội ấy lại hôn nô tỳ thì sao///"

" Thôi để ta đi cho" Phức Dung nói

" Thật sao nương nương??"

" Ừm" gật đầu

A La đưa y phục cho Phức Dung, cô đi vào chỉ cho Nam mặc, chỉ chỉ thôi nha, chứ không có mặc dùm đâu. Mặc xong Phức Dung dẫn Á Nam ra.

" Nam đâu nương nương?"

" Đây nè"

" Khó mặc thật đấy" đi ra

Thấy mọi người nhìn tôi mãi nên tôi lên tiếng

" Mẫu hậu, nhìn con đẹp không?" xoay nột vòng

" Đẹp lắm" cười

" Nô tỳ nhớ trong cung của mình làm gì có y phục này nhỉ?" A La nói

" Nô tỳ cũng nhớ vậy" Tri Xuân đồng tình

" Các ngươi không cần bận tâm đâu" Hà Nguyệt nói

" Con lại đây, ta sẽ làm tóc cho con"

" Dạ" đi lại

Thái Hậu cột tóc cao lên cho tôi (giống cái trong hình á)

" Đa tạ người" hôn má Thái Hậu

" Ta nghe nói khi nãy con hôn A La?" Thái Hậu xoa chổ Nam hôn

" Dạ" gật đầu

" Sao con lại làm thế?"

" Con chỉ muốn đa tạ tỷ ấy thôi mà"

" Ta biết thời của con sống thường làm vậy, nhưng ở đây thì con không được tùy tiện hôn ai cả, con nhớ chưa?"

" Dạ rồi" gật đầu

" Giờ chúng đi được chưa nhỉ"

" Đi thôi" Nam chạy ra ngoài

Mọi người được Hà Nguyệt dẫn ra ngự hoa hiên của Diên Hy Cung, ở đầy toàn hoa và hoa thôi, hoa nào hoa nấy đều đẹp cả còn thơm nữa chứ. Tôi hít thật sâu và thở thật mạnh, đúng là không khí thời đại sở, trong lành thật, khác hẳn với thời đại khói bụi ô nhiễm của mình

" Wow...đẹp quá"

" Nột mình tỷ chăm sóc sao?" Phức Dung cảm thán

" Đúng vậy" Hà Nguyệt gật đầu

" Nuội chăm sóc chúng tốt thật đấy" Thái Hậu nói

" Thái Hậu quá khen"

" Kia là cây đào à?" Nam hỏi

" Ừm nó là cây ta thích nhất đấy" Hà Nguyệt nói

[Tôi nghiêng đầu 1/4 về phía(đéo biết🙂)] " Cây táo kìa!!" [chạy lại] " ta hái được chứ?"

" Được"

" Con gái con đứa, ai lại trèo cây thế kia"

Thái Hậu thấy tôi sắp trèo lên cây liền ngăn cản

" Nhưng không leo lên làm sao hái táo được mẫu hậu?"

Đúng lúc đó Tề Khoan từ ngoài đi vào

" Ngươi đã làm xong thứ ta đã giao chưa?" Hà Nguyệt nói nhỏ

-----------

Tui cũng bắt đầu lấn sân qua JOYLALA rồi nè mấy bợn😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro