Chương 03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

08/03/2024

[07]

Phương án mới hiệu quả mười phần, mới sáng sớm đã có quỷ đến nộp đơn.

"Đại sư, tôi cả đời đều làm công việc nội trợ, mấy cái làm việc nhà tôi lợi hại nhất, ngài xem giá cả thế nào?"

Tôi buồn ngủ mở phòng phát sóng trực tiếp: "Anh chị em, quỷ phụ trách nội trợ, có ai muốn không?”

[ Tôi muốn tôi muốn! Không uổng công tôi ngồi xổm ở phòng live! ]

[ Tôi là sinh viên đại học, hãy đưa cho tôi!]

[ Aa, tôi cũng là sinh viên đại học, chúng tôi còn phải đăng ký ký túc xá! ]

[ Sinh viên có thể hay không nhường cho công nhân? Chúng tôi là thực sự cần nó!].

Mọi người rất nhanh đã vào phòng live, quỷ nổi tiếng đến mức tôi không ngờ đến.

Tôi quay đầu lại nhìn dì ấy: “Không bằng dì tự mình chọn chủ nhà nhé?”

Dì quỷ rất vui vẻ: "Vậy tôi muốn ở cùng sinh viên đại học! Tôi có một cô con gái cũng bằng tuổi cô ấy!"

“Ờm…” Tôi do dự hỏi“Vậy sao dì không đến chỗ con gái dì?”

"Mới không muốn! Nhà tôi không nói quá đó chính là rỗng tuếch, tôi muốn kiếm tiền! Có thể đưa tôi minh tệ với giá chiết khấu tương đương không?”

"Đổi……"

Tôi còn chưa nói xong, dì quỷ đã trực tiếp trả lời: "Được rồi, được rồi, thỏa thuận vậy đi."

Sau khi dì ấy rời đi, tôi chú ý đến có một hàng dài quỷ xếp hàng trước cửa.

Một nam quỷ rất tự nhiên bước vào, hắn ta hướng tôi chào hỏi.

"Tôi đây không cần thiết giới thiệu nữa phải không? Các người cứ tranh giành đi,  giá khởi điểm là 10 vạn tệ!" (~340tr)

Tôi gần như tưởng rằng tai mình sắp hỏng rồi: "Anh nói cái gì? Bao nhiêu?"

Nam quỷ chậc lưỡi: “Làm sao, với bộ dạng này của tôi, 10 vạn tệ đối với bọn họ chính là cực hời!”

[ Ở đâu ra kẻ tự phụ này, cút khỏi đây!]

[ Hừ, bộ dáng này… 9,8 tệ tôi còn không thèm!]

[ Cho tiền tôi còn không muốn, bộ dạng xấu như vậy, vẫn nghĩ rằng mình trâu bò!].

[ Anh em à, tôi biết hắn ta là ai rồi, đây không phải là chủ bá một cái trò chơi mấy ngày trước đột nhiên qua đời sao? Nghe nói lớn lên rất đẹp trai? ]

[ Trò chơi chơi rất hay, là khoản game thời trang dành cho nam giới!]

Tôi xua tay nói: “9,8 tệ bán ra, tôi còn sợ bị khiếu nại, có nhìn thấy đoạn đường bên ngoài không, cứ ngồi xổm ở đó đợi kẻ xấu đến đón nha!”

"Cô! Cô đừng không biết tốt xấu, giá trị con người tôi..."

Tôi không muốn nghe hắn lảm nhảm nên đã trực tiếp đuổi con quỷ hồn này ra ngoài.

Tiếp theo sau hắn ta, cuối cùng cũng có một số quỷ thực tế đến, ví như quỷ lão sư.

Trong số đó, quỷ trang điểm được bán với giá cao ngất ngưởng là 9998 tệ!

Suy cho cùng, không cô gái nào có thể từ chối việc có người khác giúp trang điểm và tẩy trang!

Phát sóng như vậy suốt ba ngày, có một người quen đã ghé phòng phát sóng trực tiếp.

Ồ không, đó là một quỷ có quen biết.

Nữ tiểu quỷ mà tôi tiễn đi mấy ngày trước đã quay trở lại, quỷ hồn của cô bé giờ ảm đạm ánh sáng, toàn bộ quỷ hồn đều khô héo.

Được cõng phía sau, có một nữ tiểu quỷ nhỏ tuổi hơn.

Cô bé co người lại, chỉ thò mỗi đầu ra ngoài.

Khoảnh khắc tôi nhìn rõ khuôn mặt của cô bé, đồng tử của tôi đột nhiên co lại.

Cô bé có làn da trắng hơn tuyết, trong trẻo, đường nét trên khuôn mặt rất xinh xắn, là một cô bé vô cùng đáng yêu.

Nhưng, cô ấy là một quỷ hồn.

[08]

[ Mẹ nó, một đứa bé dễ thương như vậy sao có thể chết được?! ]

[ Đau lòng cho cô bé quá, tôi muốn bắt được cô bé! Đưa về nhà và chăm sóc!]

[ Chủ bá từng nói, loại quỷ sau khi chết mà nhìn còn đẹp đẽ như này chúng ta mua không nổi, nói cho tôi biết giá bao nhiêu, tôi sẽ lấy hết sổ ngân hàng từ đáy hòm ra! ]

Phòng phát sóng rất náo nhiệt, bầu trời đêm đen tôi đã từng thấy rất nhiều quỷ, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một nữ quỷ nhỏ xinh đẹp như vậy.

Nhưng mà, mọi chuyện không thể suy nghĩ đơn giản như vậy được.

Như đã nói, ngoài sinh lão bệnh tử chính là chết do tai nạn.

Bất luận nguyên nhân nào, lúc sau vẫn sẽ giữ nguyên bộ dạng sau khi chết.

Vậy thì, cô bé này đã chết như thế nào?

Cô bé bị tôi nhìn chằm chằm một lúc lâu, rồi mới rụt đầu lại.

Tôi thở dài, xua đuổi những bóng quỷ đang xếp hàng ngoài cửa.

Sau đó quay lại và ngồi xuống hỏi:  "Cùng chị nói nói chuyện nha?”

Hai quỷ hồn nhìn nhau.

“Em tên Kiều Bạch Dương.” Đây chính là nữ tiểu quỷ bị bắt ở nhà Lý Kim Ngưu ngày đó.

Cô bé được Kiều Bạch Dương bế cũng tự giới thiệu: "Chị, em tên Tống Cự Giải "

Kiều Bạch Dương sờ đầu cô bé an ủi: "Em nói đi."

Được sự khuyến khích của Kiều Bạch Dương, Tống Cự Giải đã mạnh dạn bày tỏ:

"Chị ơi, em muốn đi đầu thai, em sẽ cố gắng làm việc!"

Đôi mắt cô bé sáng lấp lánh, nói xong còn nở một nụ cười rạng rỡ.

[ A——dễ thương quá! Đến với Dì, dì không cần con làm việc! ]

[ Thật là một đứa trẻ dễ thương và ngoan ngoãn, đáng tiếc chết sớm.]

[ Chủ bá, có biết khi nào cô bé đầu thai không? Tôi đợi cô bé! Khi nào cô bé đầu thai thì tôi sẽ mang thai!]

[ Lầu trên có ý tưởng quá táo bạo!]

[ A a a, tôi cũng có thể, tôi cũng muốn tranh! ]

Tôi ngăn lại khán giả trong phòng phát sóng: “Cô bé nói rằng cô bé muốn đi đầu thai nên hiện tại cô bé không thể đầu thai được.”

“Nếu tôi xem không nhầm thì mạng sống của cô bé đã được tục mệnh.”

[ Tục…tục mệnh? Còn có thao tác như vậy? ]

[ Trâu bò a! Chết đi đều có thể tục mệnh? ]

[ Vậy đều tục mệnh rồi,  không phải cô bé vẫn còn sống sao? Tại sao bây giờ lại vẫn là quỷ hồn? ]

[ Đúng a! Đúng a! ]

Tôi tiếp tục giải thích: "Kéo dài tuổi thọ không dễ dàng như bạn nghĩ. Tuổi thọ của cô bé đã bị cưỡng chế kéo dài, nhưng bùa chú vẫn chưa hoàn thành, cô bé chỉ bị cưỡng chế giữ lại mà thôi."

"Nói cách khác, cô bé chỉ có thể sống đến sáu tuổi, nhưng có người nảy lòng tham muốn cô bé sống thêm mấy năm nữa, cũng không hẳn chỉ vài năm, nếu không thì bùa phép này đã hoàn thành từ lâu rồi."

"Đây là Huyền Môn cấm thuật, bởi vì nó cần dùng mạng đổi mạng.”

Vừa nói ra hai chữ "mạng đổi mạng", trong phòng phát sóng trực tiếp không ai cho rằng Tống Cự Giải còn dễ thương nữa.

[ Thật sởn tóc gáy. Vẻ ngoài dễ thương mà tôi nhìn thấy này, đều là mệnh của người khác đổi lấy? ]

[ Loại người này thật là ghê tởm, mạng của người khác liền không phải là mệnh sao? ]

[ Tiểu cô nương là vô tội a! Muốn giữ con bé lại cũng là vì quá yêu thương con bé ]

Tống Cự Giải sợ hãi sau khi nghe những gì tôi nói.

Cô bé buông Kiều Bạch Dương ra chạy đến chỗ tôi.

"Chị, bố không phải là người xấu, bố chỉ là quá nhớ Giải Nhi mà thôi. Chị giúp em đi đầu thai, lại làm con gái của bố đi!”

Lời nói của trẻ con khiến tôi không nói nên lời.

Thấy tôi không lên tiếng, Kiều Bạch Dương lo lắng nói: "Không phải chị rất lợi hại sao?"

"Chị giúp em ấy, em sẽ ở lại làm việc thay cho em ấy!"

[09]

“Nhóc bị thương chỉ để đưa cô bé ấy ra ngoài à?”

Kiều Bạch Dương theo bản năng trả lời: "Làm sao chị biết?"

Có vẻ như suy đoán của tôi quả thực đã đúng.

Tôi nhìn Tống Cự Giải nói: "Em là con gái của sư huynh Ma Kết?."

Lần cuối tôi vào bệnh viện, tôi đã nghi ngờ.

Chiếc khóa trường mệnh mà sư huynh đeo trên tay đều là cho trẻ con đeo.

Một người đàn ông trung niên như huynh ấy đeo lên, điều đó chỉ có nghĩa là đứa trẻ ở nhà đã xảy ra chuyện gì đó.

Hơn nữa, mặc dù mấy đứa nhỏ trong bệnh viện đều mắc các bệnh khác nhau, nhưng đều chết trong vòng một năm, điều này không bình thường chút nào!

Như thể có ai đó cần bọn họ, từng người từng người chết đi.

Mà nam tiểu quỷ lại có thể hấp thu âm khí trong cơ thể bọn họ, khiến bọn họ sau khi chết không sợ sẽ bị biến thành ác quỷ.

Lặp đi lặp lại tuần hoàn.

Rốt cuộc, Tống Ma Kết đã làm một việc không nên làm.

Tôi bắt gặp ánh mắt ngây thơ của Tống Cự Giải , mạnh mẽ đè nén lời nói trong miệng.

Chuyện này không liên quan gì đến con bé, một đứa trẻ chưa được sáu tuổi.

Tôi xoa đầu con bé và nói: “Chị đưa bé đi nhé!”

Tống Cự Giải vui vẻ vỗ tay: “Vậy em vẫn sẽ là bảo bối nhỏ của bố phải không?”

"Sẽ"

Hai bé quỷ ôm nhau vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ.

[ Lệ rơi đầy mặt , đây chính là tiểu thiên sứ! ]

[ Tại sao cô bé lại đoản mệnh? Cô bé còn nhỏ như vậy, cô bé làm sai gì đâu! ]

[ Tôi khóc chết mất thôi mọi người ơi, con gái bảo bối của tôi bay đi rồi!]

[ Chủ bá đều nói có nhân quả, kiếp sau tiểu thiên sứ của chúng ta sẽ được bù đắp! ]

Tôi đồng ý với quan điểm này: “Đúng vậy, kiếp sau cô bé sẽ có tiền, có quyền, cô bé…”

“Nhưng cô bé vẫn không sống được đến mười tám tuổi đâu.”

Một giọng nam phát ra ở cửa, cũng đã nghe được lời tôi nói.

Người đến là Tống Ma Kết.

Huynh ấy đến vội đến mức cài nhầm nút quần áo.

"Muội xem thấy được phải không? Cự Giải kiếp sau cũng sẽ không sống đến mười tám tuổi, con bé nhất định là phải chết trẻ! Tại sao! Dựa vào đâu!"

Tôi trả lời theo thói quen: “Nhân quả luân hồi…”

"Muội xem, vẫn là mấy câu này! Cái gì mà nhân quả? Một đứa trẻ như con bé chịu cái gì mà nhân quả? Dựa vào cái gì mà cả hai kiếp đều phải chết trẻ! Ta không phục!”.

"Ta Tống Ma Kết liền muốn nghịch thiên cải mệnh. Chỉ cần ta còn ở đây, con bé sẽ sống đến trăm tuổi, cả đời khỏe mạnh."

Sắc mặt tôi tái mét: “Sư huynh, nghịch thiên cải mệnh, liền chính là đứa trẻ của gia đình khác không phải là mệnh?”.

"Huynh áp đặt số mệnh của người khác lên Cự Giải, có bao giờ nghĩ tới cảm thụ của người khác? Huynh có bao giờ nghĩ tới, sau khi bị phát chuyện gì sẽ xảy ra không!”

Tống Ma Kết không thèm nghe lời khuyên của tôi: "Bọn họ vốn dĩ chính là sẽ phải chết. Ta đã giúp đỡ họ rất nhiều, bọn họ đưa mệnh của mình cho Thanh Chỉ thì làm sao? Có gì sai sao?”.

"Sư huynh, huynh đánh giá quá cao chính mình rồi." Tôi cau mày, tức giận đến không nói nên lời, rốt cục đè xuống một loạt câu hỏi tu từ.

“Huynh muốn giữ Cự Giải thêm mấy năm nữa, nhưng bố mẹ người khác lại không muốn? Cho dù chỉ còn lại một tháng, đây cũng là thời gian cuối cùng của gia đình họ, sao huynh có thể chủ trương lấy đi?”.

Tống Ma Kết không khỏi hét lên: "Nhưng Cự Giải cũng làm gì sai? Tại sao muốn đối xử với con bé như vậy!"

Cơn tức giận bị kìm nén trong lòng bùng lên, nắm đấm tay huynh ấy siết chặt lại như một con sói khát máu.

"Sư muội, tránh ra, để ta đưa Cự Giải trở về."

Huynh ấy nhìn Tống Cự Giải quát: "Giải Nhi, cùng bố về nhà được không? Hôm nay ra ngoài lâu như vậy, nếu không quay về, con sẽ không phải là đứa trẻ ngoan."

Tống Ma Kết đưa tay ra định đón Tống Cự Giải, nhưng cô bé né đi, không cho huynh ấy chạm vào mình một chút nào.

Tống Ma Kết nói thêm: "Giải Nhi, con không cần bố nữa sao? Về nhà thôi. Con thích nhất là búp bê, bố hôm nay không có quên, mua về cho con rồi.”

Tống Cự Giải vẫn không ngừng trốn tránh, "Bố, con không muốn về, con không muốn bị nhốt trong phòng nhỏ, con muốn ra ngoài chơi, con muốn cùng bạn bè cùng nhau chơi…”

Tôi thở dài: “Con bé không muốn quay lại với huynh, con bé tưởng con bé là dị loại!”.

"Con bé hiểu cái gì? Con bé vẫn còn nhỏ! Con bé không biết rằng ta làm điều này vì tốt cho con bé!"

Tống Ma Kết lồng ngực kịch liệt phập phồng, trong mắt tràn đầy thất vọng cùng thống khổ.

Lúc này, tôi trước tiên âm dương quái khí đưa ra câu hỏi:

"Huynh không phải có chuyện muốn hỏi sao? Tình cờ có người quen đến, có thể giải đáp nghi vấn của ta và huynh."

Phòng phát sóng trực tiếp bị lãng quên, đột nhiên liền phát ra một yêu cầu kết nối.

Đối phương có hình đại diện màu đen xì, ID là một chuỗi ký tự dài ngắt đoạn.

Tôi kết nối, cung cung kính kính cúi chào.

"Thỉnh âm sai đại nhân, kiểm tra ghi chép các kiếp trước của Tống Cự Giải."

Giọng nói hiền hậu nhưng uy nghiêm vang lên từ đầu bên kia: "Ta đã chuẩn bị sẵn cho ngươi rồi."

“Tám kiếp trước, Tống Cự Giải hưởng thụ vinh hoa phú quý, nhưng lại chưa từng sống quá mười tám tuổi, tuổi thọ luôn luôn ngắn ngủi.”

“Đời này, kiếp sau, tổng cộng mười kiếp đều là nhân quả mà cô bé cần phải trả”.

“Bởi vì một ngàn năm trước, hai ngươi may mắn được làm cha con. Cô bé vô tình chết, chính là ngươi dùng cấm thuật để cho cô bé sống được đến trăm tuổi. Nhưng mạng sống bị đánh cắp phải được hoàn trả lại, nên kể từ đó, số phận của cô bé liền đã thay đổi, tất cả đều phải chết yểu trong mười kiếp liên tiếp.”

Một ngàn năm nhân quả tuyên xong, Tống Ma Kết không nhịn nổi ngồi phịch xuống đất.

"Hahaha - là ta, hóa ra ta chính là kẻ gây ra mọi điều ác, kiếp này lại đến kiếp khác!"

Huynh ấy khóc đến mức dường như mọi cảm xúc đều được trút bỏ vào lúc này.

Một lúc sau, huynh ấy đột nhiên ngồi dậy.

"Ta tạo nghiệt, ta tự trả, đem mệnh của ta bù vào mệnh của Giải Nhi đi!”

[10]

Sau đó, Âm sai đại nhân đã đem Tống Cự Giải đi đầu thai.

Tất cả trẻ em trong bệnh viện ngày hôm đó đều xếp hàng và được đưa đi đầu thai sớm.

Tống Ma Kết đã dùng trăm năm tuổi thọ của mình, đổi cho con gái mình kiếp sau được sống lâu trăm tuổi.

Tôi đã đưa huynh ấy trở lại Huyền Môn giao cho chưởng môn.

Trước khi đi, huynh ấy đưa cho tôi một thanh kiếm gỗ đào, đúng cái tôi nhìn trúng, trị giá 998 vạn tệ.

Huynh ấy nói đây là thù lao của tôi vì đã đánh thức huynh ấy.

Không ngờ đến, cuối cùng tôi có được thanh kiếm này lại ở dạng này.  

Tôi có hơi choáng váng.

Sau chuyện xảy ra ngày hôm đó của phòng trực tiếp bán quỷ, nhiệt độ tăng vọt và nằm ở vị trí thứ nhất.

Hàng trăm triệu người hâm mộ thảo luận về nhân quả, nhiều người đến phòng phát sóng trực tiếp để cầu giúp đỡ.

Bên phía kia âm phủ, Âm sai đại nhận mười phần tán thưởng phòng phát sóng trực tiếp của tôi, ông ấy quảng bá khắp âm phủ.

Kết quả là có nhiều ma quỷ đến đăng ký hơn.

Họ đến chỗ tôi đăng ký, lấy số để đầu thai rồi bắt đầu bán mình.

Một nhóm quỷ quản gia trước đó được bán với giá đặc biệt, anh ta cũng đã thành công chuẩn bị được đi đầu thai.

Trong số đó, có một quỷ trang điểm, dựa vào bàn tay khéo léo của mình, đã tích lũy được lượng lớn tài sản.

Suy cho cùng, thành quỷ rồi, bạn không cần ăn ngủ, có thể làm việc liên tục.

Xứng đáng là người học tập điên cuồng! Làm người liền chỉ trói buộc cô ấy!

Tôi nghe nói cô ấy muốn tiết kiệm nhiều hơn khi còn là quỷ, để được đầu vào cái thai tốt, có tiền có quyền, không cần lo ăn lo mặc.

Chết lúc sau liền quay lại làm việc.

Sau khi nghe điều này, tôi đã bị sốc.

Hóa ra vẫn có thể làm như vậy? !

Phòng phát sóng trực tiếp người quỷ đến càng nhiều, may thay, trong số quỷ này, tìm được một quỷ chủ bá.

Thế là phòng phát sóng trực tiếp liền đổi chủ bá.

Nhiều thêm một vị CEO.

Đúng vậy, làm lớn trách nhiệm cao! Tôi mở một công ty môi giới chuyên kết nối người và quỷ.

Có nhiều loại quỷ khác nhau, chỉ có những loại bạn không thể nghĩ ra, không có loại nào bạn không thể mua được.

Vậy nên bạn muốn mua loại quỷ nào nè?

(HOÀN)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro